Friday, May 17, 2024

Khánh Ly hát Ở Rừng U Minh Ta Không Thấy Em (Nguyễn Tiến Cung & Phạm Duy) (1972) | Diễm Ca 4

 


Nguyên tác thơ của Nguyễn Tiến Cung có đoạn "Mùa mưa làm rừng đước dâng đầy," nhưng khi phổ nhạc dường như Phạm Duy đã chỉnh thành "Mùa mưa làm rừng nước dâng đầy," theo bản in gốc trong nhạc tập Con Đường Tình Chúng Ta Đi. Dưới đây là nguyên tác "U Minh" của Nguyễn Tiến Cung Ta không thấy em từ bấy lâu nay Mùa mưa làm rừng đước dâng đầy Trên cao gió hát mây như tóc Tràm đứng như em một dáng gầy Ta không thấy em một lần đi Nước phèn vàng nhuộm quần treillis Đạn nổ lùng bùng trong nòng ướt Tình đã xa rồi thôi nhớ chi Mỗi con lạch là mỗi xót xa Mỗi giòng sông là mỗi tuổi già Thành phố đâu đây hình mất dạng Cuộc chiến già nua theo tiếng ca

NHỚ CƠN MƯA DẦM



Kính mời quý anh chị biết thêm. Sau 
30 tháng 4 năm 1975. Bao nhiêu thảm
cảnh của dân miền Nam không Cộng sản.
Kính chúc tất cả bình an khỏe mạnh.
DTDB

DTDB



NHỚ CƠN MƯA DẦM




“Viết theo tâm sự một nữ tù, 

về trại tù cải tạo Tiên Lãnh”. DTDB


Gió bấc lạnh lùng
Rét run cầm cập
Mây xám mông lung
Bầu trời mờ đục

Áo quần tả tơi
Tù nhân di động
Mưa sụt sùi rơi
Gió rít lồng lộng

Họ lầm lủi đi
Không một lời nói
Không buồn nghĩ suy
Ốm gầy mệt mỏi 


Lao động như thoi
Nhọc nhằn dầu dãi
Không được nghỉ ngơi
Mưa tuôn, nắng cháy…


"Anh hùng cải tạo
Đoạt giải luân lưu… "

Tiên Lãnh ngục tù!

Chiêu bài tàn bạo!

Tiếng cầu cứu thất thanh!
“Tù nhân lún bùn...lún bùn...

Nữ tù hụt hẫng... 

Chới với… dưới lảng!”


Cai tù quát nhanh:
“Tất cả câm miệng…!

Không được giúp, cứu...
Cải tạo! Không quyền sống…”

Những người tù mặt tái xanh!
Như thây người sắp ngã
Mưa bong bóng lanh chanh…
Mắt lệ khô trắng dã!

“Người nữ tù dưới bùn vùng vẫy…
Lún dần... lún dần… lún dần...”

Lệ rơi mau uất hận nghẹn ngào...
Mưa nặng hột… giông gió thét gào!
Lảng bùn tràn ngập nước mưa dầm
Nữ tù lún dần... trong lảng bùn!


Lệ mưa rơi! Giọt từng giọt thì thầm!
...Tiên Lãnh ơi! Thống khổ ngất trời xanh...”


DƯ THỊ DIỄM BUỒN


Email: dtdbuon@hotm

Câu Chuyện Nhân Văn: Tản Mạn Cùng Nhà Văn Phạm Quang Trình và Lê Diễm Chi Huệ

 

Đọc Hồi ký Thành phố Buồn Tênh. Tác giả Hai Hùng SG. Nguyễn Tài diễn đọc.

 

Thursday, May 16, 2024

Mùi Của Mẹ



 MÙI CỦA MẸ

Tác giả Nguyễn Văn Anh là một giáo viên, cư dân thành phố biển Nha Trang. Bài thơ được sáng tác trong những ngày mẹ ông bệnh nằm một chỗ, và ông là người tự tay tắm rửa cho mẹ sau những giờ đi dạy về. Đối diện với thân thể già nua bệnh tật của mẹ và cái mùi đi cùng nó, ông nhớ về mẹ mình với tất cả ký ức về cái mùi từ bi mà mẹ đã trút hết cho con, và bài thơ Mùi của Mẹ ra đời từ đó.
=======
Thời son trẻ
Mẹ thơm mùi con gái
Mùi tằm dâu rơm rạ quê nhà
Mùi bồ kết hương cau thơm lắm
Mùi thanh xuân đồng nội
Mẹ trao cho cha
Ngày vỡ ối con ra
Mẹ còn thơm mùi chăn gối
Mùi tro than hột muối củ gừng
Con bú mớm
Mẹ thơm mùi vú mọng
Con đi lẫm chẫm
Mẹ thơm mùi cơm nhão, cháo hoa
Con đến trường làng
Mẹ thơm mùi lúa rơm gạo mới
Con lên trường huyện
Mẹ thơm mùi cơm bới mo cau
Khi con ốm đau
Mẹ thơm mùi của Phật
À ơi…
Ôm con mùi Mẹ tỏa ra
Bệnh hoạn tiêu tán, tà ma phải lùi
Ngày nắng hạn
Mẹ thơm mùi me đất
Tháng mưa dầm
Mẹ thơm mùi con cá chột nưa
Con xa nhà mang theo mùi của Mẹ
Đi đông đoài nam bắc
Là con đi đất bằng biển lặng
Là con đi chân cứng đá mềm
Ơi những kẻ đi xa
Có nghe thơm mùi của Mẹ
Mẹ thơm mùi bếp lửa quê nhà
Mùi của Mẹ là mùi rất thật
Ngày con thành gia thất
Mẹ thơm mùi treo cưới
Mùi áo khăn đèn rượu trầu cau
Ngày tháng qua mau
Thoảng chút hương đời con hể hả
Mẹ còn giữ một mùi dân dã như rơm
Đời con lận đận áo cơm
Mẹ là áo gấm, tám thơm, nồi đồng
Đời con mỏi gối chồn chân
Lạ thay Mẹ vẫn thơm mầm lộc non
Con mấy mặt con
Vẫn ngỡ mình bé dại
Vì nhà ta còn mùi Mẹ, mùi Bà
Mùi Bà – mùi cái vú da
Mùi cau trầu với mùi hoa mẹ trồng
Mẹ ơi
Mẹ mới đó
Bốn mùa mặc áo the thâm
Sao nỡ vội già không trẻ mãi
Để vãn buổi chợ chiều tất bật đi mau
Vì biết cháu chờ gói kẹo cau đùm trong lá chuối
Ôi cục kẹo cau có hương bưởi hương ngâu
Có con cu kêu đầu hồi để thời gian qua chi vội
Bây giờ tội nghiệp Mẹ tôi
Tám mươi ba tuổi xếp đôi cánh cò
Mùi của Mẹ quanh co giường chiếu
Mùi trần ai khô kiệt xác thân
Mùi da xương bên ướt Mẹ nằm
Để cả đời bên ráo con lăn
Khuya nay quỳ xuống ôm chân
Mẹ ơi đã lạnh toàn thân...Mất rồi!
Cây cau già ngoài sân chết đứng
Ngọn trầu không héo úng rụng rời
Gió khóc ngoài giậu mồng tơi
Tre trúc quờ quạng tìm hơi Mẹ già
Mẹ hiền đi chuyến chợ xa
Mùi Mẹ cánh Hạc bay ra cõi Trời
Con thành đứa trẻ mồ côi
Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền!
Mẹ ơi...!
(Mùi Của Mẹ - Nguyễn Văn Anh)
------
Sưu tầm

Monday, May 13, 2024

Mẹ & Mẹ Tôi

 




Nguyễn Văn Nhớ

Mẹ & Mẹ Tôi

Thật khó bắt đầu như thế nào để viết về Mẹ, bởi hằng ngày khi nhìn những bà Mẹ già tóc bạc tôi cứ ngỡ như Mẹ mình. Mẹ là danh từ chung, nhưng tôi thường thích viết hoa.

Sunday, May 12, 2024

Trang Nhật Ký Cho Con

 

Trang nhật ký cho con- Hoàng Thị Tố Lang

__________________________



Viết để  tặng con gái Hoàng Lan của Mẹ và   tất cả các cháu VN lạ, quen bên trời viễn xứ nhân ngày Mother day


Hoàng Thị Tố Lang




 Con yêu dấu

Mới đó mà Bố Mẹ đã ở thành phố nầy hơn 20 năm . Thành phố nơi mình tạm dung mà Mẹ hay goi là thành phố buồn . Con bao nhiêu tuổi là bao nhiêu năm Bố Mẹ rời bỏ quê nhà . Ra đi lưu lạc xứ người để làm thân lữ khách .. Bố con một đời người mà đã hai lần di tản .Từ thuở lên năm lên  sáu đã theo gia đình bỏ quê Bắc mà đi . Lũy tre làng . Giếng nước . Cầu ao chỉ còn là  huyền thoại trong những câu chuyện cổ tích xưa  . Rồi Bố con  lớn lên ở miền  Nam Tự Do chan hòa nắng ấm . Hạt cơm Sài gòn đã nuôi nấng Bố  con đến ngày khôn lớn . Dân Bắc kỳ lại nói tiếng Saigon sao thật dễ thương cùng lời ca đêm nào như ngút ngàn cả một trời tâm sự " Ngừng đây soi bóng bên dòng nước lũ . Cầu cao nghiêng dốc bên dòng sông sâu . Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời . Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa …" đã làm chao đảo tâm hồn của Mẹ - cô con gái Nam Kỳ - sau một lần tình cờ biết nhau trong buổi trại hè  của sinh viên nơi Đường Sơn Quán . Cũng là cái duyên ông tơ bà nguyệt đã định phải không con ? Và một chiều nào trên con đường Tú Xương xưa, hoa hoàng lan tỏa ngát  . Ai theo gót chân ai làm quen  để rồi sau đó Bố Mẹ  đã  nắm tay cùng nhau chung một lối về  . Suốt đời suốt kiếp . Rồi phong ba nổi lên . Rồi đất bằng dậy sóng . 30-4-75 ập đến như một tai trời ách nước . Sau bao năm trời nơi trại cải tạo . Ngày trở về, Bố con một lần nữa gồng gánh gia đình ra đi . Từ biệt quê nhà  .  Thân trai thêm một lần  lưu lạc . Cất bước lên đường . Thêm một lần  nữa đi tìm mảnh đất Tự do.

Bông Hồng Cài Áo - HT Thích Nhất Hạnh

 Diễn Đọc Đức Uy

Saturday, May 11, 2024

Nhớ Mùa Hạ Xưa




 

MÀU HOA CÀI ÁO - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Dư Thị Diễm Buồn -Ca sĩ Trung Hậu

Con Dâng Mẹ Bông Hoa Mầu Nhiệm

 







Con Dâng Mẹ Bông Hoa Mầu Nhiệm

 

Lòng Mẹ yêu con, như trời cao lồng lộng

Tình Mẹ thương con, như biển rộng bao la

Tháng Năm, là Tháng Rosa

Con dâng lên Mẹ, đóa hoa vẹn toàn

Bông hồng, này linh hồn con

Khởi nguồn sống, từ trong lòng Mẹ

Bông huệ, này thể xác con

Mang dòng máu trinh khiết từ trái tim Mẹ

Và bông sen, thân phận con

Vốn chìm đắm trong bùn dơ ô uế

Xin Mẹ nhận, những đóa hoa trần thế

Con tiến dâng với tất cả lòng thành!

 

 

Chợt nhìn lên, ánh mắt Mẹ hiền lành

Mỉm cười, ban giáo huấn:

Mẹ hoan hỷ nhận hoa lòng con tận hiến

Nhưng con ơi,

Không chỉ Tháng Năm, mà trọn cuộc đời

Hãy trao cho Mẹ, những Bông hoa mầu nhiệm

Sắc hương tuyệt diễm

Là những bông… Yêu thương, Bác ái,

Bông Quảng đại, Thứ tha,

Bông Hiền hòa, Cứu trợ,

 

 

Con hãy đem hoa ấy, tới đầu đường xó chợ

Trao cho người già cả đơn côi

Cho các bé mồ côi đói khát

Cho người tan nát cửa nhà

Người mù lòa tàn tật

Mẹ ở đó với họ

Nhận phẩm vật con dâng

Mẹ sẽ ôm con vào vòng tay yêu dấu

Như thuở con còn thơ ấu

Và ban cho con  nụ cười Hiền Mẫu… con ơi!

 

        Trần Quốc Bảo

                     Richmond, Virginia

               Địa chỉ điện thư của tác giả:

             quocbao_30@yahoo.com