Thursday, November 13, 2025

Tình Người Tri Kỷ

Hồi ký của một người con gái Bắc tại Sài Gòn trước 75



Năm 1954 – 1960


Ngày ấy tôi còn bé lắm. Lênh đênh trên chuyến tàu cuối vào Nam theo cha mẹ chứ chẳng biết gì. Chuyến đi êm đềm không gì đáng nói. Tôi thấy người Pháp cũng đàng hoàng. Thì đâu chả thế. Cũng có người này người kia. Người hèn nhát, kẻ can đảm. Người quá khích, kẻ trung dung. Người Pháp trên tàu tử tế. Họ cho ăn uống đầy đủ. Tôi không hiểu tại sao họ phải tốn đủ thứ để đưa người di cư vào Nam. Nếu họ cứ mặc kệ thì không biết số dân Bắc có đến được miền Nam dễ dàng không…

Đầu tiên chúng tôi cặp bến Vũng Tàu. Rồi xe đưa vào Sài Gòn. Chúng tôi ở tạm tại Nhà Hát sau này được sửa thành Tòa Quốc Hội, mấy hôm sau thì phân tứ tán. Chính phủ trợ cấp cho mỗi đầu người là bao nhiêu đó, tôi không nhớ vì quá bé.

Nơi tôi ở đầu tiên là Cây Quéo, đường Ngô Tùng Châu. Gia đình tôi là người Bắc đầu tiên đến đây. Sau này đọc truyện và biết con trai Bắc hay bị con trai Nam uýnh và xỏ xiên: “Bắc kỳ ăn cá rô cây”… Không rõ có đúng không, nhưng gia đình tôi hên. Nơi xóm nhỏ, người Nam thật thà đôn hậu. Họ cư xử tử tế với chúng tôi. Đôi khi tôi lẩn thẩn nghĩ, hay vì gia đình tôi là nhà giáo? Tinh thần tôn sư trọng đạo đã ăn sâu trong giòng máu dân Việt? Họ rất tôn trọng và lễ phép đối với cha mẹ tôi. Một điều “thưa ông giáo”, hai điều “thưa bà giáo”…

Wednesday, November 12, 2025

Con Đường Phượng Tím Jackaranda - Người Phương Nam

 








Con đường phượng tím này là đường 7th avenue ở suburn tên Campsie là một khu dân cư đông đúc chớ không phải là địa điểm du ngoạn ngắm hoa dạo cảnh. Nhưng đặc biệt con đường thứ bảy ở đây từ bao giờ đã được trồng một hàng cây phượng tím, tuy quanh năm chẳng thấy gì đặc sắc, chỉ là những cội cây già đầy lá không bắt mắt một ai. Nhưng từ cuối tháng mười tới đầu tháng mười một, con đường này bỗng biến thành con đường thơ mộng đẹp nhứt trong vùng khi những chùm hoa chuông nho nhỏ yêu kiều bừng nở chi chít trên cành in lên nền trời xanh một màu tim tím huyễn mộng như sương khói, và mặt đường thì như được trải thảm hoa khiến ai đi ngang qua cũng không khỏi ngẩn ngơ đứng lại ngắm nhìn.
Quả là tuyệt tác của thiên nhiên!

VÀI TÂM SỰ VỀ CÂU "NGHỊCH THIÊN CẢI MỆNH"



 

Khuya qua, ngày 10 tháng 11 năm 2025, một bạn đọc điện hỏi con người có "Nghịch Thiên cải Mệnh" được không vì mấy Thầy Tử vi nói với cậu ấy là "Di cung hoán số" được. Vì đã gần 24 giờ, khuya quá rồi, tôi không tiện trả lời nên hẹn cậu ấy sáng nay sẽ viết vài dòng về thắc mắc của cậu ấy, cũng là thắc mắc của một số bạn đọc khác đã gửi tới tôi: có thật sự "Nghịch Thiên cải Mệnh" được không?

Cái được gọi là "Thiên Mệnh" ấy, hiểu đơn giản là khuôn khổ, giới hạn mà tạo hóa đã định sẵn cho mỗi người, nó tựa như bản vẽ thiết kế gốc ngôi nhà cuộc đời của mỗi người ngay từ khoảnh khắc người đó cất tiếng khóc chào đời. Cái khung giới hạn đó con người không thể thay đổi được nhưng có thể tác động mạnh mẽ đến chất lượng cuộc sống bên trong khuôn khổ đó bằng những nỗ lực, đạo đức và trí tuệ của chính mình. 

Tử Vi, Tứ Trụ hay Tướng Thuật, Lý Số,... chỉ là các phương tiện giúp ta nhìn rõ những cây cột cái vững chắc, những góc khuất ẩm thấp và những lối đi gập ghềnh cần tránh trong bản vẽ thiết kế ngôi nhà cuộc đời đó, tuyệt nhiên không phải là cây bút thần thánh có thể tùy tiện vẽ lại bản thiết kế đó theo ý của mình. Vì thế, việc "Nghịch Thiên cải Mệnh" hay "Di cung hoán số" như những ông đồng bà cốt lôi kéo các “con nhang đệ tử” vào các nghi lễ tâm linh, mà trong nhiều trường hợp các nghi lễ này bị biến tướng thành hành vi lừa đảo, tuyệt đối là ảo tưởng hão huyền, là điều không thể. Ví như “Thiên Mệnh” của mình là ngôi nhà cấp 4 thì mình chỉ có thể quét tước sạch sẽ, sơn phết lại màu tường, trồng thêm mấy khóm hoa, bắc thêm cái giàn mướp... để ngôi nhà nhiều năng lượng hơn, ấm áp hơn, đẹp đẽ hơn trong giới hạn của cái "Mệnh" đã được tạo hóa định sẵn, những việc làm đó là cái "vận" mình tự sửa sang, chứ không thể là "cải mệnh" để biến ngôi nhà cấp 4 thành căn biệt thự lầu son được?!

Mục đích của việc xem số không phải để mưu cầu sự giàu sang phú quý mà là để “Thuận Thiên ứng Mệnh”, để hiểu thấu triệt cụm từ "biết mình biết ta" trong đời sống tâm linh (ta chỉ cần biết rõ về ta là ta đã "giác ngộ", ta sẽ chiến thắng được đời) mà sống thuận theo dòng chảy của lẽ tự nhiên. Ví như khi mùa đông đến thì lo chuẩn bị quần áo chống rét, khi mùa gió nồm về thì lo ngăn không khí ẩm từ bên ngoài vào nhà, đó là sự thích nghi khôn ngoan của người thức thời. Hay khi biết vận hạn đang bủa vây thì thận trọng lại lời ăn tiếng nói và khiêm nhường hơn trong hành động, rồi lo gieo duyên lành để giảm bớt tai ương. Đó là sự tính toán khôn ngoan của người biết nương theo chiều gió, biết lèo lái con thuyền đời qua ghềnh thác được an toàn hoặc chí ít giảm thiểu những nguy hiểm thiệt hại, chứ không phải cái kiểu biết được số rồi thì ngông nghênh gồng mình lên chống lại cơn bão táp vô hình mà chuốc lấy họa vào thân. Việc xem Tử Vi, Tứ Trụ hay Tướng Thuật, Lý Số... giúp ta biết được lúc nào vận mình lên, lúc nào vận mình xuống mà chuẩn bị tâm lý, hành động để sống hòa hợp với quy luật đó, giống như có trong tay một bản đồ dự báo thời tiết sẽ giúp ta biết được lúc nào trời nắng, lúc nào trời mưa để mang theo ô khi trời nắng, mang theo áo mưa khi trời mưa chứ không phải để ta cản lại trời nắng, ngăn lại trời mưa. Tóm lại, mục đích việc xem số không phải để "nghịch Thiên cải Mệnh" mà là để ta sống một cuộc đời chủ động, có ý nghĩa và bình thản hơn trong khuôn khổ của số phận đã được an bài.

Về việc cải vận thì đúng là trong tín ngưỡng dân gian có lưu truyền những phương pháp "cải thiện số mệnh" được cổ nhân đúc kết như: Làm việc thiện, ăn chay niệm Phật, thay đổi môi trường sống tích cực... những phương pháp này có thể giúp chuyển "Vận" (chứ không cải được Mệnh) thay đổi theo thời gian, theo công sức nỗ lực của mỗi người. Nó giống như ta chăm bón cho mảnh vườn của mình: giúp cây tươi tốt hơn, hoa nở rộ hơn, đẹp hơn, thậm chí có thể khiến hoa nở cả lúc trái mùa nhưng không thể biến cây mai thành cây đào, biến quả na thành quả mít được. Mức độ thay đổi này, nói cho cùng cũng nằm trong cái "nghiệp quả" của mỗi người. Ai gieo nhân nào thì gặt quả nấy, luật trời công bằng lắm, sự can thiệp của con người thật nhỏ bé trước sự chế tài công bằng đến khắc nghiệt của luật Luân Hồi - Nhân Quả.

*.

Hà Nội, sáng 11 tháng 11-2025

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

.


Tưởng Niệm Một Con Người Chính Trực - Lê Nguyễn










Sau 54 năm ngày mất của một con người chính trực mang tên Ngô Đình Diệm, người dân miền Nam không bao giờ quên 9 năm ngắn ngủi dưới chính thể Đệ nhất Cộng hòa mà đời sống kinh tế luôn vững vàng, ổn định. Đặc biệt hơn cả, ngày nay, những thế hệ sinh ra từ gần một triệu người miền Bắc di cư vào Nam cần hiểu rõ những gì cha ông mình đã trải qua, đã được chính thể Ngô Đình Diệm đối xử như thế nào.

Tuesday, November 11, 2025

Vô Minh


 

Cùng Nguyện Cầu




binh si cua td 1 tzlc
Binh sĩ của TĐ 1 TQLC cầu nguyên trước khi lên trực thăng đưa họ tới tham chiến tại Triệu Phong.
 (Hình- BS Đạng Vũ Vương sưu tầm)

 

Họ là những người lính

Nhưng có ai nhớ rằng

Trước khi là lính

Họ là những người Con

Họ là những người Chồng

Họ là những người Cha

hay có khi Họ mới là Người Yêu của một Người Yêu

 

Họ còn rất trẻ

Những cánh tay rắn chắc

Những nét mặt đăm chiêu

Mắt nhắm lại

Cùng dâng lời cầu nguyện

 

Bộ quân phục trên người

Chiếc nón sắt nhà binh trên đầu

Mặt cúi xuống

Hàng mi hạ thấp

 

Mẹ già có trong mắt

Người tình có trong tim

Hình ảnh vợ

Tiếng khóc con thơ

Tất cả có mất trong tiếng súng

 

Trong tấm hình này

Có ai trở về không?

 

Có ai trở về nguyên vẹn hình hài

Có ai chết trong trận đầu tiên

Có ai trở về tay chân để lại chiến trường

Có ai chết trong Tù Cải Tạo

 

Những người sống sót

Bây giờ ở đâu

 

Có ai lật dùm pho Sử Việt

50 năm máu vẫn thấm từng trang

Có ai cầm khăn thấm hộ

50 năm sao lệ vẫn chứa chan.    

                                                
tmt Tháng 10/2025

Tình Trong Tuyến Lửa Thơ Trần Quốc Bảo





Tình Trong Tuyến Lửa 

 

Làm sao quên được tình xưa,

Người yêu của lính, tuổi vừa đôi mươi.

Theo anh từng bước chẳng rời,

Vui buồn chia sẻ cuộc đời chiến binh!

 

 Đã hay, ba nổi bảy chìm,

Xông pha trận mạc, muôn nghìn rủi ro!

Thế mà không chút đắn đo,

Theo ra tuyến lửa, chẳng lo lắng gì!

 

Dấn thân vào cuộc tình si,

Bên chồng, coi nhẹ hiểm nguy chiến trường!

Cũng gối đất, cũng nằm sương!

Bốn vùng chiến thuật, ta thường có nhau.

 


 Cho anh…  hai bé tí nhau,

Dễ thương, đâu thể ngọc châu sánh bằng!

Trại gia binh, những tưởng rằng,

Là nơi diễm phúc Trời dành đôi ta.

 

Nhưng rồi… khói lửa tăng gia,

Vợ con có lúc cũng ra chiến hào.

Cùng chồng, tử thủ tuyến đầu!

Cũng dòng Trưng Triệu, há nào sợ chi!

 

Vẫn duyên dáng, nhưng gan lỳ!

Cứu thương tiếp tế,khác gì lính đâu!

Vợ chồng sát cánh bên nhau,

Tình trong tuyến lửa… biết bao nhiêu tình!

 

Ngờ đâu vận Nước điêu linh,

Giang sơn nhuộm đỏ… Chuyện mình thê lương!

Mỗi lần nhớ đến Quê Hương,

Nhớ người vợ lính can trường hiếm hoi.

 

             Trần Quốc Bảo

                Richmond, Virginia   

           Địa chỉ điện thư của tác giả:

        quocbao_30@yahoo.com

MAI TÔI ĐI

 





Mai tôi đi, con đường xưa vẫn đó
Nắng bên đường vẫn chiếu rọi dấu chân
Chỉ mình tôi trên phố vắng ngỡ ngàng
Buồn cô lẽ ...theo giòng đời phai nhạt

Mai tôi đi, có còn nghe giọng hát
Thuở hôm nào bên ghế đá công viên
Đừng trách tôi thêm lưu luyến muộn phiền
Tình hai đứa nhạt mờ theo nỗi nhớ

Mai tôi đi, lời thơ buồn dang dở
Sẽ chẳng còn vương vấn phút chia tay
Đừng nhớ thương để giọt lệ rơi đầy
Xin người hãy cùng tôi đừng than thở

Mai tôi đi, mùa Thu nào vẫn đó
Lá rụng buồn tơi tả chiều mưa rơi
Để lòng vương nỗi nhớ đến một người
Buồn xa vắng...chuỗi ngày xưa thân ái ?

Mai tôi đi, còn đâu lời e ngại
Hãy mỉm cười che dấu nỗi niềm riêng
Đừng vì tôi nhung nhớ khẽ gọi tên
Và đừng để tim lòng tôi héo hắt

Mai tôi đi, lệ nào trên khóe mắt
Đọng giọt buồn sẽ cạn theo thời gian
Để tình thơ tôi viết lời than van
Thương kỷ niệm một thời trong ký ức

Mai tôi đi, tim lòng còn thổn thức
Con phố giờ vắng bóng dấu chân ai
Tiếng gió ru lời than vắn thở dài
Tình lịm chết theo giòng đời hiu quạnh

Mai tôi đi, khi Thu về giá lạnh
Dù tình buồn ôm ấp mãi trong tim
Dù vần thơ tôi viết cả nỗi niềm
Mong tình mãi đẹp màu xanh kỷ niệm

Mai tôi đi, dù tim lòng tắt lịm
Cũng xin người đừng quay bước ra đi
Hãy vì tôi giữ lại những thứ gì
Mà tôi đã âm thầm ôm ấp mãi...

Nguyễn Vạn Thắng

Monday, November 10, 2025

NHỮNG TRANG SỬ HÀO HÙNG CỦA HẢI QUÂN VNCH

 


 

 

QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA

AI CÒN NHỚ ... AI ĐÃ QUÊN……

NHỮNG TRANG SỬ HÀO HÙNG CỦA HẢI QUÂN VNCH



NHỮNG ĐỘT BIẾN TẠI VÙNG IV SÔNG-NGÒI -

Điệp Mỹ Linh

Khoảng tháng 3 và tháng 4 năm 1975, Việt-Cộng đưa nhiều đơn vị về chung quanh Cần-Thơ, cố tạo áp lực ngay “trung tâm não bộ” của Vùng IV Chiến-Thuật. Lúc bấy giờ, những Lực-Lượng Hải-Quân, một phần phải yểm trợ sông Đại-Ngãi – dòng sông huyết mạch từ Cần-Thơ xuống Cà-Mau, đi qua Bạc-Liêu – để hộ tống các ghe lúa gạo từ Bạc-Liêu về; phần còn lại rút về phòng thủ Cần-Thơ. Tuy có nhiều đụng độ giữa Lực-Lượng Hải-Quân V.N.C.H. và Lực-Lượng Việt-Cộng chung quanh Cần-Thơ; nhưng vì Việt-Cộng dồn mọi nỗ lực lớn để tấn công Saigon, cho nên, tương đối áp lực địch tại Cần-Thơ không đủ làm bận tâm những giới chức thẩm quyền V.N.C.H.

Sunday, November 9, 2025

THU NÀO TA VỀ ?

 




THU NÀO TA VỀ ?
 
 
Mùa Thu nào, ta về thăm Quê Mẹ ?
Nhìn nắng vàng với đồng lúa phì nhiêu
Đàn trẻ thơ tung tăng thả cánh diều
Hò vĩ dạ, tiếng reo hò gặt lúa
 
Đã bao Thu vẫn chưa tròn lời hứa
Mơ một ngày về lại chốn Quê hương
Tiếng đùa vui bên mái ấm sân trường
Hàng phượng vĩ bên đường reo trong gió
 
Mùa Thu nào, ta về thăm phố chợ ?
Nhộn nhịp người qua ngõ buổi hoàng hôn
Đoàn người đi lũ lượt gánh, đèo bồng
Cảnh tấp nập như vui ngày mở hội
 
Mùa Thu nào, ta hằng đêm mong đợi ?
Ngày thanh bình trở lại trên Quê hương
Tiếng pháo Xuân nở rộn khắp phố phường
Chào nắng mới đón Xuân về đoàn tụ
 
Mùa Thu nào, ta quay về chốn cũ ?
Mái trường xưa trang sách vở học trò
Nét môi cười rạng rỡ tuổi ngây thơ
Miền Quê Mẹ vẫn hằng đêm ôm ấp  ...

Mùa Thu nào, để ta còn được gặp ?
Bến hẹn hò thương kỷ niệm ngày xưa
Đi bên nhau từng câu nói vui đùa
Anh mơ ước ...ngày về thăm Quê Mẹ

Mùa Thu nào, bên nhau lời thỏ thẻ?
Đi bên em tà áo trắng nữ sinh
Bên công viên hai đứa tỏ lời tình
Lời em nói dịu dàng anh vẫn nhớ...

Mùa Thu nào, ra thơ lời bày tỏ ?
Khi nắng vàng chiếu rọi trên lối đi
Để tình ta dệt mộng cuộc tình si
Và hạnh phúc lại về trên quê Mẹ...

Mùa Thu nào, xin ngăn giòng máu lệ ?
Cho dân tình vui sống đời bình yên
Đã bao năm cai trị bởi lũ hèn 
Mong đất Nước thanh bình vui sống lại
... 

Nguyễn Vạn Thắng