Saturday, April 30, 2022

Gửi Người Yêu Dấu - PKT - 04/30/2022


 

Hát Cho Linh Hồn Anh

 

XIN MỜI TỚI CHIA NỖI BUỒN VÔ TẬN...


 

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ 30 tháng Tư cách đây 47 năm là ngày mất nước!

 

May be an image of outdoors

Đoàn Xuân Thu.

Melbourne!
Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ
30 tháng Tư cách đây 47 năm là ngày mất nước!
***
Ta trọn năm dài một Tháng Tư!
Ngày 20, tháng 12, năm 1960, CS Bắc Việt Nam lập Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam (tức Việt Cộng). Mục đích của chúng là nhất quyết lật đổ chính quyền Miền Nam Việt Nam để dâng cho Cộng Sản Bắc Việt và quan thầy Nga Hoa.

Tháng Tư Và Nỗi Nhớ


 

Friday, April 29, 2022

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ.

Đoàn Xuân Thu.
Melbourne.
Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ.
***
Trong kiêu dũng mầy cho gửi chút hồn ta!*
Ngày 31, tháng Ba, năm 1968, các phe tham chiến trong chiến tranh Việt Nam lục tục đến thủ đô Paris của Pháp để bàn cách chấm dứt chiến tranh. Tháng Giêng, năm 1973, Hiệp định Paris ngừng bắn tại chỗ bắt đầu có hiệu lực vào thứ Bảy 27, tháng Giêng, năm 1973.

Cô Phụ Trong Ngày 30 Tháng Tư


 

Thursday, April 28, 2022

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ!

 __________________

Đoàn Xuân Thu.

Melbourne.
***
Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ!'
30 tháng Tư! Một trong hai tên che tàn điếu đóm!
Cà khịa với ‘Tài Tử Tín’.
Chiều áp lễ Giáng Sinh năm 1972, Trường Bộ Binh Thủ Đức có tổ chức một buổi trình diễn văn nghệ cho các tiểu đoàn Sinh Viên Sĩ Quan xem.
Đặng Hữu Hiếu (hiện ở Sydney, tiểu bang NSW, Australia), làm Trưởng ban Văn nghệ Tiểu đoàn 2, khóa 4/72 SQTBTĐ! (kiêm quản ca, đường trường xa con chó nó tha con mèo, khi đại đội 24 di chuyển trong khuôn viên nhà trường).
Đặng Hữu Hiếu được đi phép 48 tiếng, (Cái nầy ngon vì quân trường cấp phép tối đa chỉ có 24 tiếng mà thôi) về Sài Gòn chở trống, đàn lên và mời được mấy ca sĩ thân quen như : Đăng Lan, Thái Châu, Nguyễn Chánh Tín lên hát chùa (không nhận 'cát xê'), giúp vui.

CHUYỆN CŨ… CÓ THỂ NÀO QUÊN…

 




Tác giả: Nguyễn Ngọc Ngạn

Ðời người, ai cũng có những kỷ niệm, đau thương hay hạnh phúc. Kỷ niệm đôi khi chỉ thoáng qua, mờ nhạt như áng mây bay ngang bầu trời, để lại chút hình ảnh bâng khuâng. Nhưng cũng có khi hết sức sâu đậm, đến nỗi có thể coi là một biến cố, khả dĩ tạo thành khúc rẽ quan trọng cho cuộc đời. Ðó là trường hợp của tôi với câu chuyện xảy ra hơn 20 năm về trước mà giờ này ngồi ghi lại, tôi vẫn thấy hiển hiện như mới hôm qua…

Tạp ghi “HIẾP DÂM” CHỮ NGHĨA

 _________________________________

ĐIỆP MỸ LINH


A man walks with a bicycle in a street damaged by
shelling in Mariupol, Ukraine, Thursday
[Evgeniy Maloletka/AP Photo]

Từ khi Nga ngang nhiên xâm lăng Ukraine – một quốc gia độc lập, có chủ quyền – tôi đọc tin tức và thấy nhiều hình ảnh tang thương, thảm khốc của cuộc chiến mà lực lượng hai bên rất chênh lệch! Nhưng, không hiểu tại sao tấm ảnh của người đàn ông đơn độc với chiếc xe đạp, âm thầm bước trên sự điêu tàn, đổ nát của thành phố Mariupol, Ukraine, lại làm cho hồn tôi trĩu nặng nhớ thương!

Wednesday, April 27, 2022

SORROW ABOUT TO FALL .SẦU VONG QUỐC.

 SORROW ABOUT TO FALL .



Written by Jeff Lynne.
There's a silence in the city
There's nobody around
And everyone that we knew
Moved to higher ground
There's a shadow hanging overhead
It lingers there alone
Changing all we ever knew
The changes start to show
There's a sorrow about to fall
There's a sorrow about to fall
There's a new sound in the wires
And ears are to the ground
And everything that once was ours
Has slowly turned around
Something happened to the seasons
Started falling with the rain
And something changed forever
We gotta find a way
There's a sorrow about to fall
There's a sorrow about to fall
There's people in the photographs
But they all had to run
They went away to somewhere
Beyond the setting sun
There's a sorrow about to fall
There's a sorrow about to fall
There's a sorrow about to fall
There's a sorrow about to fall
Sorrow about to fall, fall, fall, fall
Sorrow about to fall
Sorrow about to fall
Sorrow about to fall.
LƯỢC DỊCH.
SẦU VONG QUỐC.

VŨ ĐĂNG KHIÊM
Phố phường như chết lặng thinh,
Quanh đây không thấy bóng hình của ai.
Những người xưa đã chen vai,
Giờ đây tất tưởi tìm vào nơi nao,
Trên đầu phủ kín lao đao,
Nỗi đau vây bọc dâng trào cô đơn,
Đổi thay bất chợt chờn vờn,
Rõ đây cho thấy nỗi hờn chia xa.
Sầu vong quốc nặng la đà,
Kìa âm thanh lạ vọng ra từng hồi.
Tai nghe mặt đất đổi ngôi,
Giang sơn , sự nghiệp tô bồi bấy lâu,
Giờ đây vội vã đi chầu,
Những mùa oan trái ngập sâu oán hờn.
Mưa rơi nặng hạt từng cơn,
Từ nay thay đổi, trắng trơn kiếp người.
Đi thôi tìm lại nụ cười,
Ôi sầu vong quốc còn tươi tháng ngày .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 
Ôi sầu vong quốc còn tươi tháng ngày.
 vđk.

Phượng Hồng

 Nhạc: VŨ HOÀNG - Thơ: ĐỖ TRUNG QUÂN

Trình bày: TRẦN VĂN PHÚ

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ. Tôi chỉ mới vừa 19 tuổi

 Đoàn Xuân Thu.

Melbourne.
***
Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ.
Tôi chỉ mới vừa 19 tuổi
1. Có nghững người làm thơ rất ít; nhưng bài thơ lại đứng lâu, rất lâu trong lòng người đọc. Trần Bích Tiên trong giai phẩm xuân 1972, trường nữ trung học Bùi Thị Xuân – Đà Lạt với bài thơ: ‘Nói Với Em Lớp Sáu’ là như thế!

Tuesday, April 26, 2022

Cỏ Úa

_______________ 

Sáng tác: LAM PHƯƠNG

Trình bày: LAM HƯỜNG & TRẦN V PHÚ

Chiến Sĩ Vô Danh

 | Trình bày: Ca Đoàn Ngàn Khơi 

| Sáng tác: Phạm Duy 

| Hoà âm: Sỹ Đan

Monday, April 25, 2022

LỜI TỰ THÚ CỦA KẺ TỘI ĐỒ

 


LỜI TỰ THÚ CỦA KẺ TỘI ĐỒ

- Có lẻ để chấm phá cho đủ nét bi-hài của vở-tuồng-giải-phóng, tôi và một số đồng nghiệp cũng bị bắt đi tù-cải-tạo với một tội danh hết sức ngộ nghĩnh : “ dạy học trò thi đậu tú tài để đi sĩ quan đánh phá cách mạng (sic)”...

CAO VI KHANH


 Đọc tiếp

Đáp Lời Sông Núi

  | Trình bày: Ca Đoàn Ngàn Khơi | Sáng tác: Trúc Hồ | Hoà âm: Trúc Hồ

Lại một "Sài Gòn" được dựng lên bên ngoài Việt Nam sau 47 năm viễn xứ

 

Sunday, April 24, 2022

Tám tào lao

 Đoàn Xuân Thu

Melbourne.
***
Tám tào lao
Anh Tám hồi xưa học trường Ðại học Sư phạm ban Việt Hán. Nói nào ngay kinh nghiệm cho tui biết mấy tay học ban văn chương thường hơi bị tửng tửng, cực đoan. Có lần anh Tám làm đơn đòi đổi tên ban Việt Hán thành ban Quốc Văn. Không có Hán (không ‘G’) gì hết ráo. Hổng nghe mấy thầy trả lời, trả vốn gì! Trong lớp, mấy em học chung bèn đặt cho anh Tám cái biệt danh là ‘Tám tào lao’, cháu đích tôn của ‘Tào Tháo’.

Saturday, April 23, 2022

BẾN BỜ TỰ DO

 ___________________________

THAI NC

Thái Lan 1979...Kỷ niệm một đêm vượt biên.
Ghe chúng tôi có tất cả là 22 người, gồm 2 phụ nữ, 8 trẻ em và 12 người còn lại là đàn ông thanh niên trong đó có tôi, khởi hành từ Rạch Giá, ven theo vịnh Thái Lan dự định trong 2 hay 3 ngày sẽ băng qua Cam Bốt và cặp bờ biển Thái…nhưng đã đến ngày thứ 10 rồi mà vẫn còn loanh quanh trong vùng vịnh, tứ bề chỉ nước và nước. Ghe đã chết máy, hết dầu, hết nước, hết thức ăn. Chúng tôi thả nổi ghe trôi dạt giữa biển khơi, phó mặc cho số mệnh .

Friday, April 22, 2022

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ.Tôi đi để lại đường xưa.

 Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ.

***
Tôi đi để lại đường xưa.
“Hỏi rằng quê ở nơi đâu? Là dân lưu lạc, quê đâu mà ‘dìa’?!
Ôi! Quê hương, nơi tui đành đoạn bỏ ra đi rất là lâu, vì thời cuộc biển dâu. Vậy mà cứ đêm đêm, khi tui chăn êm nệm ấm, nằm ngáy khò khò thì nó từ trong một ngõ ngách nào của lòng tui lại hiện ra rõ mồn một như một bức tranh chân dung vẽ thời xưa cũ, về miền quê nào đó xa ngai ngái, đượm buồn trong bão lửa và… nghèo rớt mùng tơi.
Có anh bạn văn, lúc nhậu nhẹt với tui, thường hay hỏi rằng:
“Khi nào tui sẽ ‘dìa’ quê?”
“Muốn ‘dìa’, đâu biết quê đâu mà ‘dìa’.”

Thursday, April 21, 2022

Sầu Ly Biệt


 

THĂM ANH Z30C.

______________                                             

 Nguyễn Thị Thanh Dương




Xong phần rán mỡ chờ cho mỡ nguội chị Bông đổ cả tóp mỡ và mỡ nước vào lon “guigoz”, chị Bông để yên chảo trên bếp để rang thịt. Đây là món thịt ba rọi rang mặn.

Thế là xong hai món sau cùng để mang đi thăm anh Bông đang tù cải tạo.

Món mỡ nước dùng để xào nấu thì ít mà chủ yếu là món để anh Bông ăn dần. Chỉ cần chút mỡ nước với vài miếng tóp mỡ rắc vào chút muối là trở thành món mặn ngon lành dù ăn với cơm độn hay mì sợi luộc, khoai mì luộc.

 


VÀ RỒI TẤT CẢ SẼ NGUÔI NGOAI

Đã có bao giờ bỗng dưng rồi tự hỏi ... để làm gì, đời ta ?

Suốt vài chục năm hít thở, ăn ngủ, đi lại, yêu đương, làm tình, kéo bè kết bạn, gieo thù gây oán, thư thả kiếm ăn hay quần quật cày cục ... đã có lần nào giựt mình, khựng lại rồi băn khoăn ...

CAO VI KHANH

 Đọc tiếp

Wednesday, April 20, 2022

Tháng Tư Nhớ Mãi Đòn Thù


 

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ! Dề cơm cháy!

 Đoàn Xuân Thu

Melbourne.
***
Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ!
Dề cơm cháy!
Vì thổ nhưỡng, khí hậu thích hợp cho việc trồng lúa mì nên Tây nó ăn bánh mì.
Vì thổ nhưỡng, khí hậu thích hợp cho việc trồng lúa nước, nên ta ăn cơm.

Tình Vương Bóng Chiều Nhạc và Thơ Chương Hà - Tiếng Hát Đông Nguyễn

 Chiều buồn như bóng tối sắp phủ, cuộc tình còn nuối tiếc, đời người sắp cuối tàn . Mời thân hữu xem youtube, nghe thơ nhạc mới nhứt TÌNH VƯƠNG BÓNG CHIỀU

với hòa âm và tiếng hát Đông Nguyễn

PPS Nhật Thụy Vi
CH

MƠ KHÚC HỒI HƯƠNG

  - Cố nhạc sĩ Nhị Hà - Hòa âm Thanh Liêm - Tịnh Đế Liên Hoa

Monday, April 18, 2022

Lối Cũ Chẳng Sao Quên

___________________________




Ngồi trong toa của con tàu Thống Nhất, tôi vẫn chưa hoàn hồn. Tay khư khư ôm chặt chiếc túi xách trong lòng, tôi nhìn theo Diễm đang cố len lỏi tìm lối ra giữa những người đang đứng lố nhố tranh giành nhau xếp đồ đạc. Gần ra tới cửa, Diễm còn ngoảnh lại nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe. Tôi cũng khóc. Nước mắt tôi làm nhòa đi hình ảnh Diễm trong giây phút ngắn hai chị em chia tay nhau. Diễm như bị xô xuống khỏi con tàu... 

Những năm còn lại trong cuộc đời.

__________________

Bài viết của một tác giả không nhớ rõ tên, có một nội dung quá thâm thuý, dành cho những ai trong tuổi Cao Niên nếu muốn có một đời sống hạnh phúc trong những ngày còn lại trên trần gian này, trước khi thân xác trở về cát bụi thì nên suy luận những điều được nêu ra trong bài viết này.
Đời người thật ngắn ngủi. Nhớ lại vào lứa tuổi đôi mươi, chúng ta lang thang trong khuôn viên, trường đại học, vui cười vô tư và bây giờ đã hơn 40 năm trôi qua rồi. Đời người thoáng chốc đã già !
Bây giờ, những năm còn lại trong cuộc đời của một người, chúng ta cần sống thanh thản, sống thoải mái, sống hạnh phúc vì qua một ngày, chúng ta đã mất một ngày. Vì vậy, một ngày đến, chúng ta vui một ngày. Vui một ngày…rồi không biết được bao nhiêu ngày nửa. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra, vui sướng cũng do chính mình tìm lấy vì những niềm vui ấy đã ẩn chứa trong những sự việc nhỏ nhặt xãy ra trong đời sống.
Hạnh phúc là những gì hiện đang ở chung quanh chúng ta, trong tầm tay chúng ta.Nhà nho Nguyễn Công Trứ quan niệm “ Tri túc, đãi túc, tiện túc, hà thời túc. Tri nhàn, đãi nhàn, tiện nhàn, hà thời nhàn”…

NHỮNG CÂU CHUYỆN LY KỲ VỀ BỨC “TƯỢNG THƯƠNG TIẾC “

_____________________________

(Những người mái tóc hoa râm cho đến đầu bạc chắc đã từng nghe một trong những câu chuyện này?)
Đây là những chuyện ly kỳ về bức tượng "THƯƠNG TIẾC" mà hồi xưa tôi đã từng nghe kề nhưng không sợ, vẫn cứ thường lên đài cao hóng gió, ngắm cảnh ngày còn đi học. Hôm nay tìm và tổng hợp lại để hầu chuyện cùng các bạn.

Sunday, April 17, 2022

Thương Về Vùng Hoả Tuyến

  Trình bày: Ái Ni

  Sáng tác: Vũ Chương & Anh Bằng 

 Hoà âm: Trúc Sinh

Hờn Vong Quốc


 

Tháng Tư lại về trên quê người viễn xứ. Hồi ức của Đoàn Xuân Thu.


_______________________________

***
Giã từ em đất cù lao!
Mỗi năm, cứ tháng Tư về là tui lại buồn trong tấc dạ! Nói nào ngay, xa xứ tháng nào tui cũng buồn hết ráo. Nhưng tháng Tư tui lại buồn nhứt hạng cho một mối tình vừa mới chớm nở đã vội dở dang hơn 40 năm rồi mà trái tim tui vẫn còn đang rỉ máu.
Chẳng qua chuyện vầy nè: quận Kế Sách, thuộc tỉnh Ba Xuyên tức Sóc Trăng.

Hình Bóng Quê Nhà


 

Saturday, April 16, 2022

Cánh Mây Vô Định

  

 

 

 

Kể từ dứt bước ra đi,

Tha phương tay trắng, còn gì nữa đâu!

Quê hương bỏ lại đằng sau,

Con đường trước mặt, mây sầu dăng dăng.

 

Thì thôi! Chuyện đã đành rằng,

Cuộc cờ xóa bỏ, lưu vong phận mình!

Trách gì anh bạn đồng minh...

Phủi tay trở mặt, vô tình hại nhau!

 

Xót xa, chất ngất niềm đau,

Cầm bằng Vận Nước, Trời cao an bài!

Nửa đường buông súng, thở dài

Bước chân Do Thái, lạc loài năm châu!

 

Một mai rồi sẽ về đâu?

Bao nhiêu đồng đội, theo nhau đi rồi!

Năm cùng tháng tận bồi hồi,

Cánh mây vô định, chân trời tha phương...

 

 

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

quocbao_30@yahoo.com