Sunday, August 3, 2025
HỌ ĐẾN VÀ CHẾT VÌ TỰ DO



Saturday, August 2, 2025
Mai Tôi Đi / Tiếng Hát Kim Oanh.
MAI TÔI ĐI
-Thơ NGUYÊN SA -Nhạc ANH BẰNGChiếc Bánh Và Người Lính Trận -
- Đoàn Xuân Thu

Kỷ niệm 50 năm Sài Gòn lọt vào tay Cộng Sản (1975-2025)
Chiếc bánh nhỏ và người lính già: Một chuyện tình người giữa thời buổi bạc màu.
Friday, August 1, 2025
Thursday, July 31, 2025
Gả Thiếp Về Rừng! - Đoàn Xuân Thu
Đoàn Xuân Thu

Ở đất miền Tây Nam Bộ, chuyện tình duyên không phải lúc nào cũng mượt như sợi tóc xức dầu dừa của em gái Bến Tre.
Áo hạ vàng - Tâm kinh thời đại
Wednesday, July 30, 2025
KỶ NIỆM XƯA
Anh lỗi hẹn để em buồn, hờn dỗi
Giận anh rồi em chẳng nói một câu
Lỗi tại anh, để em đứng chờ lâu
Nên oán trách, giận hờn cho bỏ ghét
Anh nhớ mãi buổi hẹn hò ngày Tết
Phố đông người em đứng đợi chờ anh
Tà áo dài tha thướt điểm trời xanh
Anh sơ ý quên đi giờ đã hẹn
Em hờn trách hẹn rồi sao không đến
Mắt dỗi buồn hàng lệ ướt hoen mi
Giọt lệ tuôn anh chẳng biết nói gì
Ngoài xin lỗi... vỗ về lời âu yếm
Giờ xa cách, nhớ thương về kỷ niệm
Chuỗi ngày xưa hai đứa thường bên nhau
Mộng tình trao lời hứa hẹn hôm nào
Còn đâu nữa ngoài buồn vương tiếc nhớ
Chiều hôm nay mưa về qua phố nhỏ
Một mình anh lặng lẽ bước trên đường
Phố cũng buồn như chia sẻ niềm thương
Tình đã hết ...còn đâu thời thơ mộng
Nguyễn Vạn Thắng
̣̣Đã Có Một Thời - Thơ/Nhạc Chương Hà - Tiếng Hát Đông Nguyễn
Đời người ai cũng đều Đã Có Một Thời
Vắng Cha (Tr.Ngắn)
Điệp Mỹ Linh
Bà Năm đưa 3 cây nhan gần chạm trán, khấn: “Lạy thổ thần đất đai và cô hồn các bác, hôm nay là Rằm tháng Giêng, con cầu xin thổ thần đất đai và cô hồn các bác phù hộ cho con của con – tên Cúc – làm ăn phát đạt, gặp được người xứng đáng. Nếu lời nguyện của con được linh ứng, con sẽ xin cúng một con gà.”
Tuesday, July 29, 2025
“Bánh Xèo”, Món Ngon Quê Mẹ, Trần Quốc Bảo, Virginia
Trong các thức ăn ngon của người Việt,
Món đặc biệt, phải công nhận: “Bánh Xèo”!
Thực phẩm bình dân, nhưng tuyệt cú mèo!
Thưởng thức bánh, cả ngũ quan tận hưởng.
Hãy vào trong bếp, đứng nhìn nội tướng,
Bắc chảo lên xào tôm thịt hành tây.
Ngửi mùi thơm, tỏa nhè nhẹ ngất ngây,
Đổ muôi bột, nghe cái… “xèo”… thiệt đã !!!
Nhân đậu xanh hấp chín, thêm hành lá,
Lại rắc vào ít giá, trắng phau phau!
Đậy kín vung, chừng hơn một phút sau.
Bánh xèo chín dòn, nổi mầu vàng ánh.
Già lửa chút xíu cho cháy xém cạnh,
Nhìn rất ngon mà huơng vị đậm đà.
Lật nửa phần bột đã chín, úp qua,
Là có ngay, bánh xèo hình bán nguyệt.
Bánh xèo, phải ăn bằng tay mới tuyệt!
Hương vị thơm tho, màu sắc hài hòa.
Dùng đĩa lớn, ta đặt bánh xèo ra,
Xắt một miếng, quấn rau thơm xà lách.
Sở dĩ bánh xèo ngon lành số dách,
Là nhờ bí quyết, chấm nước mắm pha
Cũng chỉ, chanh đường ớt tỏi, chung hòa
Nhưng hương vị, thì mỗi nhà mỗi khác
Bánh Xèo cho ta cái ngon ngũ giác
Nghe, ngửi, nếm, nhìn, cầm bánh trên tay
“Bánh xèo Việt Nam”… Ôi! tuyệt vời thay!
Thực phẩm Quê Hương, món này nhất hạng!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
BÚN THANG
ĐỖ DUY NGỌC
Monday, July 28, 2025
Tân cổ : Đêm Gành Hào Nghe Điệu Hoài Lang / Kim Trúc trình bày
Tân nhạc : Vũ Đức Sao Biển
Cổ nhạc : Quốc KhánhSunday, July 27, 2025
Đêm gành hào nghe điệu Hoài Lang (Vũ Đức Sao Biển) - Phương Linh
Được gửi đến từ cô Trần t hị Huệ CA
CHUYỆN MỘT SƯƠNG PHỤ Ở QUẬN CAM
Truyện ngắn NGUYỄN THIẾU NHẪN
Tôi tên là Thị Mỹ, Nguyễn Thị Mỹ. Đó là lúc còn ở Việt Nam thời miền Nam còn chưa bị lọt vào tay cộng sản miền Bắc. Bây giờ, ở quận Cam này, mọi người đều gọi tôi là Ms. Timi. Tên này không phải qua Mỹ tôi mới có mà tôi đã có tên này hồi còn ở Việt Nam. Ông John, Trung tâm trưởng Trung tâm Khai thác Quân dụng, một cơ quan tình báo kỹ thuật của quân đội Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Nam, đã gọi tôi là Timi. Không phải ông ta tốt lành gì đâu, nhưng vì ông ta chẳng có cái cách nào đọc cái tên Thị Mỹ của tôi, nên ông ta đã đọc trại ra là Timi. Chỉ có vậy thôi! Thành ra, trong những ngày hỗn quân, hỗn quan của tháng Tư năm 1975, khi được ông John giúp đỡ, qua tới đảo Guam, tôi bèn đổi tên thành Timi luôn. Timi hay Thị Mỹ thì cũng vậy thôi.
Saturday, July 26, 2025
Bài Ca Cho Anh / Kim Phượng Trình Bày
Hột Vịt Lộn - Đỗ Duy Ngọc
Đỗ Duy Ngọc
Lúc còn bé, nhiều khi nửa đêm dậy đi tiểu hay xuống bếp uống nước, thỉnh thoảng thấy ba mạ tui ăn khuya. Khi thì bồ câu hầm đậu xanh, lúc thì chén yến huyết, có lúc lại thấy cháo tim cật và rất nhiều lần có món hột vịt lộn. Và thường tui được ké một hột vịt lộn rồi lại lên giường ngủ tiếp. Tuổi còn nhỏ nên cũng chẳng biết tại sao có những món ăn khuya đặc biệt của mgười lớn ấy. Sau này lớn lên mới biết rằng đó là những món ăn tẩm bổ của người lớn sau cuộc chiến đấu hê..hê. Và tui biết thêm đó là những món ăn bổ dưỡng. Thế nhưng trong mấy món đó, tui chỉ khoái hột vịt lộn. Cái khoái đó theo tui tới tận bây giờ.
Friday, July 25, 2025
Ngày Vui Qua Mau
NGÀY VUI QUA MAU
Sáng Tác: NHẬT NGÂNTHẰNG CU TY Truyện ngắn của Đỗ Duy Ngọc.
Bạn Ảo - Người Phương Nam

Bạn Ảo
Bạn ảo đâu cần phải biết nhau
Gặp nhau trên mạng thỏa tâm giao
Đường bạn, bạn đi, riêng tôi bước
Cuộc đời chẳng vướng bận gì nhau
TA VỀ - MỘT KHÚC THÁNH CA CỦA VONG LINH DÂN TỘC
Viết nhân 50 năm Sài Gòn thất thủ
Thursday, July 24, 2025
Thói Quen Lợi Và Hại Cho Đường Ruột Và Sức Khỏe Tổng Thể

Các chuyên gia dinh dưỡng khuyến cáo một số thói quen không tốt mà nếu tránh được, bạn sẽ không gặp các vấn đề về sức khỏe tổng thể, cũng như ngăn ngừa được bệnh liên quan đến đường ruột.
Tìm Về Quê Mẹ/ Kim Trúc Trình Bày
Tác giả : Không Rõ
Wednesday, July 23, 2025
TRÍ THỨC SẾN
Về Đây Với Biển
Về Đây Với Biển
Về đây với biển bao la,
Mà xem con sóng nở hoa bạc đầu!
Trùng dương thắm biếc một mầu,
Ô kìa!... nhật nguyệt, chìm sâu trong lòng!
Về đây đứng giữa mênh mông...
Mây vàng cát trắng, nắng hồng biển xanh,
Bọt bèo xô dạt đầu ghềnh,
Ngẫm đời mình cũng bập bềnh nổi trôi!
Về nghe dìu dặt ngàn khơi,
Trường ca biển hát những lời thiên nhiên.
Nhịp nhàng sóng vỗ triền miên,
Bãi dài lữ khách hành thiền trầm ngâm...
Về nghe vang dội sóng ngầm,
Như trong lòng biển âm thầm sục sôi!
Bâng khuâng nhìn bãi cát bồi,
Nhớ xưa, nơi đó xanh ngời nương dâu.
Về đây nhìn cánh hải âu,
Ngàn trùng xa cách, từ đâu bay về.
Bày chim không tổ không quê,
Tiếng kêu khan lạnh, nghe tê tái lòng!
Về đây vào lúc hừng đông,
Mà xem, mặt biển vừng hồng nhô lên!
Thả hồn vào cõi vô biên,
Để mơ hồ thấy… biển miền Quê Hương.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com