_________________
Viết khi nghe câu chuyện thật dễ thương của Chị Trần Nguyễn Hương Giang nhân một lần tình cờ gặp nhau tại Edmonton
Thân ái tặng chị Hương Giang và cũng để tặng các đôi uyên ương Tình Bắc DuyênNam của Trang nhà Tha Hương nhân dịp Xuân về....và để nhớ món xà bần của Nội bên nhà cùng những mùa xuân đầm ấm một thuở xa xưa ngút đầy kỷ niệm ....
Thân ái tặng chị Hương Giang và cũng để tặng các đôi uyên ương Tình Bắc DuyênNam của Trang nhà Tha Hương nhân dịp Xuân về....và để nhớ món xà bần của Nội bên nhà cùng những mùa xuân đầm ấm một thuở xa xưa ngút đầy kỷ niệm ....
******************

Ngày
tháng sao mà vùn vut trôi qua mau quá. Lụi đụi mà đã cuối tháng chạp. Hôm nay
là 23 ÂL rồi. Kiên Giang Tiêủ Thư tui đã cúng kiến xong để đưa ông
Táo về Trời chiều nay. Cúng ông Táo thì phải có cá chép. Xứ này làm gì có
cá chép tươi mà cúng. Thế mà ông Bắc kỳ người dưng khác họ của tui cũng
rán đi rinh cá đông lạnh về để cúng cho đủ lễ. Ổng là vậy. Ổng hay nói:
- Không cúng thì thôi. Đã
bày ra cúng kiến thì đâu cho ra đó, phải cho đàng hòang ,phải cho đủ lễ đủ bộ.
Cái điệu mà cúng như trả nợ quỉ thần thì Trời Phật nào mà chứng giám cho mình”.
Ổng đang lui cui hạ tất
cả chưn nhang trong mấy cái lư hương trên bàn thờ xuống lau chùi cho sach
sẽ để chuẩn bị trang hòang bàn thờ trong ba ngày Tết .