Wednesday, August 28, 2013

PPS Đêm Tái Ngộ

_______________
PPS được làm từ bài thơ "Đêm Tái Ngộ" của thầy Võ Trung Hiền -thân ái gửi tặng các em  thương yêu  để nhớ quãng đời yêu dấu thuở nào ...và mong một ngày trở về trường xưa để " giảng nốt bài thơ ... bỏ nửa chừng "...

Thân ái

HTTL

                              https://app.box.com/s/dwqvg6mpq46s6qj0x5ui
                              
                                    https://app.box.com/s/ay6rqt10xnmefdqujuf8
                                   
                                               http://youtu.be/mojlM6hZ0Do             

9 comments:

TSL said...

Hi Chi. TL,

Hình đẹp quá, chị làm em nhớ hồi nhỏ đi học quá !

Hồi đó cũng mong làm Thầy như Chị đã làm cô . . .

cho thấy những trắng trong của mấy em học trò mới lớn,

dẫn các em đến những chốn đẹp đẽ nhất của cuộc đời .

Bây giờ ở nơi xa xôi đó , quá nhiều cảnh lung tung, bừa bãinhững vô cảm, lọc lừa, thiên tai của người đối với người .

Thật là một nơi bất hạnh ?



Mong Chị có ngày về . . . để giảng nốt bài thơ bỏ nửa chừng .



Cái câu chót của ông Cao Vị Khanh này quá độc địa hơn

gió chướng đầu mùa ? Đọc hoài vẫn làm mọi người mãi

bâng khuâng . ..



Cám ơn Chị ,



Luong

Trần văn Phú said...

Hi Chị Tố Lan & Lượng,

Cám ơn chị TL đã cho xem một slideshow thật đẹp, trình bày trang nhã và mang trọn vẹn âm hưởng trường xưa lớp cũ. Bài nhạc đệm cũng gây bâng khuâng về một thời kỷ niệm học trò. Tuy nhiên slideshow sẽ trọn vẹn hơn nếu bài thơ của thầy Hiền được đúng như nguyên bản của nó.

Lượng hôm trước có hỏi tôi về bài thơ nầy, nhưng khi biết Lượng đã cung cấp cho chị bài thơ rồi, nên tôi không tìm lại bài thơ đó. Đến hôm nay có thì giờ mở slideshow của chị mới thấy có một số chữ sai so với nguyên bản của Cao Vị Khanh trong tập thơ “Lệ Từ Nét Ngang” do thầy Hiền gởi tặng.

Tôi kèm theo đây bài thơ tôi chép theo nguyên bản để chị tùy nghi xử dụng.

Đêm tái ngộ
..tặng Em, quá đổi ân cần

Em đến bên ta… đêm tái ngộ
Ngập ngừng sợ động vở chiêm bao
Mắt xanh như đã sầu một dạo
Từ buổi xa trường, mất bóng nhau

Em kể cùng ta những dặm đường,
Những hồi ly biệt, nỗi tang thương
Những sông suối cạn, cồn quạnh quẽ
Những núi oan khiên, biển đoạn trường

Em nhắc cho ta một mảng đời
Mấy từng kỹ niệm đã im hơi
Những hình bóng cũ còn thoi thóp
Vạt áo dài xưa đã lạc loài.

Em nối giùm ta những vụn rời
Lời nào lặng chết giữa vành môi
Nhúm hương phấn bụi cay mờ mắt
Vở xuống lòng ta chút ngậm ngùi

Bỗng thấy yêu thương thật bất ngờ
Thương trời giăng nhện rối như tơ
Thương em áo mỏng đời luân lạc
Thương nủa đời ta sống hửng hờ

Bỗng thấy yêu thương đến chạnh lòng
Nghĩ trời đất rộng quá mênh mông!
Ngón tay em nhỏ suông đường chỉ
Níu được không em… nối lại vòng

Ôi biết thời gian có chịu ngừng
Sao lời hẹn cuối… bỗng rưng rung
“Rủ nhau mai mốt về quê cũ
Giảng nốt bài thơ… bỏ nữa chừng…”

Cao Vị Khanh

Lượng check lại bài thơ của em xem, nếu có sai sót, nên sữa lại vì vấn đề tế nhị.

Thân mến,

Tv Phú.

rachgia said...

Hi anh Phú và Lượng


Đã sửa giống như bản anh Phú cung cấp ( chỗ chữ vàng ) song nửa chừng thì dấu hỏi hay ngã vậy và tan vỡ hay tan vở ? va`qua'đỗi hay quá đổi và kỷ niệm hay kỹ niệm , hơi thắc mắc ha ha ... Song đã sửa theo anh . OK nhưng mong Đừng bắt tui sửa nữa nghe hic hic
Thanks
TL

PHV said...

cám ơn em ! Em làm PPS đẹp tuyệt vời . thầy rất thích !

PHV

Học trò xưa said...

Cô thương mến ! PPS đẹp và một bài thơ hay . Em nhớ lúc còn đi học có lần Thầy hát "Ôi những đêm dài hồn vẫn..." rồi ngưng ngang không hát nữa làm cho đám học trò nhỏ ngẩn ngơ tự hỏi Thầy mình hát bài gì vậy ta ? Đã bao nhiêu năm rồi chắc Thầy vẫn còn thích bản nhạc ấy ?Không biết bao giờ gặp lại Thầy gíao cũ để nghe hát nốt bản nhạc xưa...bỏ nửa chừng ! N.

Anonymous said...

Hi chị Tố Lang;
Cám ơn chị cho lên PPS thiệt đẹp, chị làm PPS càng ngày càng chuyên môn, còn bài thơ thầy viết quá hay, em thích nhất 2 câu cuối.
“Rủ nhau mai mốt về quê cũ
Giảng nốt bài thơ… bỏ nữa chừng…”
Em vẩn thầm mong có một ngày được về quê cũ gặp lại đầy đủ thầy cô cùng bạn bè...bc

rachgia said...

Nơi , BC ơi

Không những bản nhạc , bài thơ còn bỏ lại nửa chừng mà mình còn biết bao cái nửa chừng còn để lại hở các em ? Trời ơi cũng như các em tôi nghe rưng rưng khi đọc hai câu cuối của bài thơ . Tôi nghe lòng mềm đi , một cái gì quặn thắt . Một cái gì xót xa vô vàn em hỡi . Hai câu kết thật tuyệt vời .Ôi còn xót xa nào hơn nữa đâu cho nhừng đứa con biệt xứ mà chưa biết thật sự ngày trở về cố quận ...

TL

VTH said...

ca'm o*n co^To^' Lang ... hi`nh a'o da`i ....... xu*a de^~ la`m bu`i ngu`i nhg~ ta^m ho^`n khg co`n tre? !!! Ca'm o*n co^ To^' Lang dda~ bo? co^ng va` bo? lo`ng ghe'p hi`nh va`o tho* ... ( chi? co' ddie^`u co' ddo^i chu*~ du*o*`ng nhu* khg ddu'ng la('m vo*'i nguye^n ba?n co' the^? la`m ngu*o*`i ddo.c tha^'y tho* ... la.c va^.n , cuñg la` ddie^`u ra^'t dda'ng tie^'c .. ) THa(m co^va` gia ddi`nh vui va`ma.nh .

rachgia said...

Anh Hiền thân mến
Bài thơ Đêm Tái Ngộ do Trịnh Sơn Lượng cung cấp cho . Lần đầu làm xong trình làng thì Trần văn Phú bảo phải sửa một vài chỗ sai không đúng trong nguyên bản của nó . Tôi đã sửa và gửi lại TVP thì có lẽ OK nên không kêu sửa nữa . Nếu tôi có tập thơ thì dễ hơn ( anh Hiền còn nợ tập thơ 11 năm nay đó nghe ) Không sao anh làm ơn cho bản chính và cho biết chỗ nào sai tôi sẽ sửa lại ngay và upload lại vào youtube đêm nay . Rất cám ơn anh đâ viết cho đôi lời . Kính thăm gia đình mọi an vui & khỏe mạnh
TL