Links

Wednesday, May 22, 2019

Tô Thùy Yên, tác giả bài thơ ‘Chiều Trên Phá Tam Giang,’ qua đời


____________


Nhà thơ Tô Thùy Yên. (Hình: lyrikline.org)

HOUSTON, Texas (NV) – Nhà thơ Tô Thùy Yên, tác giả bài thơ “Chiều Trên Phá Tam Giang,” mà một phần của nó được cố nhạc sĩ Trần Thiện Thanh phổ nhạc, vừa qua đời tối Thứ Ba, 21 Tháng Năm, tại Houston, Texas, hưởng thọ 81 tuổi, ông Đinh Hiệt, con trai nhà thơ, xác nhận với nhật báo Người Việt qua một tin nhắn.
Theo bài viết “Tuyển Tập Tô Thùy Yên” của tác giả Trần Doãn Nho đăng trên nhật báo Người Việt hôm 10 Tháng Hai, nhà thơ Tô Thùy Yên tên thật là Đinh Thành Tiên, sinh năm 1938 tại Gò Vấp, Gia Định. Học tại Gia Định và Sài Gòn. Viết từ cuối thập niên 1950. Tại ngũ từ 1964 đến 1975. Tù Cộng Sản 13 năm. Tị nạn tại Hoa Kỳ từ 1993.
Vẫn theo tác giả Trần Doãn Nho, Tô Thùy Yên là một trong những nhà thơ lớn của văn học miền Nam Việt Nam (1954-1975).
Bài thơ (được xem) như đầu tay của ông, “Cánh đồng, con ngựa, chuyến tàu,” được sáng tác lúc ông còn là một thiếu niên.
“Thơ Tô Thùy Yên có rất nhiều khái niệm hoặc hình tượng triết lý – lời thơ đôi khi bí hiểm, khó hiểu – thì đồng thời lại không thiếu những hình ảnh hiện thực, có thể nói còn hiện thực hơn cả những nhà thơ hiện thực nhất,” theo tác giả Trần Doãn Nho nhận xét.
Theo lyrikline.org, một trang mạng sưu tầm thi ca, nhà thơ Tô Thùy Yên tốt nghiệp trung học Petrus Ký và Đại Học Văn Khoa Sài Gòn trước năm 1975.
Theo nhà thơ Du Tử Lê viết trên blog của ông, thơ Tô Thùy Yên bắt đầu xuất hiện trên báo chí từ năm ông 16 tuổi. Gia nhập nhóm Sáng Tạo thành hình năm 1956, cộng tác đều đặn với nhiều tạp chí văn học ở miền Nam, chủ trương nhà xuất bản văn học Kẻ Sĩ.
Đã xuất bản: Thơ Tuyển (một ấn bản tại Đức năm 1994, một ấn bản tại Mỹ năm 1995), ThắpTạ (năm 2004).
Hồi đầu năm 2019, ông cho ra mắt “Tô Thùy Yên – Tuyển Tập Thơ,” gồm 96 bài thơ, gộp lại những bài từ hai tập trước, cộng thêm một số bài mới được tìm thấy và đưa vào sau này.
Vẫn theo tác giả Trần Doãn Nho, từ khi qua định cư tại Hoa Kỳ, Tô Thùy Yên cư ngụ tại thành phố Houston, tiểu bang Texas.
Ông tiếp tục làm thơ và đi nhiều nơi tham gia các buổi sinh hoạt văn học cũng như giới thiệu tập thơ đầu tiên của ông. Tuy nhiên, trong những năm sau này, sức khỏe nhà thơ không được tốt, nên ông hiếm khi đi đâu và ít thấy xuất hiện trước công chúng. Vào năm 2017, nhân dịp 30 Tháng Tư lần thứ 42, đáp lời mời của trường đại học Yale University, muốn có tiếng nói của một nhà thơ miền Nam Việt Nam, dù đi đứng khá khó khăn, ông đã cố gắng đến tham dự và đọc thơ cùng với một số nhà thơ khác như Đinh Linh, Phan Nhiên Hạo, và Chân Phương vào ngày 26 Tháng Tư, 2017.
Trong dịp này, ông cũng tham dự một buổi sinh hoạt đọc thơ Tô Thùy Yên khác tại trung tâm Việt-Aids do nhóm văn nghệ sĩ Boston tổ chức vào chiều tối ngày 28 Tháng Tư, 2017.
Hồi Tháng Hai, bà Huỳnh Diệu Bích, vợ ông, cho biết, ông đang nằm tĩnh dưỡng ở bệnh viện sau một cơn đột quỵ. (Đ.D.)

1 comment:

  1. Vô cùng thương tiếc sự ra đi vĩnh viễn của nhà thơ Tô Thùy Yên, xin ghi lại bài thơ “Ta Về” mà tôi yêu mến nhất trong gia tài sáng tác của ông.
    Bài thơ được viết sau khi tác giả ra tù lần thứ nhất (cuối năm 1985). Bài thơ khá dài, tổng cộng 124 câu. Chỉ mạn phép trích một số đoạn của bài thơ cho những ngậm ngùi số phận, vượt trèo qua những “truông cùng phá”, chạnh lòng trên hoang tàn đổ nát, mừng tủi với người xưa, và tự cởi bỏ những xích xiềng nặng trĩu tâm hồn:

    … Ta về cúi mái đầu sương điểm
    Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
    Cảm ơn hoa đã vì ta nở
    Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

    Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
    Làng ta ngựa đá đã qua sông
    Người đi như cá theo con nước
    Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng

    Ta về như lá rơi về cội
    Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
    Chút rượu hồng đây xin rưới xuống
    Giải oan cho cuộc biển dâu này

    Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
    Ruột mềm như đá dưới chân ta
    Mười năm chớp bể mưa nguồn đó
    Người thức mong buồn tận cõi xa

    Ta về như hạt sương trên cỏ
    Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
    Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
    Tội tình chi lắm nữa người ơi



    Ta về như bóng ma hờn tủi
    Lục lại thời gian kiếm chính mình
    Ta nhặt mà thương từng phế liệu
    Như từng hài cốt sắp vô danh

    Ngồi đây nền cũ nhà hương hỏa
    Đọc lại bài thơ thủa thiếu thời
    Ai đó trong hồn ta thổn thức
    Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi

    Ta về như hạc vàng thương nhớ
    Một thủa trần gian bay lướt qua
    Ta tiếc đời ta sao hữa hạn
    Đành không trải hết được lòng ta.

    ReplyDelete