Tuesday, September 2, 2025

Mối Tình Thiên Thu


 

200 bức ảnh Sài gòn 1962

 

Tạ Ơn Mẹ

 


ĐẾN PHÚ YÊN ĂN MÓN CÁ Ồ

 


ĐẾN PHÚ YÊN ĂN MÓN CÁ Ồ

Cũng trong chuyến đi Phú Yên lúc cơn mưa bão, ngoài món mắt cá ngừ đại dương, tui được thưởng thức thêm món cá Ồ nướng. Sao gọi là cá Ồ thì tui chẳng biết, nhưng món ăn khi được dọn ra, tui có Ồ lên một tiếng thật. Vì đây là lần đầu tiên tui được ăn món cá này.

Monday, September 1, 2025

NHỚ MẸ

 


NHỚ MẸ

.

Lòng quặn thắt

Nhớ những chiều nắng tắt

Kẽo kẹt gánh rau mẹ vội về nhà

Dáng mẹ xiêu xiêu run rẩy chiều tà

.

Cha ở phương xa

Chúng con còn bé dại

Gánh nặng gia đình trĩu nặng đôi vai

Sương buốt sớm mai

Nắng táp trưa hè nhễ nhại 

Mẹ gửi đồng xa tiếng cười

Mẹ mong đơm mùa trĩu hạt

Nhọc nhằn nhuộm lời mẹ hát

.

Ngửa mặt nhìn trời tay con nắm chặt

Nước mắt ngược vào tim mặn chát

Con muốn hỏi trời cao

Con muốn cào đất rộng

Đâu là lẽ công bằng

Mẹ một đời nhân hậu thẳng ngay

Sao lắm cơ cực đắng cay

Lặng thầm qua đời mẹ

Tan nát lòng con trẻ

.

Con về thăm mẹ

Thơ thẩn vào ra hương khói nghẹn ngào.

*.

Làng Đá, 02 tháng 07.2017

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

.


Thu Chợt Tới Thơ Trần Quốc Bảo

    


      

  

          Thu Chợt Tới      

Mùa Thu chợt tới, cây chưa biết…

Gió cũng ngủ quên trong lá xanh.

Liễu vẫn nghiêng đầu, hong tóc biếc,

Tường vi hoa đỏ rực trên cành!

 

Mùa Thu chợt đến, em vô tình…

Má núm đồng tiền, cười rất xinh,

Vẫn đem nắng Hạ, cài lên tóc,

Thấy cánh phượng rơi, bỗng giật mình!

 

Thời gian mở cửa cho Thu tới,

Nắng vàng hổ phách, tiết Thu phân.

Trời đất vô thường, song hữu hạn,

Con người hiện hữu, nhưng phù vân.


             

Thu đã về chưa trên Quê Hương?

Sài gòn nhung nhớ, trời một phương.

Tụ do, Công lý… còn không nữa!

Ta gửi về Thu muôn nhớ thương!

 

Nhớ thương về miền núi âm u…

Ban-Mê-Thuột, Kontum, Pleiku!

Quanh năm giầy saut mang bụi đỏ!

Buồn-muôn-thuở, cao nguyên sương mù…

 

           Trần Quốc Bảo

                 Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

           quocbao_30@yahoo.com

Sunday, August 31, 2025

ẢO ẢNH


Truyện ngắn của Đỗ Duy Ngọc.



Lần đổi tiền thứ hai năm 1978, Hân chẳng có bao nhiêu tiền để đổi. Lúc đấy Hân đang thất nghiệp, chạy đầu này đầu nọ, chẳng ra việc gì, ai kêu gì làm nấy, bữa đói bữa no. Có thằng bạn thân vượt biên, trước ngày đi có cho một ít, ăn được vài tuần cũng hết sạch. Loay hoay mãi mà chưa biết cách gì để sống. Sách vở bán đã hết. Áo quần cũng chỉ còn bộ đồ mặc trên người, cũng chỉ còn đôi giày da mòn long đế. Gia sản chỉ có bấy nhiêu. Căn phòng càng ngày càng vắng đồ đạc, càng thưa thớt người. Lần lượt từng người đi. Kẻ về quê, người đi đâu mất biệt. Đôi lúc có kẻ lướt về rồi lại đi. Tất cả tản mác để tiếp tục sống, để tiếp tục tồn tại.
Đang là cuối đông. Sài Gòn bỗng lành lạnh với những cơn gió lạ. Cả xã hội nghèo, thiếu ăn. Chén cơm trắng là giấc mơ của bao người. Ai cũng gầy với đôi mắt thất thần và cái bụng lép. Chẳng ai giúp được ai. Hân co ro dưới gió trên đường Trương Minh Giảng. Con đường quen thuộc cả chục năm nay, Hân thuộc từng con hẻm, từng lối rẽ, từng cái ổ gà nho nhỏ trên nền xi măng của vỉa hè. Vẫn biết là chẳng đi đến đâu, chẳng giải quyết được gì cho cái bụng rỗng đã ba hôm rồi, nhưng anh vẫn đi. Nằm nhà xót bụng không chịu được, ra đường với chút hi vọng gặp ai đó, gặp một dịp may nào đó, lượm được đồng bạc ai đánh rơi. Biết đâu? Cũng còn vài người quen, cũng còn vài thằng bạn. Nhưng Hân ngại. Anh tiều tuỵ quá. Đói rách quá, ngại gặp mọi người.

Hồi Ký Miền Nam | Trại Giam Miệt Thứ (Niệm Từ)

 

Saturday, August 30, 2025

LÒNG MẸ | Đàn Bầu PHẠM ĐỨC THÀNH

 

Trí Thức Sến - Vũ Thế Thành










Trí thức trong Nam, trước 75 cũng như bây giờ, có thể không thích nhạc sến, nhưng không ai dám mở miệng phê phán hay dè bỉu.


Vũ Thế Thành




Khoảng chục năm trở lại đây, lại nổi lên những phê phán, cạnh khóe về nhạc sến, là thứ nhạc dành cho những người bình dân ít học. Hầu hết nhận định đó đến từ một số trí thức trẻ, gốc gác Miền Bắc. Nói là trẻ, nhưng cũng trên dưới 40, nghĩa là ở độ tuổi chín muồi, không còn nông nỗi. Dù sao, đó là quan điểm riêng của giới tinh hoa, thành danh. Còn tôi lỡ mê nhạc sến thì đành là giới bình dân ít học. Mà đúng là thế. Má tôi bán xôi dạo ở Sài Gòn, mù chữ (thứ thiệt), còn thấp hơn là ít học. Xuất thân khác nhau. Quan điểm khác nhau. Hồn ai nấy giữ.

Mùa Tựu Trường 

 Kim Trúc Phùng 



Không biết các bạn có thấy giống cô 5 Chèo Đò tui hong nha ? 





Chớ mỗi sáng nhìn nắng thu êm ả bắt đầu rãi đầy trong sân nhà, dìu dịu man mác, không khí dễ chịu vô cùng, mùa thu sắp về rồi, mà cũng là mùa các em học sinh trở lại trường, bắt đầu cho một niên học mới.

Friday, August 29, 2025

GIỌT MƯA THU - Đàn Bầu : PHẠM ĐỨC THÀNH

 

Khởi Chiếu Phim ‘Mang Mẹ Đi Bỏ’ Tại Bắc Mỹ

 Khởi Chiếu Phim ‘Mang Mẹ Đi Bỏ’ Tại Bắc Mỹ

29/08/2025


mang mẹ đi bỏ
Phim đã khởi chiếu tại Hoa Kỳ, một số rạp địa phương gần Little Saigon bao gồm Harkins Theatres, Regency Theatres (Regency Buena Park, Westminster 10), AMC Theatres, Regal Cinemas.

 

Vào tối Thứ Ba ngày 26 tháng 8 năm 2025, tại rạp chiếu phim Cinemark Century Orange,  CAPE và Citrus đã tổ chức buổi chiếu ra mắt phim Mang Mẹ Đi Bỏ (Leaving Mom) của đạo diễn Đại Hàn Mo Hong-jin tại Quận Cam, California. Phim cũng chính thức được chiếu tại Bắc Mỹ vào ngày 28 tháng 8, nhân dịp nghỉ lễ Lao Động. Đại lý phân phối phim Skyline Media  hợp tác với Eastern Edge Films để phát hành phim ​​tại 140 rạp chiếu ở Mỹ và Canada.

 

Mang Mẹ Đi Bỏ là cuốn phim hợp tác Hàn-Việt, do nhà làm phim Hàn Quốc Mo Hong-jin đạo diễn, với sự góp mặt của các ngôi sao điện ảnh Việt Nam như Hồng Đào, Tuấn Trần, Juliet Bảo Ngọc Doling; cùng diễn viên Hàn Quốc Jung Il-woo. Phim được xem là sản phẩm hợp tác 50/50 đầu tiên giữa Việt Nam và Hàn Quốc. Tuấn Trần và Hồng Đào trước đây đã cùng xuất hiện trong phim "Mai" của Trấn Thành, bộ phim có doanh thu cao nhất mọi thời đại của Việt Nam.

Nước Non Nghìn Dặm


 

Thursday, August 28, 2025

Thu Về Trên Cánh Lá Phong _ thơ: Miên Du Đà Lạt _ ngâm thơ: Hồng Vân

 

Hai Hình Ảnh Cuộc Đời - Người Phương Nam











Ở đời chuyện gì cũng có nguyên nhân. Đành rằng trời cho mỗi người một số mệnh nhưng trước khi đổ thừa cho số mệnh thì ta cũng nên tận nhân lực đi rồi mới tri thiên mệnh, kết luận ra sao.
Ở khu chợ Việt Nam ngày nào cũng thấy lảng vảng một người đàn ông vô gia cư khỏang tuổi trung niên mặt mày đỏ gấc, cặp mắt lờ đờ vô hồn với chai rượu ôm kè kè trong tay. Lúc thì anh ta ngồi co ro trước bực thềm của một căn shop, khi thì lê la tới những bàn cớ tướng coi thiên hạ sát phạt bàn ra tán vào, hoặc có bữa thì thấy ngồi ở băng ghế trước cửa tiệm bán phim coi cọp nhạc mới phát hành mà chủ tiệm để lên quảng cáo. Người đàn ông này xuất hiện ở đây đã lâu lắm rồi khỏang mười năm nay từ khi gia đình tôi dọn về vùng này sinh sống.

Tuesday, August 26, 2025

NHÂN MÙA VU LAN CẢM NHẬN VỀ MẸ


HUỲNH TRUNG CHÁNH



Ngày tháng già nua
Vào mỗi mùa Vu Lan, tôi thường viết những truyện ngắn tưởng tượng về những bà mẹ, còn nhắc về người mẹ thật của tôi, tôi chỉ viết một lần trong tùy bút Tản mạn về Cần Thơ, để ghi lại quãng thời ấu thơ hạnh phúc nhất đời, một năm học duy nhất mà tôi được sống ấm êm trong vòng tay của mẹ.

Biển Sầu Trong Mắt Đợi


 

MẸ ĐƯA CON VÀO LỚP VỞ LÒNG (VIDEO THƠ DIỄN NGÂM)

 

 




MỘT THOÁNG TRỞ VỀ

Tuần trước tôi lại về Đà Nẵng sau mấy năm vì Covid không về được. Tôi chẳng còn anh em, người thân ở đó nhưng tôi vẫn muốn tìm về. Đà Nẵng cũng không phải quê của tôi, quê tôi phía bên kia bờ sông Bến Hải. Nhưng tôi chưa một lần về quê, nơi tôi được sinh ra vì trong suy nghĩ của tôi, Đà Nẵng mới là quê nhà. Nơi đó tôi đã lớn lên, nơi đó tôi đã có năm tháng hạnh phúc cùng gia đình, có Ba, có Mạ có một bầy anh chị em mười mấy người.

Monday, August 25, 2025

Artist Pham Duc Thanh passed away, overseas stars cried to see him off

 

《Tuyệt phẩm Đàn Bầu》ĐÊM GÀNH HÀO NGHE ĐIỆU HOÀI LANG - Đàn Bầu PHẠM ĐỨC THÀNH

 

Bao Giờ Cho Thấy Lại Ngày Xưa - Vương Hoài Uyên




Bao Giờ Cho Thấy Lại Ngày Xưa - Vương Hoài Uyên

Đầu thập niên 70, tôi bước chân vào giảng đường Đại Học. Từ miền Trung vào, Sài Gòn đối với tôi như một miền đất hứa vừa hấp dẫn, vừa hứa hẹn những điều mới lạ.

Em Có Nhớ ?

 


Em Có Nhớ ?

                  Thơ Trần Quốc Bảo


     Em Có Nh ?

 

Em có nhớ  - những ngày hè thuở nhỏ,

Anh thường gọi em, cửa sổ hông nhà,

Rủ nhau lên đồi đuổi bướm hái hoa,

Rồi thả diều nghe vi vu tiếng sáo.

 

Em có nhớ ?  - con đường hồng hoa gạo,

Hoa rơi rơi đậu trên mái tóc em.

Giữa đường hoa môi thắm má hồng thêm,

Rạng rỡ nụ cười, xinh như hàm tiếu!


     

Em có nhớ ?  - chúng mình thời niên thiếu,

Yêu thương nhau, chẳng biết tự bao giờ.

Xuân 4 mùa, hoa  đẹp như mơ

Bước vào đời như thuyền vào biển mộng

 

Em có nhớ ?  - ngày chiến tranh lan rộng

Anh ra đi, một buổi sáng thu buồn!

Tiễn nhau bằng đôi mắđẫm lệ tuôn,

Rồi từ đó, ta xa nhau biền biệt

 

Em có nhớ ?  - ngàn lá thư em viết,

Từ hậu phương gửi tới KBC.

Nhận thư em, ấp vào ngực đê mê

Anh uống trọn những nhớ thương ân ái!

 

 

Em có nhớ ?  - buổi sớm mai sợ hãi,

Nhn tin anh gục ngã giữa chiến trường!

Cũng còn may, thoát chết! chỉ trọng thương,

Erụng rời tìm tới thăm hớt hải!

 

Em có nhớ ?  - nửa đêm anh tỉnh lại,

Thấy em ngồi ngủ gục dưới chân giường!

Thật bàng hoàng và thương quá là thương!

ÔiViên đạn đã cho anh hạnh phúc.

 

Em có nhớ ?  - thời gian anh hồi phục,

Là những ngày hạnh phúc nhất đời mình!

p ủ bên nhau như bóng với hình!

Tạ ơn em, nụ hôn trên vết đạn,

 

Em có nhớ ?  - tháng Tư, ngày Quốc Hận!

Tổ Quốc Việt Nam thấm đẫm bi thương!

Núi sông còn đó nhưng mất quê hương!

Cả dân tộc trong ngục tù mạt lộ!!

 

Em có nhớ ?  - giữa trùng khơi bão tố,

Một con thuyền tị nạn bập bềnh trôi!

ng tử sinh tưởng đã dứt đoạn rồi,

Nhờ ơThượng Đế, mình còn nhau mãi.

 

Em có nhớ ?  - nay bạc đầu hai mái,

Lãng trí dần, quên hết chuyện đã qua.

Nhưng vẫn mơ… đi đuổi bướm hái hoa…

Sống hồn nhiên như thuở còn con nít!


 
                       ( hình ảnh minh họa)

 

        Trần Quốc Bảo

             Richmond, Virginia

       Địa chỉ điện thư của tác giả:

     quocbao_30@yahoo.com