Saturday, February 10, 2018

TUẤT- CẦY- CẨU- KHUYỂN


_________________

PHẠM CÔNG NHỰT




       Tuất Cầy Cẩu Khuyển, bốn chữ nầy dị âm nhưng đồng nghĩa, "đều là chó".
      
Tuất là con chó, một trong 12 con giáp, con vật gần gủi với người nhiều nhất. Theo nghiên cứu của các nhà Động Vật Học, thuỷ tổ loài chó bây giờ là chó sói Á Châu cách đây 15.000 năm. Lúc đó các lục địa chưa tách rời nhau, chó sói được huấn luyện thành thục đã theo đoàn người lử thứ tha hương đến Âu Châu và Mỹ Châu. Sống với loài người từ nhiều ngàn năm nay, với một năng khiếu đặc biệt chó đã hiểu một phần nào tín hiệu, cử chỉ của loài người. Do đó chó là con vật càng ngày càng thân thiện với loài người hơn bất cứ loài nào khác, kể cả mèo...


Khởi đầu, con người chưa có nhà cố định, chưa sống quây quần, người ở đâu chó ở đó. Đến khi con người thành lập làng xóm, chó có nhiệm vụ giữ nhà. Người lạ tới nhà là nó sủa toáng lên cho đến khi chủ nhà đi ra. Còn những người trong nhà nó không bao giờ sủa mà còn ve vẩy đuôi mừng rở.
Sở dĩ như thế là vì chó có bộ khứu giác nhạy bén, một khi mùi gì nó đã ngửi qua, nó không bao giờ quên. Lợi dụng bộ khứu giác đặc biệt nầy, quân đội và cảnh sát đã lập ra đoàn quân khuyển để truy lùng dấu vết địch quân, các tội phạm. Ở Canada người ta huấn luyện một loại chó nhỏ con có tên là Beagle để tìm ra những đồ vật bị cấm như trái cây, thịt thà, cá mắm trong hành lý không khai báo của hành khách.

Đà thân thiện giữa con người và chó đã thu ngắn khoảng cách từ vị trí nằm trước sân giử nhà, người và chó kề cận bên nhau như đôi bạn thân thích. Ở Âu Châu, Mỹ Châu và một số ít các nước của Á Châu, loại chó hung dữ như Pitbull, Berger Allemand, Bull Terrier, Rottweiler... còn giử nhiệm vụ giử nhà; những loại chó khác nhỏ con hơn, bộ lông đẹp hơn như chó Bắc Kinh Shih Tzu, Spitz Nain, Chow Chow, chó xù Nhật Bản, chó Tây Tạng, chó Ai Cập... chỉ quấn quít bên chủ, đa số là quí bà lớn tuổi và quí cô...

Ngoài một số ít người xin hay được cho chó con về nuôi, họ không tha thiết chọn lựa giống chó. Muốn nuôi chó đúng cách phải xem tướng, con chó có quí tướng sẽ đem lại cho người nuôi sự thịnh vượng và may mắn. Quí tướng của chó được kể ra như sau:
         - Tứ túc huyền đề: có móng mọc lẫy về phía sau bàn chân. Con chó nào có đủ bốn móng huyền đề là con chó khôn, nghe lời chủ.
         - Tứ túc hoa mai: có bốn bàn chân trắng, nhưng trắng không nhiều trông tựa như bốn hoa mai. Tứ túc huyền đề đã tốt mà tứ túc hoa mai còn tốt hơn.
- Đốm lưởi: lưới có đốm màu chàm hay màu đen. Chó có lưởi đốm đen tốt hơn chó có lưởi đốm chàm. Nuôi được hai loại chó nầy đêu tốt cả. Đừng bao giờ nuôi chó mà lưởi không có đốm: loại chó nầy hay cắn bậy...
         - Bốn mắt: có hai đốm trên mỗi mắt. Đốm mắt phải tròn đều.
         - Đuôi cong: đuôi chó phải vểnh lên, vắt sang bên trái tốt hơn bên phải. Chó cúp đuôi hay cụp đuôi mang nhiều điều xấu cho chủ.
         - Bộ lông: chó đẹp nhờ bộ lông. Chó có bộ lông màu trắng gọi là chó cò; bộ lông màu đen gọi là chó mực; bộ lông màu vàng gọi là chó vàng; chó vàng có đốm đen gọi là chó vện. Bên Tây Tạng có loại chó lông xù như sư tử, gọi là chó Ngao. Chó ngao đắc giá nhất, các đại gia, các tham quan Trung Quốc đua nhau nuôi chó ngao để chứng tỏ đẳng cấp. Khi ông Tập Cận Bình phát động phong trào chống tham nhũng, cảnh sát công an chỉ đến còng tay các ông quan nào có chó Ngao không cần phải điều tra chi cho mệt. Những trại nuôi chó ngao không bán được đành phải phá sản vì chó ngao ăn như hạm giống như mấy quan tham nhũng. Những đại gia VN bây giờ bắt đầu hảnh diện vì đã có một con chó ngao của các trại bên Trung Quốc đưa sang.
      
Nhứt đốm, nhì khoang, tam vàng, tứ vện là câu thiệu của các đấng sơi cẩu nhục. Âu Châu và Mỹ Châu coi chó như người bạn thân thiện, chỉ có một số nước ở Á Châu như Đại Hàn, Trung Quốc, Miên, Lào, Việt Nam... coi chó như một loại gia súc. Thật ra chỉ một số rất ít dân miền nam sực cẩu nhục, thường ở miệt vườn. Họ rất kín đáo nếu không nói là lén lút, mỗi lần bày trận, họ hú nhau đến chỗ "hạ cờ Tây". Cờ Tây nói lái là cầy tơ nghĩa là chó tơ. Sau 75, các quán Hạ Cờ Tây tràn ngập các nẻo đường miền Nam mà chủ quán là những người sành ăn món "rựa mận", món cẩu nhục ngon nhứt của miền Bắc.
Cung không đủ cho cầu, bao nhiêu chó nuôi, chó hoang đều không thấy bóng.

Đại Hàn sực cẩu nhục công khai, hàng quán bán cẩu nhục có khắp nơi từ làng xã đến thành thị. Nhơn dịp thế Vận hội ở Hán Thành năm 1988, ký giả quốc tế chê trách dân Đại Hàn là man rợ vì dám sực cẩu nhục công khai. Hiệp hội các hàng quán tức quá đã trả lời như sau:
Nè các anh ký giả, các anh nuôi chó, coi nó như con, như bạn bè thân thiết là chuyện riêng của các anh, là văn hoá của các anh. Còn chúng tôi nuôi chó như nuôi gà vịt để ăn thịt là chuyện riêng của chúng tôi, là văn hoá của chúng tôi. Văn hoá của các anh mới hơn 500 năm, còn chúng tôi có hơn 5000 năm văn hoá nên các anh không có lý do gì và cũng không đủ tư cách để hạch sách, chỉ trích chúng tôi.
Sau đó không thấy một ký giả nào đá động đến vấn đề nầy nữa.

Một năm sau, Tháng 3/89, một vụ sực cẩu nhục xãy ra ở Cali đã làm cho một luật sư biện hộ cho bị cáo trở nên nổi danh như cồn.
Bị cáo là hai anh em gốc Miên đã giết và sực cẩu nhục ngay tai một chung cư ở Longbeach. Hai anh em bị bắt và đưa ra toà với lý do có hành động dã man với súc vật. Công Tố viên xin toà kết án nặng hai bị cáo. Luật sư của hai bị cáo đã biện hộ hùng hồn như sau:
- Thưa quí toà, trong hiến pháp của Mỹ không có điều luật nào cấm giết chó ăn thịt. Chó cũng như gà vịt heo, không hơn không kém. Hơn nữa trong tuyên Ngôn quốc tế nhân quyền cũng không có điều khoản nào bắt buộc chúng ta phải tôn con chó lên trên cùng các gia súc khác; bắt chúng ta phải thương yêu, phải nâng niu nó như con người. Cho nên, sực cẩu nhục cũng như sực thịt heo gà vịt đều không có tội. Hai thân chủ của tôi chỉ có cái tội mất nước, phải rời xa quê hương nên không còn được hưởng cái thú sơi cẩu nhục mà theo họ là một món ngon nhất trên đời. Hơn nữa, thưa quí toà thử nghĩ hai võ sĩ tranh nhau lổ đầu, máu chảy; đôi khi bị đánh đo ván nằm bất tỉnh hay hình ảnh hai con gà chọi đá nhau đến khi một con phải chết tại trận lại được chúng ta vổ tay khen thưởng. Vổ tay khen thưởng một việc coi như dã man rõ ràng đối với loài người và loài vật, vậy mà chúng ta coi như vô tội.
       Vì vậy, Tôi xin quí toà hãy tha bổng hai thân chủ của tôi.”

       Toà án Longbeach đã tuyên bố tha bổng hai anh Miên sực cẩu nhục.
Dân da trắng ở Cali tức lắm, họ vận động để quốc hội làm luật cấm sực cẩu nhục. Họ đã thành công với dự luật của nữ dân biểu Jackie Speiner cấm sực cẩu nhục được quốc hội Cali chấp thuận.
      
Dù sao, chó cũng là con vật gần gủi với chúng ta nhất. Những người lớn tuổi cô đơn, những người đi 7 bước viết một chữ tình cứ việc ôm chó, vuốt ve chó tức khắc trong cơ thể tiết ra chất Serotonine, một kích thích tố tạo sự cảm khoái, giảm bớt căn thẳng thần kinh nghĩa là giảm bớt stress, áp huyết cũng giảm luôn. Người cô đơn không còn thấy lẻ loi, lạc lỏng giữa chợ đời, người mất hồn khi người yêu không đến sẽ bừng tỉnh cơn mơ, lấy lại sự lạc quan để trả thù đời...
Tại sao con ngườ dành riêng sự thân thiện, quyến luyến với con chó hơn những loài vật khác? Luật sư George Graham West đã trả lời sự việc nầy trong một bài biện hộ rất đặc sắc về một vụ kiện giết chó sau đây:
       Chủ một con chó nhờ luật sư Graham West kiện một anh hàng xóm vì anh nầy giết chết con chó yêu quí của anh ta. Luật sư West đã thắng kiện với biên hộ được cho là hay nhất thế kỷ.
-     Thưa quí ngày Hội Thẩm,
       “Người bạn tốt nhất mà con người có được trên thế giới nầy có thể một ngày nào đó hoá ra kẻ thù và quay ra chống lại ta. Con cái mà ta nuôi dưỡng với tình yêu thương hết mực rồi có thể là một lũ vô ơn. Những người gần gửi ta nhất, những người ta gửi gấm hạnh phúc và danh dự có thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành. Tiền bạc mà con người có được, rồi sẽ mất đi; nó mất đi vào lúc ta cần nó nhất. Tiếng tăm con người cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi hành động dại một giờ. Những kẻ phủ phục tôn vinh khi ta thành đạt có thể sẽ là những kẻ đầu tiên ném đá vào ta, khi ta sa cơ.



       Duy có một người bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con người có được trong giới ÍCH KỶ nầy, người bạn không bao giờ bỏ rơi ta, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, ĐÓ LÀ CON CHÓ CỦA TA. Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quí cũng như trong lúc bần hàn, khi khoẻ mạnh lẫn ốm đau. Nó ngủ trên nền đất lạnh dù gió đông cắt da cắt thịt hay bảo tuyết lấp vùi, miễn sau ĐƯỢC CẦN KỀ BÊN CHỦ LÀ ĐƯỢC. Nó hôn bàn tay ta dù không còn thức ăn cho nó. Nó canh gác giấc ngủ của ta như thể một ông hoàng dù ta có là một GẢ ĂN MÀY. Dù khi chúng ta tán gia bại sản, thân tàn danh liệt thì vẫn còn con chó trung thành với tình yêu nó dành cho ta như thái dương trên bầu trời.
Nếu chẳng may số phận đá ta ra rìa xã hội, không bạn bè, vô gia cư thì con chó trung thành chỉ xin ta một ân huệ là cho nó được đồng hành, cho nó được làm kẻ bảo vệ ta trước hiểm nguy, giúp ta chống lạ kẻ thù. Và khi trò đời hạ màn, thần chết rước linh hồn ta đi, để lại, thân xác ta trong lòng đất lạnh thì khi ấy, khi tất cả thân bằng quyến thuộc đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay đi để sống tiếp cuộc đời của họ, thì khi ấy vẫn còn BÊN NẤM MỘ TA CON CHÓ CAO THƯỢNG CỦA TA, nằm gục mõm giữa hai chân trước, đôi mắt ướt buồn vẫn mở to cảnh giác, chân thành và chân thực ngay khi ta đã chết rồi.
       Toà đã xử chủ con chó thắng kiện.

       Tục ngữ có câu: MÈO KHÓ CHÓ SANG
      
Nhơn dịp năm Mậu TUẤT, chúng tôi xin gửi đến tất cả anh chị em một con chó lông xù, láng mượt coi như một lời chúc ĐEM SỰ SANG GIÀU, THỊNH VƯỢNG, AN CƯ LẠC NGHIỆP.



PHẠM CÔNG NHỰT

11 comments:

Unknown said...


Xin đính chánh: Xuân MẬU TUẤT chớ không phải NHÂM. Sở dĩ viết nhầm là vì trong đầu tui cũng nhớ chữ MẬU LƯỚI. Tết nhứt chúc Mậu mệt lắm.

Katie co5rg said...

Cám ơn bài viết của thầy Năm Nhựt, KT cũng rất thích nuôi 1 con chó, nhưng cái gì cũng có 2 mặt của nó, nếu phải nuôi thì phải có bỏ thời gian, công sức, huấn luyện và thương yêu nó thì mới được.

tho lam said...

Tui cũng có nuôi một con Berger, tui cũng thương yêu và chăm sóc nó đàng hoàng, dzị mà bữa kia nó đành đạn rượt tui chạy mất dép.
Thiệt .... là tình mà!

trường tôi said...

Hi hi...Chắc là bửa đó anh đeo kính đen , đội nón bịt mặt cho nên nó nhìn hỏng ga
nó rựơt anh là phải gồi...khà khà...Hồi đó tui cũng có nuôi 1 con chó lọai Pomeranian
lọai nhỏ con khôn và dễ thương lắm nó chết cách đây 4 năm buồn quá tui sẽ không nuôi chó
nữa đâu...HTX

Unknown said...

HTX nói đúng một phần còn một phần nữa nói ra cũng kỳ nhưng không nói ra thì nguy hiểm cho Tho Lam. Con berger không rượt nữa mà xuất kỳ bất ý nó nhảy táp đại....với Lý do là chủ nó luôn luôn phòng không chiếc bóng còn bắt nó phải noi gương kẻ cả tháng 7....

trường tôi said...

Anh Chon-Tam Le Dinh định vô TH còm nhưng không được vì con ma Gu Gồ hỏng cho vô.
Thôi để tui mần tài lanh gõ dùm ảnh nhen "Bác sĩ đang nghiên cứu dùng chó ngửi ung thư
trong con ngừơi"

Ngừơi Tài Lanh

Lanh Nguyễn said...

Hồi còn trẻ ở quê. Tui hay bị ma chó cắn tím bầm cái bắp vế hoài. Hổng biết bây giờ còn ma chó hông nữa thiệt là tình mà.

trường tôi said...

Thiệt dzị hong Thầy Long , tội nghiệp quá hén ! Rồi sau đó có đi chích ngừa hong vzậy ?
Thiệt là ...tình mà...Về quê lần nữa xem thế nào rồi qua đây kể lại cho bà con nghe... khà khà...

Ngừơi nhẹ dạ hay tin

Quang Minh said...

Cũng may con ma chó cắn nhằm bắp vế Lanh Nguyễn , không khéo tiêu tán đường .
Chời ơi ! BS không khám ra bệnh ung thư mà phải nhờ chó ngửi thì ông BS đó về vườn được rồi
Có lẻ con chó Berger thấy A Tỷ đi theo mấy cô áo hồng áo đỏ hoài , nên nó giận cắn cảnh cáo đó mà
Thiệt tình là .....
Hì hì hì ....

Lanh Nguyễn said...

Mấy con ma chó hồi xưa bi giờ già hết gồi còn sức đâu nữa mà cấn. Bi giờ ở Việt Nam trong quê ngoài tính hay ở thủ đô Sài Gòn chỉ toàn là Ma Men không thôi. Nó không cắn bắp vế đâu nó cắn hai cái túi quần lủng tanh bành hết chơn. Người nào có về Việt Nam thì nên cẩn thận với mấy ma men nghen. Còn tui ở bên nầy hổng dám hó hé vì tui sợ Madame cắn bầm bắp vế lắm... Hi..hi..

Katie co5rg said...

Hihihi đọc mà thấy thương sh/LN ghê nghen, thiệt tình VN mình giờ có 3 con thú đang lên hương, lộng hành và 2 con thì vẫn còn bị đì và lềnh hết cô 5 xin đố mọi người chứ là 5 con gì nha ?

Sáng chủ nhựt tui xin kể hầu gđ TH một chuyện vui nè ...
Trưa đó ngài cảnh sát thành phố đang lững thững cưỡi ngựa trông rất oai phong, tà tà làm công vụ trên đường phố, bất chợt có bà già nọ đến gần và vuốt ve buồm con ngựa rồi nói thật to với nó : ô ô ! tao con chó của mày thật đẹp vaf oai ghê hé ...
Ngài cảnh sát vội trã lời : bà ơi đó là con ngựa không phải con chó
Bà kia trừng mắt ngài cảnh sát và bảo : mày có im ngay không ? Tao đang nói chuyện với con ngựa của mày mà
Hihihi, hahaha
Cô 5 RG