Wednesday, June 19, 2024

Người Lính Gìa và Ngày Quân Lực


 

NHỚ NGÀY QUÂN LỰC 19 - 6

 

ngay quan luc 19 06


NHỚ NGÀY QUÂN LỰC 19 - 6


DTDB


Em dắt con thăm chồng nơi đất Bắc
Ngày giặc vào cháu chưa được lên hai
Vì sa cơ, cha lâm cảnh tù đày…
Giặc chụp mũ tội: “Ngụy Quân bán nước...”

Can Trường Trong Chiến Bại (*)




                     Bài thơ Tưởng Niệm

Cố Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại   

 

Thì đành lẽ, Anh là người chiến bại,

Nhưng Anh không chấp nhận lệnh đầu hàng,

Nhắc đến tên Anh, quân thù sợ hãi,

Pháp trường Cần Thơ, Anh đã chết hiên ngang!

 

Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,

Nhưng can trường, hùng khí ngất trời cao!

Hôn Quốc Kỳ, chào anh em ở lại,

Viên Đạn cuối cùng … dâng Tổ Quốc Đồng Bào!


 

   

Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,

Ngậm căm hờn trong tù ngục yêu ma,

Lò cải tạo, bày con đường ngang trái,

Son sắt hồn Anh, vẫn Việt Nam Cộng Hòa!

            

Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,

Nhưng quyết không ở lại với cộng nô,

Vượt biển, băng rừng thoát ra hải ngoại,

Can trường kinh qua “nỗi chết”, tìm tự do!

 

     

   

 Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,

Thắng thua này, áp đặt bởi ngoại bang!

Đoàn chiến hạm đã hải hành quốc ngoại,

Đến bờ tự do, mới thực sự tan hàng.

 

Thì đành lẽ, đoàn quân Anh chiến bại,

Thế trận này, âu chỉ tạm thời gian,

Hồn Tổ Quốc Việt Nam, rồi sống lại!

Bóng Cờ Thiêng sẽ vàng rực, khắp Giang san!

 

          Trần Quốc Bảo

                  Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

          quocbao_30@yahoo.com

 

(*) Cảm nghĩ của Trần Quốc Bảo đọc sách CanTrường Trong Chiến Bại của Cố Phó Đề Đốc  Hồ Văn Kỳ Thoại (Đại Tướng Cao Văn Viên đề tựa )– 
 Sách do cố Thiếu Tá Phạm Thành, HạmTrưởng HQ-14 chuyển tặng TQB.

Kỷ Niệm Ngày Quân Lực:CỐ ĐẠI TÁ NGUYỄN ĐÌNH BẢO - “NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE”

 

—————————-








Gia đình bà quả phụ Nguyễn Ðình Bảo hiện sinh sống tại Sài Gòn. Bà Nguyễn Ðình Bảo nay 76 tuổi, vẫn minh mẫn và khỏe mạnh. Hai ông bà có ba người con. Trưởng nam, Nguyễn Bảo Tường, là một bác sĩ Nhi Khoa. Thứ nữ, Nguyễn Bảo Tú, làm việc tại Tòa Lãnh Sự Anh Quốc tại Sài Gòn. Con trai út, Nguyễn Bảo Tuấn, kiến trúc sư và đang giảng dạy tại một đại học ở Sài Gòn. Dưới đây là bài viết hồi năm 2012 của anh Nguyễn Bảo Tuấn, về thân phụ mình. Tòa soạn tìm thấy bài viết này trên trang Facebook riêng của Nguyễn Bảo Tuấn, xin trân trọng giới thiệu cùng độc giả.
CHA...
Tại sao không giữ lời hứa với mẹ tôi
(Bài Viết Của Con út Cố ĐT Nguyễn Đình Bảo)

Tuesday, June 18, 2024

Trời Mưa Bong Bóng


bong bóng

 

 

            Từ đường Cao Thắng tôi cho xe rẽ vào Trần Quý Cáp. Con đường chạy đến công trường Con Rùa với hàng cây thẳng tấp, rơp bóng lá che. Những ngày tháng Sáu trời Sài Gòn đứng gió và hầm hập nóng. Tôi đi, nhưng cũng chẳng biết đi đâu? Thành phố rộng lớn với bao nhiêu con người, bao nhiêu xe cộ cũng là thành phố nhỏ hẹp, túng quẩn nhất. Con đường nào cũng giống con đường nào. Góc phố nào cũng na ná như nhau. Loay xoay là thất lạc, loanh quanh cũng chỉ ngần ấy phố đường. Sài Gòn đi thì không hết, nhưng chỉ quanh quẩn một lối về... Thành phố quen thuộc đến nhàm chán, hôm nay bỗng dưng có một khuôn mặt khác. Khuôn mặt của bịn rịn, của chia tay. Vài ngày nữa là tôi rời nơi này để về dạy học một thị trấn mới, một cuộc đời mới. Nơi tôi chưa từng ghé qua một lần, chỉ thấy trên bản đồ là cửa sông của vùng biển mặn...

            Rồi không hiểu sao tôi lại rẽ xe vào Trương Minh Giảng như một phản xạ tự nhiên. Con đường quen thuộc của bao nhiêu lần qua lại, những ngày những tháng và năm. Con đường dẫn về ngã tư Yên Đỗ (Lý Chính Thắng bây giờ). Đang nắng trời Sài Gòn bỗng tối sầm. Mây xám ùn tắc một góc trời. Rồi bất chợt dưng không, mưa bắt đầu rơi hạt. Mưa càng ngày càng lớn và bao phủ cả phố đường. Tôi tấp vội vào một hàng quán bên đường. Quán nước là một chái nhà cơi ra vỉa hè góc đường Yên Đỗ và Trương Minh Giảng (Lý Chính Thắng và Trần Quốc Thảo ngày nay). Cũng có một vài người khách đi đường chạy vội vào đụt mưa như tôi. Chủ quán cà phê lề đường là một người đàn bà đứng tuổi, dáng nhanh nhẹn và vui vẻ. Tôi gọi một ly cà phê nóng và chọn chiếc ghế ngồi nhìn ra mặt đường... Sài Gòn buổi chiều mưa bao giờ cũng man mác lòng người. Những ngày tháng đổi thay, bộ mặt mới của Sài Gòn càng phủ thêm nét thống khổ, đìu hiu khó tả. Mưa tháng Sáu đang tầm tả rồi chợt thưa giọt, theo chiều gió nghiêng nghiêng. Mặt đường nhả hơi nóng, bốc theo từng vệt khói phủ thấp ven lề. Chợt đâu bong bóng nổi phập phồng khi những hạt mưa chạm xuống mặt đường. Mưa bong bóng nhỏ to. Bong bóng mưa cùng khắp. Trời mưa bong bóng... bong bóng phập phồng... Trời mưa bong bóng Sài Gòn!

Hiu Hắt Chiều Hôm


 

Sunday, June 16, 2024

THÓI ĐỜI ĐIẾM TRỌ TRẦN GIAN Chùm Thơ Đặng Xuân Xuyến

**********************************

Chùm Thơ Đặng Xuân Xuyến 


DẤU HỎI

.

Rau trên luống chắc gì rau sẽ sạch

Người thôn quê đâu hẳn đã chân quê

Rượu ngàn trận chửa tin là tình bạn

Ngủ mòn giường chưa dám gọi tình nhân.

*

Hà Nội, 21 tháng 02 năm 2018

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Official Paul Anka Soundtrack - PAPA

 

Happy Father's day

 


Saturday, June 15, 2024

Tượng Đá


 

Lòng Cha Thơ Chương Hà Nhạc Nguyễn Tuấn Tiếng Hát Đông Nguyễn

 Nhân ngày lễ Cha xin post lại

Lòng Cha
thơ Chương Hà
nhạc Nguyễn Tuấn
hòa âm và tiếng hát Đông Nguyễn
Nhạc phổ rất tuyệt diệu Cảm ơn ns Nguyễn Tuấn
và tiếng hát Đông Nguyễn thật sống và truyền cảm Cảm ơn cs Đông Nguyễn
Mời thân hữu thương thức
CH

Đinh Quang Anh Thái | Thơ Trần Hoài Thư

 

Friday, June 14, 2024

NỖI BUỒN CỦA BA

 


NỖI BUỒN CỦA BA


DƯ THỊ DIỄM BUỒN


Bao người háo hức tìm vui bên đó!

Tôi cũng muốn về thăm lại cố hương

Thời thanh xuân, ôi đẹp tợ thiên đường

Nhưng cay đắng vẫn như hình với bóng!

 

Mẹ qua đời ngày giặc vào giải phóng

Lần đổi tiền đánh tư sản đợt đầu

Bị cướp nhà, chia ruộng đất, bắt trâu

Còn mang bản án cường hào ác bá!

 

Ở trong tù ba bị đày nghiệt ngã

Tội góp công, tiếp sức giúp“ngụy quyền”

Đào tạo nên người, thế hệ thanh niên

Tuổi lục tuần, còn đọa đày tan tác

 

Anh tôi cải tạo bỏ thây đất Bắc!

Vì ngày xưa làm “lính Mỹ đánh thuê”

Trả nợ máu nên chẳng có ngày về…

Bởi tốt nghiệp từ trường Quân y sĩ!

 

Dùng thủ đoạn giặc trả thù vị kỷ

Không chút lý tình, luật lệ, nghĩa nhân

Cha mẹ tôi đã cứu giúp bao lần

Khi nhà họ gặp quẩn cùng, khốn khó

 

Họ là học trò ba tôi thuở nọ!

Mà bây giờ lấy oán trả ơn thầy

Ba không buồn cho thế sự đổi thay

Nhưng đau đớn, cõi lòng như dao cắt!

 

Ba bịnh họan trong lao tù của giặc

Bảo lãnh mấy lần chúng chẳng thả về

Ngày qua ngày, bịnh trầm trọng não nề

Khi phóng thích, ngã quy vì kiệt sức!

 


Ba suốt đời nêu sáng gương mẫu mực

Dạy học trò, nay tẩu tán bốn phương…

Theo Chánh nghĩa, làm rạng rỡ tông đường

Cũng có kẻ phản đồ theo giặc đỏ!

 

Trước khi qua đời ba tôi nhắc nhở:

“… Hoàn cảnh nào cũng phải giữ sắt son

Cha âu lo nhân nghĩa sẽ không còn!

Trên đất nước mấy ngàn năm Văn Hiến…”


DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Email: dtdbuon@hotmail.com

Ngẫm Sự Đời


 

Tuesday, June 11, 2024

Sầu Cô Lữ



 


Vĩnh biệt Trần Hoài Thư



    TRẦN MỘNG TÚ

 TRAN HOAI THU


 

Nhà văn Trần Hoài Thư  chủ nhân của Thư Ấn Quán, người Phục Hồi Di Sản Văn Học Miền Nam 1954-1975 đã qua đời ngày 27-5-2024, đúng 1 tháng sau khi hiền thê của ông, bà  Nguyễn Ngọc Yến mất ngày 27-4-2024.
 
Kệ sách trong buồng ngủ của tôi có:
 
Thơ Miền Nam Trong Thời Chiến
263 Nhà Thơ miền Nam sáng tác cho Chiến Tranh
Tập I    856 Trang
Tập II   741 Trang
Tổng cộng 1600 Trang Giấy
 
Thơ Tự Do Miền Nam                   660 Trang
 
Tuyển Tập Thơ- Ô Cửa –
Toàn Tập của Trần Hoài Thư 380 Trang. Tất cả, với chữ ký đề tặng của Tác Giả.
 
Khi nhận được Thơ Miền Nam Trong Thời Chiến tôi thật sự bàng hoàng về số Thơ viết ra trong chiến tranh của miền Nam sao có thể nhiều đến như thế. Mỗi người Lính, mỗi thân nhân của Lính hình như đều là thi sĩ cả.
 
Nhờ có cuốn Thơ Miền Nam Trong Thời Chiến mà tôi biết được bài Thơ U Minh của tác giả Nguyễn Tiến Cung (Phạm Duy phổ nhạc) Một bài Thơ về cuộc chiến, nhưng không có máu chảy, không có bom đạn, chỉ có hình ảnh mấy cây tràm gày như dáng người con gái, và người lính với cây súng ướt nòng. Bài thơ mà bất cứ lúc nào đọc lại hay nghe ai đó hát cũng làm tôi chảy nước mắt.
 
Trần Hoài Thư và Hiền Thê đã để lại một công trình to tát: bảo tồn di sản văn học (với đúng ý nghĩa nhất) cho thế hệ Việt Nam lưu vong sau này hiểu được thế nào là chiến tranh mà người Việt của cả hai miền cùng gánh chịu.
Đây là một công trình quý báu một đóng góp giá trị cho những thế hệ con cháu Việt Nam Cộng Hòa sau này khi muốn tìm hiểu về văn học của các bậc cha ông trong thời chiến.

Trần Mộng Tú                                                               5-27-2024

Dưới đây là bài Thơ Trần Mộng Tú viết tặng Trần Hoài Thư khi nhận được những tập sách tác giả gửi tặng.
 
 
 
                                          ĐỌC “THƠ MIỀN NAM
                                      TRONG THỜI CHIẾN” (*)
 
                                                Gửi Trần Hoài Thư
                               
 Em úp mặt vào trang giấy trắng
 đọc những bài thơ viết giữa chiến tranh
 em thương những tình yêu khép mắt
 thương những nỗi buồn vàng ngón tay anh
 
 Mỗi trận đánh mang một tên riêng
 nhưng nỗi buồn không tên gọi
 anh giơ mãi tay ra
 không với được hòa bình
 vuốt mặt thấy đời mình như rừng đang cháy
 những tàn tro
 thương tích bật thành thơ
 
 Bây giờ tìm anh biết tìm ở đâu
 trên đỉnh Trường Sơn
 hay vũng lầy Đồng Tháp
 mặt trận đã yên thời gian mục nát
 có ai vừa cúi nhặt
 được câu thơ
 
Giải khăn tang mấy mươi năm vàng ố
mấy mươi năm mà vết sẹo còn mưng
mở những trang thơ
rào rào tiếng đạn
bay vào thành phố
như tiếng vỗ cánh của bầy chim ưng
 
Thơ cắm súng trên mộ phần
người lính trẻ
giầy saut, nón sắt xếp thẳng hàng
thơ vẽ thêm người con gái
hai tay úp mặt
vạt áo nhầu tóc rối dưới khăn tang
 
                       Mấy mươi năm bao nhiêu hồn rất mới
đã nhăn nheo theo cuộc chiến hoang tàn
bao đôi mắt sáng ngời vùi dưới đất
trái tim nguyên còn rất đỗi nồng nàn
 
Mấy mươi năm anh có đời lưu lạc
ở nơi nào cũng cúi xuống nỗi đau
                       mấy mươi năm em sống đời ngơ ngác
                       thơ nhặt từng câu
                       vẫn thấy xót thương nhau
 
                       Ôi cuộc chiến đã đi qua
                       chúng ta mất hết
tình yêu
tuổi trẻ
và những ước mơ
thơ giúp em giữ mãi một điều gì thiêng liêng
không mất được
nhưng cũng không tìm lại được bao giờ.
 
                       Tháng 1/ 2008
 Khi nhận được: Thơ miền Nam trong thời chiến, Thư Ấn Quán sưu tập và xuất bản, chủ biên: nhà văn Trần Hoài Thư và bằng hữu.