___________
Sunday, June 17, 2012
Saturday, June 16, 2012
Bài diễn văn gây sốc trong lễ Tốt Nghiệp
_______________
Sưu Tầm
13/06/2012 06:21 | Giáo dục | Xem thêm ảnh
Sưu Tầm
13/06/2012 06:21 | Giáo dục | Xem thêm ảnh
“Xin chào mừng các em đến với cuộc đời thực… Các em chẳng có gì đặc biệt… chẳng có gì là phi thường”!
Phát biểu trong lễ tốt nghiệp của các học sinh lớp 12 Trường trung học Wellesley High ở bang Massachusetts (Mỹ) tuần trước, giáo viên tiếng Anh David McCollough Jr đã gây sốc khi nói thẳng: “Các em chẳng có gì đặc biệt”.

Giáo viên David McCollough Jr khi đọc bài diễn văn gây sốc - Ảnh: The Swellesley Report.
Tuy nhiên, bài phát biểu của David McCollough được nhiều tờ báo và hãng tin Mỹ đăng tải, và thu hút được hàng chục ngàn comment (bình luận) trên mạng Internet, phần lớn đều ủng hộ thông điệp của ông McCollough.
Trong bài diễn văn tại lễ tốt nghiệp năm 2012, thay vì lặp lại những câu sáo mòn như “Chúng tôi rất tự hào về các em”, “Các em rất tài năng”, “Thế giới là của các em”..., ông McCollough đưa ra một thông điệp mà giới truyền thông Mỹ mô tả là “Xin chào mừng các em đến với cuộc đời thực”.
Giáo viên David McCollough Jr khi đọc bài diễn văn gây sốc - Ảnh: The Swellesley Report. |
Tháng sáu nhớ cha - Trầm Vân
Friday, June 15, 2012
Ba Tôi
____________
Sông An
Sáng nay trời đột nhiên trỡ lạnh , một cái lạnh nào của mùa xuân đi lạc đường lẹt đẹt rớt lại sau lưng để giờ gieo vào lòng người cái buốt giá trong khi mùa hè đả bắt đầu .
Sông An
Sáng nay trời đột nhiên trỡ lạnh , một cái lạnh nào của mùa xuân đi lạc đường lẹt đẹt rớt lại sau lưng để giờ gieo vào lòng người cái buốt giá trong khi mùa hè đả bắt đầu .
Ra sau vườn quét nhửng chiếc lá vàng rơi trên sân tôi gom lại bỏ vào lò đốt ngồi gần lại hơn để tìm hơi ấm nhìn làn khói bay thẳng lên rồi loảng dần ra không trung tôi nhớ đến ba tôi cứ mổi buổi sáng ba hay ra sân lấy cây chổi má làm bằng tàu dừa ba quét gom lá lại và châm lửa đốt , trong không khí trong lành của buổi ban mai làn khói tỏa ra quyện theo mùi hanh nồng của nhửng loại lá cây trộn vào nhau tạo nên một mùi hương đặc biệt khó quên
.
.
Ba tôi bề ngoài trông rất nghiêm khắc nhưng thật ra rất tình cãm và thương yêu vợ con ,
Thursday, June 14, 2012
PPS Trang Nhật Ký Cho Con
_______________
Trong không khí rộn ràng của mùa lễ Tốt Nghiệp cuối năm . Chúng tôi thân ái mời bạn đọc Tha Hương cùng HTTL xem PPS và đọc lại Trang Nhật Ký Cho Con . Bài viết như một lời tâm sự cùng các con thương yêu - Hoàng Lan, Hoàng Kim, Hoàng Nam . Như chia xẻ cùng Qúy Thầy và các bạn một chút tâm tình , một chút nỗi lòng của người mẹ Tha hương
Trong không khí rộn ràng của mùa lễ Tốt Nghiệp cuối năm . Chúng tôi thân ái mời bạn đọc Tha Hương cùng HTTL xem PPS và đọc lại Trang Nhật Ký Cho Con . Bài viết như một lời tâm sự cùng các con thương yêu - Hoàng Lan, Hoàng Kim, Hoàng Nam . Như chia xẻ cùng Qúy Thầy và các bạn một chút tâm tình , một chút nỗi lòng của người mẹ Tha hương
Sau cùng PPS nầy xem như một quà tặng thân ái gửi đến các cháu VN khắp nơi bên trời viễn xứ trong mùa tốt nghiệp năm nay ....
Thương mến
Thương mến
HTTL
![]() |
Mời xem :https://app.box.com/s/t8yevinpy0lkokc2zdtg |
TÂM SỰ NGƯỜI CHA
____________
Trần Phiêu
Trần Phiêu
Cha ra đi lúc vừng dương chưa lố dạng
Chim chích chòe vừa trỗi giong đón bình minh.
Các Con xinh;đang trong giấc ngủ an bình,
Còn toại hưởng những ân tình Cha cùng Mẹ!
Khi thức giấc. Chắc các con thêm bỡ ngỡ,
Chị cùng Anh ! Đã phiêu bạt phương trời nào?
Cha ra đi: Đành bỏ lại Mẹ, Con sao ?
Sống chiu chít;đàn chim non bên cánh Mẹ!
Có đủ sức để chở che trong năng Hạ
Lúc Đông về,ai ấp ủ nỗi gía băng?
Cố vùi sâu bao khoắc khoải, với băng khoăng,
Hay ngả qụy bởi vết xe lăn nghiền nát !
May sự thế,chẳng đến đổi nhiều bi đát,
Tình thương kia,khiến lòng Mẹ qúa cao xa!
Vượt Trùng Dương: Chồng,Con,Vợ được một nhà.
Đầu công đó:Cha xin nhường cho Mẹ qúy !
TRẦN PHIÊU
Wednesday, June 13, 2012
TRÉO NGOE
______________
Mạch Vạn Niên
Hồi còn học Trung Học tui là thằng xí trai nhất lớp. Đôi mắt tui lúc nào cũng úp vào đó hai cái đít chai to tổ bố và nặng chình chịch. Còn hàm răng thì vẩu như cái bàn nạo dừa hay như cái mái hiên để dành đụt mưa. Nên từ đó tui bị chết tên là Tính Cận hoặc Tính Hô. Hồi còn nhỏ tui không biết gì nên không để ý. Đến khi lớn lên học trung học tập tểnh yêu đương tui mới cảm thấy tức tức sao ông bà già tui sanh tui ra làm chi mà trông thật không giống ai. Anh chị em tui người nào cũng coi được, chỉ có tui thì thực là quá tệ.
Tuy nhiên Trời Phật cũng bù đắp lại cho tui được cái trí nhớ dai. Nhờ vậy mà tui học rất giỏi từ khi còn học ở tiểu học. Tui còn nhớ hồi năm Thìn bão lụt gì đó, lúc ấy tui mới lên năm, má tui cho chị tui (lớn hơn tui 2 tuổi) đi học, tui nhất định đòi đi học chung với chị cho bằng được. Ông thầy giáo làng duy nhất là ông Thầy Thời dạy một lúc ba lớp : Lớp Năm, Lớp Tư. Lớp Ba (tức là lớp một, lớp hai, và lớp ba bây giờ) thấy tui còn nhỏ chưa đủ tuổi để đi học mà nhất định đòi học cũng dễ dãi cho tui học thử. Vậy mà tui học đâu có thua bà chị. Sau ba năm học ở trường làng, tụi tui phải lên Cái Dầu cách trường 12 cây số thuộc thủ phủ của Thiếu Tướng Hoà Hảo Lâm Thành Nguyên tức Hai Ngoán để đi thi lấy bằng Sơ Học. Bài thi thật khó. Cả lớp hai chục đứa thi mà chi có năm đứa đậu, trong đó có chị tui và tui.
Tuesday, June 12, 2012
Quê hương đâu rồi - CDM
Monday, June 11, 2012
MỪNG NGÀY CỦA CHA: BỐ TÔI, NGƯỜI LÍNH VNCH
___________
Lời mở đầu: Một vài ngày nữa Ngày lễ của Cha lại trở về. Một văn hào đã viết “Nơi chốn bình an nhất của đứa trẻ trên thế giới này là căn phòng của cha nó!” Tình cha nhiều người cho rằng không đằm thắm bằng tình mẹ, có lẽ chỉ vì người cha ít chịu diễn tả mà thôi. Thật ra tình cha như nền móng của căn nhà, giá trị của nó là phần nằm sâu dưới mặt đất. Nhiều người còn ví tình cha như miếng cam thảo, phải ngậm lâu mới ra chất ngọt.
Riêng người Việt ly hương chúng ta, Ngày Của Cha (Father’s Day) thường rơi đúng vào ngày kỷ niệm Quân Lực VNCH 19 tháng 6 mỗi năm. Nhớ lại hình ảnh những người trai thời chinh chiến, vừa làm người lính ôm súng gìn giữ quê hương, vừa phải lo cho gia đình chu toàn bổn phận làm cha. Nên người cha trong đất nước khói lửa, hầu như phải hy sinh tình nhà nhiều. Nhưng không vì thế mà tình cha không đậm đà. Nhân ngày Quân Lực và Ngày Của cha, Hải Lê xin đóng góp một câu chuyện nhỏ kể theo Angie Kucer, nhằm vinh danh những người cha bất hạnh, hy sinh nhiều, nhưng nhận… chẳng có bao nhiêu! Nhất là những người đã nằm xuống để vợ con, đồng bào mình được sống mãi mãi.
Sunday, June 10, 2012
Đọc thơ Lâm Hảo Dũng nghĩ đến những ngày đã qua
____________
Phạm Văn Nhàn | |
Tôi nhớ vào năm 2005, anh Trần Hoài Thư và tôi cùng rủ nhau thành lập “Tủ Sách Di Sản Văn Chương Miền Nam” (TSDSVCMN), bởi một lý do thật đơn giản là sau tháng tư năm 1975 những tác phẩm “văn học” của nhiều tác giả miền Nam trước đây chắc chắn không còn nữa; Vì thời cuộc và chế độ đương đại lúc bấy giờ. Với mục đích là duy trì và bảo tồn một nền văn học đích thực không thể chối bỏ được sau năm 1954-1975. Những tác phẩm văn học ấy của những người viết về nhiều thể loại sau 30 năm chắc chắn khó tìm ở Hải ngoại và ngay ở cả trong nước. Tuy nhiên với quyết tâm làm cho được TSDSVCMN từ ý nghĩ của anh Trần Hoài Thư và tôi sau gần một năm tìm kiếm, sưu tầm và nhờ bạn bè giúp sức, tháng 10 năm 2006 phát hành tập sách đầu mang tên Thơ Miền Nam Trong Thời Chiến, Tập 1. Dày 687 trang gồm 263 tác giả. Qua năm 2007 tập thơ thứ 2 được phát hành, sách dày 739 trang và sưu tầm thêm 198 nhà thơ nữa. Nâng tổng số nhà thơ Miền |
Saturday, June 9, 2012
Pleiku, Thơ và Thi Nhân
Được chuyển đến từ Ngọc Hân
Thanks
________________
NGUYỄN MẠNH TRINH
Với tôi, phố núi Pleiku gợi lại cho tôi rất nhiều vần thơ. Có thể là của riêng tôi mà cũng là của rất nhiều thi sĩ đã gần gũi với thành phố ấy. Thêm vào nữa, Pleiku còn là cả một kho tàng kỷ niệm của riêng tôi..
Ngay ngày đầu tiên đến Pleiku, tôi đã cảm thấy như mình là một dòng sông đang đến một khúc quành.
Năm tôi lên nơi chốn ấy, tôi vừa đến cái tuổi đôi mươi. Hai mươi tuổi, tâm hồn lúc ấy trắng bong, tràn đầy mơ với mộng. Chưa có kinh nghiệm trường đời nên thường phản ứng trước những điều mà mình thấy không vừa lòng. Tuổi trẻ lại hay thích thoải mái không ưa sự gò bó nên dù ở Nha Trang phong cảnh sơn thủy cũng hữu tình lắm nên khoái chuyện giang hồ lang thang. Ở đâu cũng xa nhà nên tôi tình nguyện đi biệt đội Pleiku mút mùa lệ thủy và khi lập không đoàn thì cũng là một trong những sĩ quan thuộc hàng khai sơn phá thạch của đơn vị kỹ thuật ở đây…
Thanks
________________
NGUYỄN MẠNH TRINH
Có lẽ không có một thành phố nào như Pleiku được nhắc nhở nhiều đến như vậy trong văn học Việt nam. Những thi văn sĩ, đã sống và thở ở không gian đó, đã trải qua những ngày tháng tao loạn chiến tranh, nên tác phẩm của họ đã biểu hiện sinh động được tâm cảm của những người lính thú hay những nàng chinh phụ của một thời đại chiến tranh. |
Với tôi, phố núi Pleiku gợi lại cho tôi rất nhiều vần thơ. Có thể là của riêng tôi mà cũng là của rất nhiều thi sĩ đã gần gũi với thành phố ấy. Thêm vào nữa, Pleiku còn là cả một kho tàng kỷ niệm của riêng tôi..
Ngay ngày đầu tiên đến Pleiku, tôi đã cảm thấy như mình là một dòng sông đang đến một khúc quành.
Năm tôi lên nơi chốn ấy, tôi vừa đến cái tuổi đôi mươi. Hai mươi tuổi, tâm hồn lúc ấy trắng bong, tràn đầy mơ với mộng. Chưa có kinh nghiệm trường đời nên thường phản ứng trước những điều mà mình thấy không vừa lòng. Tuổi trẻ lại hay thích thoải mái không ưa sự gò bó nên dù ở Nha Trang phong cảnh sơn thủy cũng hữu tình lắm nên khoái chuyện giang hồ lang thang. Ở đâu cũng xa nhà nên tôi tình nguyện đi biệt đội Pleiku mút mùa lệ thủy và khi lập không đoàn thì cũng là một trong những sĩ quan thuộc hàng khai sơn phá thạch của đơn vị kỹ thuật ở đây…
Friday, June 8, 2012
PPS Viết cho tôi -Kim Quang
______________
Chị Kim Quang thương mến
Nhận được PPS chị gửi đến Tha Hương được làm từ bài viết " Viết cho tôi " của Hoàng Thị Tố Lang .Em thật bàng hoàng , sung sướng và cảm động vô cùng . Giao tình bấy lâu giữa chị em mình dù mới là một năm ngắn ngủi trôi qua nhưng đã bàng bạc qua từng Slide hình chọn lựa, từng dòng chữ thật đẹp mà chị đã trau chuốt cặm cụi bên máy, dành biết bao thì giờ để thực hiện PPS nầy cho em
Biết nói gì hơn bằng sự ghi nhận và cám ơn những chân tình chị dành cho em và HTTL xin trân trọng giới thiệu đến Qúy Thầy Cô cùng bạn hữu Tha Hương bốn phương PPS tuyệt vời nầy của Chị Nguyễn Kim Quang- Một Cựu HS Phan Thanh Giản và cũng là Cựu Giáo Sư & Cựu Hiệu Trưởng Trung Học Cái Răng Cần Thơ
Kính mời Qúy Vị thưởng thức ...
Thanks
TL
Chị Kim Quang thương mến
Nhận được PPS chị gửi đến Tha Hương được làm từ bài viết " Viết cho tôi " của Hoàng Thị Tố Lang .Em thật bàng hoàng , sung sướng và cảm động vô cùng . Giao tình bấy lâu giữa chị em mình dù mới là một năm ngắn ngủi trôi qua nhưng đã bàng bạc qua từng Slide hình chọn lựa, từng dòng chữ thật đẹp mà chị đã trau chuốt cặm cụi bên máy, dành biết bao thì giờ để thực hiện PPS nầy cho em
Biết nói gì hơn bằng sự ghi nhận và cám ơn những chân tình chị dành cho em và HTTL xin trân trọng giới thiệu đến Qúy Thầy Cô cùng bạn hữu Tha Hương bốn phương PPS tuyệt vời nầy của Chị Nguyễn Kim Quang- Một Cựu HS Phan Thanh Giản và cũng là Cựu Giáo Sư & Cựu Hiệu Trưởng Trung Học Cái Răng Cần Thơ
Kính mời Qúy Vị thưởng thức ...
Thanks
TL
![]() |
Viet Cho toi_ H...I TO LANG 1.pps |
Vẫn là kỷ niệm - KC
____________
Thân ái cám ơn Nguyễn thị Kim Chi đã dành nhiều tình cảm cho HTTL nói riêng và Trang nhà Tha Hương nói chung . Mong một lần nào chúng ta cùng nhau quây quần bên trang Blog mới tại quê nhà . Nha Kim Chi .Thân chúc bạn tôi nhiều niềm vui và hạnh phúc . Bên nhà có chuyện gì vui kể cho TL nghe với Kim Chi
HTTL
Thân ái cám ơn Nguyễn thị Kim Chi đã dành nhiều tình cảm cho HTTL nói riêng và Trang nhà Tha Hương nói chung . Mong một lần nào chúng ta cùng nhau quây quần bên trang Blog mới tại quê nhà . Nha Kim Chi .Thân chúc bạn tôi nhiều niềm vui và hạnh phúc . Bên nhà có chuyện gì vui kể cho TL nghe với Kim Chi
HTTL
Thursday, June 7, 2012
Wednesday, June 6, 2012
Chuyện Bên Nhà - Cầu Đúc Rạch Gía sắp xây lại mới
__________
From : Trịnh Thị Kiều Diễm ( Rạch Gia'- Việt Nam)
From : Trịnh Thị Kiều Diễm ( Rạch Gia'- Việt Nam)
Gửi tặng chị Tố Lang tấm hình mới chụp cầu Đúc Rạch Giá
|
Mùa hè đến sớm
___________
- Phan
Cô bé hàng xóm, tôi nhớ chừng mấy mùa hè trước, cô còn chơi nước với lũ trẻ hàng xóm ngoài sân. Chúng mua từ Wal-Mart về những tấm trải ny-lon thật lớn để trải lên cỏ dốc, xịt nước và xà bông cho trơn rồi tuột và cười râng một góc trời mùa hạ. Rồi mùa hạ qua đi như tuổi thơ, gặp lại cô như thiếu nữ ở cuối đường, nơi xe bus vàng đón rước học sinh. Những mùa về không hẹn, mùa đi không giã từ cho lòng chợt bâng khuâng khi sớm ra lá mới đã đầy cành, hay lá vàng không dưng nhuộm cả không gian... thì ông ngoại của cô bé vẫn ngồi như gốc cây mục ở một góc sân để trông chừng bọn nhỏ chơi nước. Nhưng từ bao giờ đã không thấy ông ngồi đấy nữa, một kết thúc buồn tênh như phận người, ai đến cũng ồn ào với tiếng khóc
Phan
Cô bé hàng xóm, tôi nhớ chừng mấy mùa hè trước, cô còn chơi nước với lũ trẻ hàng xóm ngoài sân. Chúng mua từ Wal-Mart về những tấm trải ny-lon thật lớn để trải lên cỏ dốc, xịt nước và xà bông cho trơn rồi tuột và cười râng một góc trời mùa hạ. Rồi mùa hạ qua đi như tuổi thơ, gặp lại cô như thiếu nữ ở cuối đường, nơi xe bus vàng đón rước học sinh. Những mùa về không hẹn, mùa đi không giã từ cho lòng chợt bâng khuâng khi sớm ra lá mới đã đầy cành, hay lá vàng không dưng nhuộm cả không gian... thì ông ngoại của cô bé vẫn ngồi như gốc cây mục ở một góc sân để trông chừng bọn nhỏ chơi nước. Nhưng từ bao giờ đã không thấy ông ngồi đấy nữa, một kết thúc buồn tênh như phận người, ai đến cũng ồn ào với tiếng khóc
Tuesday, June 5, 2012
Monday, June 4, 2012
Sunday, June 3, 2012
Còn Rung Động Lối Đi Về - CDM
PPS Tha Hương Câu chuyện cuối tuần
Thư Trả Lời Học Trò - Thầy của Em
____________
Chúng tôi xin giới thiệu bài viết sau đây của tác giả " Thầy của em " . Bài viết thật xót xa như một tâm tình , như một chia xẻ nhừng đảo điên, những cay đắng của cuộc đời " làm Thầy " trong khoảng đời nghiệt ngã đã qua ...
Xin chân thành cám ơn tác giả . Xin gửi đến người một giọt lệ muộn màng của HTTL khi đọc xong bài viết mới nhận được chiều nay
Sau cùng Tha Hương trân trọng giới thiệu " Thư trả lời học trò " đến Qúy Thầy Cô cùng bạn hữu Tha Hương bốn phương
HTTL
Chúng tôi xin giới thiệu bài viết sau đây của tác giả " Thầy của em " . Bài viết thật xót xa như một tâm tình , như một chia xẻ nhừng đảo điên, những cay đắng của cuộc đời " làm Thầy " trong khoảng đời nghiệt ngã đã qua ...
Xin chân thành cám ơn tác giả . Xin gửi đến người một giọt lệ muộn màng của HTTL khi đọc xong bài viết mới nhận được chiều nay
Sau cùng Tha Hương trân trọng giới thiệu " Thư trả lời học trò " đến Qúy Thầy Cô cùng bạn hữu Tha Hương bốn phương
HTTL
______________________________________
Thầy đọc thư của em mà suy nghĩ nhiều
Tuy em đã hiểu thầy , không bao giờ nghĩ sai về thầy , nhưng thầy vẫn muốn viết thêm .
Đúng là thời bây giờ có nhiều thay đổi , nhưng thầy không thấy ngỡ ngàng vì ... trái đất quay mà ! Em thắc mắc vì tình thầy trò của ... người ta . Nhưng thầy thấy trời sinh ra mỗi người một tính , mình phải có lòng bao dung mà chấp nhận thôi .
Saturday, June 2, 2012
Pleiku chiều nao - Trầm Vân
Friday, June 1, 2012
TÂM SỰ HAI LÁ CỜ - Bảo Tâm
____________
Bảo Tâm
(Thân mến tặng các bạn trẻ Việt Nam, sinh ra
hoặc lớn lên từ hải ngoại)
****
Vào một đêm mưa dầm gió bấc giữa núi rừng âm u miền Việt Bắc, hang Pắc-Pó là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Thời điểm nầy đúng vào lúc "bố tôi"(1) cùng các đồ đệ trung kiên đang bí mật luận bàn kế hoạch "tổng khởi nghĩa mùa thu" ngày 19 tháng 8 năm 1945.
Tôi biết rất rõ thân thể tôi là đồ ngoại lai, bị họ đặt tên từ nước đàn anh Liên Xô, đúng vào lúc bố tôi đang ngồi trong phòng kín nức nở ôm mặt thốt lên "chân lý đây rồi" và "Liên Xô vĩ đại muôn năm", rồi sau đó hớn hở tông cửa bước ra ôm chầm lấy chân "thần tượng Lê-Nin" mà hôn mà hít trông thật quá nhục nhã ê chề.
Tôi vô phúc bị họ nhuộm toàn thân thể một màu đỏ ối, lại còn đính thêm vào giữa mặt tôi một "sao vàng năm cánh". Theo thời gian mà trưởng thành, tôi nghiệm ra một điều oan nghiệt. Màu đỏ là màu của máu, của lửa, của tàn phá, màu của thảm cảnh chém giết hận thù, màu của mối họa đạo lý luân thường đảo ngược..., không bút mực nào tả xiết. Còn sao vàng năm cánh thì họ lại vỗ về bảo tôi là hình ảnh tự hào của tinh thần "Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh đoàn kết". Nghe sao mà mơ hồ, trừu tượng, đành chịu nhắm mắt cúi đầu khóc thầm cho thân phận bèo bọt của chính mình.
Tôi biết rất rõ là mình bị dối lừa, bị bịp bợm. Bởi vì trên khắp các nẻo đường đất nước tôi đã đi qua, tôi đau lòng chứng kiến biết bao điều trái ngược, ngập tràn những oan khiêng chồng chất. Họ cưỡng bức tôi làm chứng, chấp nhận cảnh căm thù giai cấp, cảnh con giết cha, vợ ném đá tố khổ chồng, anh em đoạn tình cốt nhục. Hơn một nửa thế kỷ đã qua, họ buộc tôi phải nhắm mắt cúi đầu nhìn những tệ nạn quan liêu, những bè phái cửa quyền hách dịch. Tủi thân cho tôi phải bị ép buộc đứng ra đồng lõa để hợp thức hóa những tội ác tham nhũng tày trời từ các quan trên quan dưới, của nhân quyền bị trắng trợn chà đạp, của áp bức bóc lột, của thù nghịch triền miên. Hơn hai triệu người Việt Nam bỏ nước ra đi, hàng triệu người lâm vòng tù tội, trùng trùng lớp lớp dân nghèo đói rách lại ngày càng đói rách tả tơi. Cả ngày lẫn đêm, họ cứ ran rản hô hào gọi tôi là "Quốc Kỳ", nghe danh xưng mà tủi nhục, mà nức nỡ khóc thầm cho thân phận, thật ra tôi chẳng xứng đáng một chút nào.
Subscribe to:
Posts (Atom)