Sunday, August 18, 2024

[Tay Ngoại trong tay con]

 CHÂU HUY HÒA ÁI





Nếu sinh đúng thời có lẽ Ngoại đã là một kỳ nữ tài ba. Tuổi thơ của con, có một phần lớn lên trong những tiếng kệ tụng, những tiếng đọc thơ ngân nga, những tích điển cổ xưa của Ngoại. Chưa từng cần cầm một cuốn kinh sách. Tất cả hằn sâu trong trí nhớ của Ngoại.
Ngoại không là bất kỳ một hình ảnh nào trong những bài văn mẫu mô tả về một người bà hiền hậu, tóc trắng phau phau, thương cháu thương con một cách hiền từ. Ngoại sắc sảo, cương liệt, có cái nhìn sắc bén và những lời nói thâm sâu. Chỉ trong một ánh nhìn, đã có thể thấy rõ. Chỉ trong một câu từ nói ra, đã ẩn tàng những hàm ý sâu xa. Ngoại có một trí nhớ khủng khiếp hơn bất kỳ người nào con đã gặp. Từ Tam Quốc, Đông Chu, đến bao nhiêu kinh điển, tiểu thuyết, ca dao, tục ngữ, bao nhiêu vết hằn của lịch sử, tất cả đều nằm trong trí nhớ khủng khiếp ấy. Cho đến mãi về sau này, dù bây giờ tuổi tác có lúc khiến Ngoại nhớ quên nhưng sự minh mẫn ấy vẫn còn nằm trong một đôi ánh mắt như nhìn thấu ruột gan người khác.
Tuổi thơ của con lớn lên, có những món ăn của Ngoại làm mà chỉ có gia đình mình mới được ăn những món ăn đó. Cũng có những nỗi buồn thế hệ phảng phất qua năm tháng. Nhưng có cả những sự kế thừa trong xương máu. Từ Ngoại cho Má. Từ Má cho con.
Ngày Vu Lan, ông trời vẫn thương cho Ngoại vẫn khoẻ mạnh để Má chưa cài hoa trắng. Cũng như Má vẫn khoẻ mạnh để con vẫn nhận được cánh hoa hồng.
Tất cả những hạt giống con được kế thừa, vốn cũng là ân đức trời trao. Con biết ơn những ân huệ này và biết ơn ông trời vẫn cho Ngoại và Má được khoẻ mạnh. Đó là một thứ phước đức lớn lao không gì so sánh được.
Ngày Vu Lan, con viết về Ngoại. Để giữ lại cho những năm tháng về sau.

No comments: