Thursday, July 4, 2024

CUỘC TÌNH LÊNH ĐÊNH

 ********************************************

TRẦN BANG THẠCH



CUỘC TÌNH LÊNH ĐÊNH

Tặng Cao Vị Khanh, Trần Thị Nguyệt Mai, Quỳnh Như để nhớ lại một thời tuổi trẻ.

------------------

Nhà thầy giáo Ba đối diện nhà tôi, hai nhà cách nhau con đường tráng xi măng nhỏ, chỉ rộng vừa đủ cho hai người đi song đôi. Ngay khi thấy mặt và tình cờ biết được tên của người con trai mới đến trọ học tại nhà thầy giáo Ba, thì tôi đã linh cảm được cuộc đời tình ái của tôi sau nầy rồi.

Happy Independence day 4th of July

 


Wednesday, July 3, 2024

Kinh Cầu Cho Mỹ Quốc



 




Tiếng Thơ Hoa Vàng - Quang Dũng: Đôi Mắt Người Sơn Tây với Gs. Lê Đình Thông

 

TẠI SAO TÔI YÊU NƯỚC MỸ


                  

    

TẠI SAO TÔI YÊU NƯỚC MỸ 

                  


“...Mỹ trong tôi, là bầu trời ấm mát

Là tấm lòng của biển độ thế nhân

An ổn tâm linh, sức khỏe, tinh thần…

Vì như thế… nên tôi yêu nước Mỹ...”

                                   DTDB

 

Cứ mỗi năm xứ người mừng “Độc Lập”

Pháo tưng bừng... gợi nhớ quá cố hương

Chồng cải tạo, gia cảnh lắm đoạn trường                     

Hãi hùng, âu lo, dật dờ, ngao ngán...

 

Sau miền Nam rơi vào tay Cộng sản

Từng lớp lớp người hớt hãi bôn đào

Vượt biển khơi, trời thịnh nộ thét gào

Sấm gầm gừ, sóng ầm ầm giận dữ!

 

Kể từ đó chúng tôi đời lữ thứ

Tạm dừng chân hoang đảo, nước tự do

Thuyền nhân thoát nạn, đỡ sợ, bớt lo

Liên Hiệp Quốc với tấm lòng hoan hỉ

 

Chín tháng sau, gia đình tôi vào Mỹ

Nhà bốn người, chồng vợ cùng hai con

Xứ lạ quê người, buồn tủi héo hon…

Thương nhớ cha mẹ, họ hàng, chòm xóm…

 

Nhớ bờ sông cây bần nhiều đom đóm

Xuồng câu tôm le lói bóng đèn chông

Giọng hò lơ cô lái thả xuôi dòng

Trẫy chợ Tết, trời nửa đêm về sáng

 

Thời Cộng Hòa không ai buồn cấm cản

Sĩ, nông, công, thương… tự chọn cho mình

Có người vào trường đào tạo chiến binh

Công, tư chức, kẻ bán buôn, ruộng rẫy…

 

Dân miền Nam sống ấm no thoải mái

Trường dạy nghề, thầy lớp học sẵn sàng

Đường tiến thân lớp trẻ, rộng thênh thang

Vì tương lai, tiền đồ dân tộc Việt…

 

Khi đến phi trường Mỹ, rồi mới biết

Vợ, chồng, con ốm đói như thây ma

Đôi dép mòn, bộ đồ cũ dính da

Hải đảo bịnh đau, héo hon sức kiệt

 

Nước Mỹ với tôi vạn điều khác biệt

Phong tục, tập quán, tiếng nói… ngu ngơ

Trong bao giấy, vỏn vẹn bốn hồ sơ

Không của cải, không đồng xu dằn túi!

 

Xứ người giàu sang… chạnh lòng buồn tủi!

Thương kẻ quyết tâm trốn bỏ quê hương

Với Cộng nô không cùng lối, chung đường

Đổi tự do, sống còn trong cõi chết...

 

Tháng lại năm qua… cày không biết mệt!

Việc bộn bề đỡ phiền não… băn khoăn

Nếp sống hài hòa, vượt những khó khăn

Con trẻ vô tư, đến trường chăm học…

 

Tâm hồn chúng thảnh thơi hồng tuổi ngọc

Sống vững vàng, với bằng cấp chuyên môn

Gia đình an vui, thoải mái tâm hồn…

Lòng ngay thẳng, không nghĩ suy tạp nhạp

 

Có như thế thân tâm luôn an lạc

Gẫm cuộc đời như gió thoảng mây bay

Ngày đến đây chỉ có trắng đôi tay!

Siêng năng, mới hòa đồng dân bản xứ!

 

Nước Mỹ trợ giúp người nghèo mọi thứ

Có tự do, có bình đẳng, nhân quyền…

Được mở hãng xưởng, những việc tư, riêng…

Miễn đừng phạm pháp, hoặc phiền người khác

 

“...Mỹ trong tôi, là bầu trời ấm mát

Là tấm lòng của biển độ thế nhân

An ổn tâm linh, sức khỏe, tinh thần…

Vì như thế… nên tôi yêu nước Mỹ!...”

 

DƯ THỊ DIỄM BUỒN


Email: dtdbuon@hotmail.com


Monday, July 1, 2024

Xuân Và Ta


 

Tháng Bảy

  

 


THÁNG BẢY
Đỗ Duy Ngọc
Sương đọng buồn tênh trên chiếc lá
Chiều đến người đi bóng đổ dài
Phố lên đèn trong cơn hấp hối
Những ngôi nhà chẳng đợi tương lai

Cây thập giá nằm nghiêng tiếng nấc
Chúa u sầu với vết đinh găm
Ta mỏi chân tìm một chỗ nằm
Nghe quá khứ dội về tức ngực

Bức tường rêu mưa cào rã nát
Ngựa già nua bờm rũ chân chồn
Sông vẫn chảy thầm thì tiếng hát
Ta trở về đào một hố chôn

Tiếng chuông đổ kinh cầu thê thiết
Giữa hồ sâu sen nở trắng ngần
Ta ôm mặt thương đôi mắt biếc
Chiếc lá vàng trơ trọi cuối sân

Ta trở lại hai vai thấm lạnh
Tim cô đơn rét buốt thân mình
Con phố cũ càng thêm cô quạnh
Đứng giữa đường cây cỏ lặng thinh

Ồ tháng bảy đã về lấp ló
Chút tội tình chịu đã nửa năm
Có buổi chiều ra hiên đứng ngó
Chờ con trăng tròn giữa đêm rằm

Người bỏ mặc trần gian bất hạnh
Người đi đâu mất hút chân trời
Chút nhang khói chờ cơn mưa tạnh
Ta chập chờn ảo ảnh mù khơi.
3.7.2019
DODUYNGOC

Ngậm Ngùi


 

Happy Canada Day 1st of July