. . .Một chiếc đò từ xa ,người lái đò thong thả lia mái chèo từ bên bờ kia bơi sang bên chợ .Qua vùng nước xoáy có những đám lục bình đang trôi từ tốn ,chị từ từ đến gần bờ .Chiếc áo bà ba cũ bông tím ,nón lá ,cùng cái dáng gầy ,nét mặt phủ dấu thời gian cho anh biết chị khoảng hơn 50 một chút .Rồi anh nhận ra chị ,trong kí ức 20 năm trước là em gái trẻ trung ,khỏe khoắn ,tay chèo mạnh mẽ ,xoay trở con thuyền tam bản 40 giạ như món đồ chơi trên tay .Giọng nói rõ vang cả bến sông khi trò chuyện đùa giỡn cùng những em gái ,em trai chèo đò khác trong nhũng buổi họp chợ sáng nước lớn ,hay vào buổi chợ tết đông khách qua đò . . .
. . .Anh vẫy tay gọi “Cô ơi ,cô chèo đò phải không ? “
-Dạ ,anh muốn qua sông hả ?- cô ngước nhìn lên bờ ,và như nhận ra người quen ,cô nói tiếp : Anh Hai phải không ?
-Ừ ,anh Hai chồng chị L ,rể bác T chích thuốc nè !
– Lâu quá mới gặp anh
-Phải rồi ,từ khi nghỉ bán ,anh ít xuống bến đò ,và khi ba mẹ mất ,cái nhà đóng cửa im ỉm anh em cũng ít xuống đây .Anh cũng nhìn không ra em ! Chị mất hơn 2 năm ,anh cũng ở nhà hoặc đi chơi chứ ít xuống bến đò .
–Em vẫn còn nhớ chị Hai ,chị đẹp ,và dễ thương lắm .Hồi đó ,cái bến đò ngay nhà bác T nên tụi em hay lên ghế dài trước nhà chờ khách ,tránh nắng ,có thường trò chuyện với mấy chị con bác T . . .
Anh nhìn con thuyền cũ kĩ bám rêu ,không còn thấy các thớ gỗ sơn dầu chai như hàng chục năm trước . Nhìn nó có vẻ nặng nề bởi nhiều lần sửa chữa sơn trét chồng lên nhiều lớp dầu hắc –dầu chai chống nước .Vài chỗ dày hơn bởi mấy tấm ván vá đắp vào chỗ mục ngăn nước tràn vào .Và cô thỉnh thoảng cúi người múc nước rỉ vào tát ra .Anh nhận ra cuộc đời của con đò cũng không khác đời người là mấy . . .Rồi anh nhìn ra xa , chỉ một người đàn ông đang làm gì đó trên chiếc tam bản khác anh hỏi cô:
-Em ơi ,anh trên chiếc ghe bên kia cũng chèo đò hả ?
- Dạ ,Anh Bảy đó ,giờ chỉ còn ảnh với em còn chèo đò ở đây . Ảnh lớn em nhiều ,đã yếu ,nhà ảnh cũng khó khăn . . .Em thì có 2 con đi làm ,cũng nhờ được ,em chèo đò cho vui vì có bà con còn gọi qua sông ,chèo vận động cũng như thể dục vậy . . .Bây giờ đường xá tráng nhựa ,xi măng vô tới ruộng ,vườn ,nên bà con đi xe cá nhân nhiều ,bến đò này giải tán .Chỉ còn em với anh bảy đưa rước vài người bên xóm chở đồ đi bán buôn qua lại vài chuyến trong ngày thôi .
Cũng vừa lúc đó người đàn ông chèo sang tắp vào ,rước khách .Ông bước chậm chạp khó khăn lên mấy bậc thềm dẫn từ mé nước đến bờ .Ông mặc chiếc áo kaki vàng tươi ,quần đùi vải dày ,hơi thùng thình . Có tiếng cô áo tím :
- Anh Bảy nè ,anh Hai ! .
Người đàn ông đôi mắt hiền nhìn anh như nhớ ra điều gì xa xưa ,và chợt tươi vui :
- Anh Hai ,lâu quá mới gặp anh !
– Còn nhớ tôi hả ?
- Hồi đó anh chị buôn bán ngay bến chợ chứ đâu !
-.Tôi nhớ chú rồi ,hồi xưa còn khỏe mà giờ gặp lại anh em ,ai cũng yếu hết trơn ,chú nay nhiêu rồi ?
– 67 rồi anh !
– Nhỏ hơn tôi 3 tuổi ,chú vậy thì tôi biết tôi còn tệ hơn chú nữa !
No comments:
Post a Comment