Sunday, June 23, 2024

Thơ Nhạc Giao Duyên Kỷ Niệm Ngày Quân Lực 19/06

 

Hạ Sầu




QUÁN CỐC BÊN ĐƯỜNG

 





QUÁN CỐC BÊN ĐƯỜNG


              

DTDB


Bao nhiêu năm xứ người đời dung tạm

Là bấy nhiêu năm xao xác cõi lòng...

Là nỗi niềm thương nhớ lẫn chờ mong

Bởi cố hương có quá nhiều hồi ức...


Đường tráng nhựa thênh thang dài hun hút

Buổi trưa hè trời đổ nắng chang chang

Xuống xe ngã ba lộ tẻ đầu làng

Bên lề quán cóc sơ sài nằm xéo


Trên dãy kệ có đôi ba thứ kẹo...

Quấn giấy màu, lổng chổng đựng trong keo

Những thùng thiếc để cốm, bánh, thèo lèo 

Tủ kiếng đựng giấy, thuốc rê, thuốc điếu


Mấy chai nước ngọt còn in nhãn hiệu

Mỏ nát, sô đa, xá xị, bạc hà...

Bình lạnh tanh không còn giọt nước trà

Chiếc bàn gỗ tạp, kê vài ghế đẩu


Mâm bọc giấy kiếng mía ghim, dưa hấu

Chén muối ớt cạnh rổ mận hồng đào 

Rau răm, vịt lộn vùi trấu trong thau... 

Xề đựng khoai lang, khoai từ, chuối nấu


Treo mấy chùm bánh dừa, bánh tét đậu

Trán rịn mồ hôi, ly nước đá bào

Chế si rô vàng xanh đỏ... đủ màu

Tránh nắng nghỉ chân, mát lòng từng ngụm







Mặt đìa xanh lá, tím hoa bông súng

Đôi bướm vàng chớp cánh mỏng lượn qua

Bầu trời trong, điểm mây trắng kiêu sa

Cỏ cây im lìm không làn gió động


Trên mặt lộ bốc hơi hừng hực nóng

Bà chủ than: "...Sao nay ế quá chời!..."

Chú xe-lam chép miệng lắc đầu cười:

"...Bán đắc nữa... chị sẽ xây nhà gạch..."


Xe đò dừng lại, xuống lên hành khách

Kẻ ở, người  đi... hấp tấp chào nhau

Bạn hàng gánh cam, chuối, mít, dừa, cau

Đổi mua trong xóm, sáng mai bán chợ


Ngồi quán cóc chờ xe về lại phố

Hai cô gái trẻ thủ thỉ, thì thào

Mấy bà xồn xồn kể chuyện tào lao

Chủ quán, bác xe tàu mo, phụ họa...


Cô nữ sinh chờ xe, đầu nón lá

Che nắng hanh, tà áo trắng tung bay

Anh nam sinh áo thắt nịch, quầng dài

Tuổi học trò tương lai tươi đẹp quá!


Đây chốn cũ, ngã ba  đường vào xã

Tôi kiếm tìm những dấu tích ngày xưa

Lùm cỏ nghiêng theo từng đợt gió đùa

Nay vắng, lạ... theo dòng đời hưng phế


DƯ THỊ DIỄM BUỒN


Friday, June 21, 2024

NỒI CANH CHUA CỦA MÁ

 ĐỖ CƯỜNG

NỒI CANH CHUA CỦA MÁ

Được chuyển đến từ anh Trần Bang Thạch, 

cám ơn anh

TH

 

 

Ngày xưa nhà tôi nghèo lắm, đến bữa ăn gia đình thường quây quần bên mâm cơm đạm bạc, không có người ăn trước người ăn sau, bởi nếu như vậy thức ăn sẽ không đủ cả cho gia đình mười người con.