Showing posts with label Nguyên Nhung. Show all posts
Showing posts with label Nguyên Nhung. Show all posts

Monday, November 6, 2023

Đôi Chim Sáo

 


Lời tác giả:

 

Mùa thu đã trở về, những mùa thu rất ngắn của đất trời vẫn mỗi năm một lần trở lại, nhưng những mùa thu của đời người thì mãi mãi ra đi. Khu vườn nhuốm chút heo may để giàn mướp rung rinh những bông hoa cuối mùa, bụi mía xào xạc thoảng qua hồn chút gió hắt hiu , và đôi chim sáo vẫn mải miết tìm mồi trên sân cỏ úa...

" Đôi chim sáo" là hình ảnh một đôi vợ chồng già, khi những con sáo non đã đủ lông đủ cánh để bay đi xa lìa cha mẹ, chỉ còn lại đôi sáo già buồn bã, ủ ê trong cái tổ ẩm ướt với những ngày Đông dài lê thê . . . "

Friday, April 7, 2023

Em Về Vạt Nắng Chiều Xuân...

NGUYÊN NHUNG



Em Về Vạt Nắng Chiều Xuân...
Thật ra tôi ít khi viết truyện tình, vì chuyện tình thường lãng mạn, chia ly, dang dở thì tình mới đẹp ( thơ Xuân Diệu " tình chỉ đẹp những khi còn dang dở, đời hết vui khi đã vẹn câu thề"
Nhưng với câu chuyện tình viết cho một mối tình dang dở trong cơn bão loạn ngảy 30 tháng 4 năm 75, không hiểu sao lòng tôi lại chùng xuống theo các nhân vật trong truyện, và không khỏi thấy rưng rưng khi thuở ấy trên đất nước tôi, đã có biết bao nhiêu mối tình dang dở thời chinh chiến.
Mời đọc:

Thursday, January 6, 2022

Hoàng Mai

 

May be an image of flower, outdoors and text


Chuyện xảy ra đã lâu rồi, có đến mười mấy năm trước, thế mà cho tới bây giờ mỗi khi nhớ lại, Định vẫn tưởng như một giấc chiêm bao. Cứ cho là hôm ấy chuyếnh choáng chút hơi men, chàng có thể lẫn lộn giữa thực và ảo giác, nhưng câu chuyện về Hoàng Mai thì chắc chắn là một bí ẩn không giải thích được.

Monday, December 27, 2021

Câu Chuyện Nhỏ Mùa Giáng Sinh


NN_santa.JPG

 Câu Chuyện Nhỏ Mùa Giáng Sinh

NGUYÊN NHUNG

Tôi yêu đóm lửa ngọn nến trắng từ hồi còn thơ ấu, chắc là ngọn nến sáng mùa Giáng Sinh năm xưa cũng đi theo tôi đến những chặng đường còn lại của đời người. Có một câu chuyện tôi sắp kể ra đây, đó là câu chuyện của ông cụ Rôbéctô tôi có dịp gặp ở ngôi nhà nguyện. Mỗi ngày, sau Thánh Lễ buổi sáng, mọi người đã lục tục ra về, ngôi nhà nguyện đóng kín cửa như chìm trong yên lặng và bóng tối, chỉ còn lại duy nhất một ngọn nến trắng trên bàn thờ. Ánh nến hắt lên tường những chấm sáng lung linh, soi lên bức tượng Đức Mẹ bồng con bằng thạch cao trắng toát. Nến trắng và tượng trắng, tất cả chỉ là một màu trắng nhưng nghe trong thinh lặng chút bình an tràn ngập tâm hồn.

Monday, June 7, 2021

Đóa Hoa Vô Thường

 Nhân mùa sen nở, mời đọc truyện ngắn

Đóa Hoa Vô Thường
Nguyên Nhung.
Hai người đàn ông mở cánh cổng gỗ thông ra khu vườn nhỏ. Cả hai chỉ độ gần sáu mươi, tóc đã lốm đốm bạc. Một người dáng cao cao mạnh mẽ, còn người kia thấp nhỏ hơn, nét mặt trầm ngâm, hình như đang nghĩ ngợi điều gì.
Đó là một khu vườn mang dáng dấp Á Đông, rải rác những loại cây vùng nhiệt đới, ven rào là vài bụi tre trúc đủ loại, chủ nhân có vẻ là một người biết hưởng thú điền viên với cây cỏ. Nhưng đặc biệt giữa khu vườn nhỏ lại là một hồ sen, tuy đã vào cuối hạ lập thu mà trong hồ vẫn nở rải rác vài nụ sen trắng, sen hồng.

Saturday, May 29, 2021

Chuyến Tàu Lúc Hoàng Hôn

_______________________

Nguyên Nhung


Chuyến Tàu Lúc Hoàng Hôn
Ngày Mai chào đời bố không có nhà, sau này nghe bà ngoại kể một người hàng xóm tốt bụng đã đưa mẹ đi bảo sanh viện lúc nửa đêm, vì không tìm được chiếc xích lô nào chở khách vào giờ ấy. Mẹ sinh Mai rất dễ, lúc bà đến nhà thương thì Mai đã nằm bên mẹ ngủ thin thít.

Friday, February 7, 2020

CÂY MAI RỪNG CỦA NGƯỜI LÍNH TRẬN

_______________
NGUYÊN NHUNGLINHVAMAI
Ông Thành xuất thân là một quân nhân, nhập ngũ từ năm mới hai mươi tuổi. Đất nước chiến tranh tuổi thanh niên đa số dấn thân vào con đường binh nghiệp, dù chẳng ham gì cảnh cốt nhục tương tàn, nhưng khổ thay cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng. Muốn hòa bình phải có chiến tranh, định mệnh đưa đẩy khiến toàn dân đều chịu chung số phận nghiệt ngã của một đất nước bị phân chia kéo dài 20 năm đằng đẵng. . .

Thursday, November 15, 2018

Xin mùa thu ở lại

Thơ Nguyên Nhung
Nhạc Cao Minh Hưng
Tiếng hát Lâm Dung

Thursday, October 11, 2018

NHỮNG CÂY THÔNG ĐÀ LẠT


2.dalat4.jpg - 128.72 Kb

 
NGUYÊN NHUNG



  Nếu không tình cờ nhận được cú phôn của người bạn cũ, tôi đã không biết là Huy giờ này cũng đang có mặt trên nước Mỹ. Ba mươi năm rồi còn gì, kể từ khi Huy rời trường mẹ Ðà Lạt, ngày ra trường anh được thuyên chuyển về một chiến trường miền Ðông, hai đứa xa nhau từ đấy. Những mối tình Ðà Lạt, như đã bị vùi chôn trong thung lũng mù sương, tự nhiên bỗng sống lại khiến lòng tôi xúc động đến ngậm ngùi. Hóa ra có những điều người ta tưởng có thể quên, mà nó vẫn còn đó, vẫn mập mờ ẩn hiện trong những cây thông, mà tôi gọi là Những Cây Thông Ðà Lạt.

Tuesday, July 10, 2018

Buông

Nguyên Nhung


Thật sự cho đến bây giờ, tôi vẫn không biết văn chương đến với tôi là Nghiệp hay Nợ. Nhà văn Doãn Quốc Sĩ trong một lần ngồi tâm tình với cô bạn văn, Thầy vẫn xem chúng tôi, những người viết văn hay làm thơ là những người bạn nhỏ của Thầy, đã nói một câu mà cho tới giờ này tôi không quên:

" Viết chỉ là Nghiệp khổ, cứ vui vẻ mà trả cái Nợ văn chương của mình. Không viết không được, cũng khổ vì luẩn quẩn hoài những câu chuyện và nhân vật trong đời sống của mình không chịu buông. Thôi thì cứ viết, cứ in sách mặc dù biết tác phẩm không nuôi sống được mình, nhưng dù sao mình cũng trả xong cái Nợ viết" 

NN_withDQSi.jpg
Tôi vẫn gọi ông là Thầy, mặc dù chẳng được học với Thầy một giờ, nhưng từng trải với cuộc đời để viết  thì thầy có vô số kinh nghiệm. Nhân ngày lễ Quan Âm tổ chức ở chùa Việt Nam, tôi lại gặp Thầy khi cả hai được mời đến gian hàng thả thơ để nói chuyện văn chương sách vở, dĩ nhiên với đám đông Thầy luôn là một vì sao sáng. Trong khi chờ đợi hai thầy trò ngồi dưới bóng mát của một cây cao, tấp nập người qua kẻ lại, câu chuyện không hiểu vì sao lại đưa qua chữ BUÔNG khi thấy Thầy băn khoăn chờ buổi nói chuyện do ban tổ chức mời, trên tay cầm một tập giấy.

Saturday, September 30, 2017

Friday, September 29, 2017

TỪ DENVER tới YELLOW STONE

___________________

                                       Bút Ký của Nguyễn văn Đông & Nguyên Nhung




Sau chuyến đi 3 ngày từ Los Angeles tới San Francisco của một hãng du lịch khá thông dụng, giá cả phải chăng nếu không nói là rất hợp với túi tiền của những người cao niên đã về hưu, chúng tôi được ghé thăm nhiều thắng cảnh kể cả lượt đi lẫn lượt về. Thế là lần này chỉ sau 2 tháng, chúng tôi quyết định thêm một chuyến nữa, sau khi hỏi kỹ người dẫn đường về hành trình từ Denver đến Yellowstone.
Tôi vẫn thường khuyến khích “chàng” của tôi bằng một câu mà xem ra khá hợp lý, nghĩa là “đừng tước đoạt tuổi thọ của mình, khi đã đến lúc nghỉ ngơi”, nên quyết định đừng ham lao động nữa, tiền kiếm được chỉ tổ đóng thuế nhiều mà thôi. Trung bình một ngày có 24 giờ, chia làm 3 thì thời gian nghỉ ngơi rất cần thiết cho sức khoẻ, không cân nhắc là tự mình muốn lên bàn thờ ngồi ngắm gà khoả thân như thiên hạ thường nói.
May mắn sao chàng nghe lời tôi, nhưng để chuyển tiếp từ việc quen đi làm như một cái máy, sang giai đoạn ngồi nhà “buồn tay buồn chân” cũng khó lắm, rồi lại ở không ngồi ôm người tình mặt vuông, sinh ra “ nhàn cư vi bất thiện”. Nhân ngay lúc đó có một số anh chị đồng môn trường tôi rủ nhau  làm một chuyến dài ngày thăm Úc châu nhân dịp Đại Hội Trường, chúng tôi quyết định đi ngay, vì vậy mà “ anh xã”  không bị cảm giác buồn chán như  bị đứng lại khi  nhịp thở xã hội cuồn cuộn chảy.

Friday, May 5, 2017

Bãi bể nương dâu


http://online.fliphtml5.com/bnif/owjm/

Click lên bìa sách để đọc tác phẩm
BÃI BỂ NƯƠNG DÂU


 


Sunday, April 2, 2017

Bài thơ mùa đông

_______________

Thơ Nguyên Nhung
Nhạc Ngô Hữu Hùng
Tiếng hát Nguyễn Hải