Monday, December 7, 2015

H Ô Ì


 

___________________

Bạn Láng Giềng



Có qua có lại mới toại lòng nhau. Bánh ít (sáp) đi, bánh qui lại. Không có vụ tình cho không biếu không. Không có vụ tráng sĩ ra đi hề không có ngày trở về. Ra đi nhứt định phải có ngày trở về. Có ly hương phải có ngày hồi hương.
Hồi xửa, hồi xưa các tiểu thư con nhà khuê các, thế kiệt trâm anh, các công tằng tôn nữ, trước ngày được các Vương Tôn công tử rước về dinh, đều được cha mẹ tặng cho một cái tráp trong đó đựng đủ thứ nữ trang, ngọc ngà châu báu, trân châu mã não ngọc diệp. Cái tráp quả là cả một gia tài dành cho các tiểu thư về nhà chồng. Gia tài nầy một phần là sính lễ của nhà chồng, một phần là của cha mẹ cho. Chàng rễ đem bao nhiêu nữ trang qua nhà gái thì cô dâu đem về nhà chồng bấy nhiêu còn thêm một số nữ trang của cha mẹ vợ nữa, gọi là của HỒI MÔN. Hồi môn là của trở về nhà, bên đàng trai đâu có lỗ lã gì, bên đàng gái thách bao nhiêu cứ vui vẻ làm theo lệnh, tội tình gì phải nổi nóng lên làm cho nhiều đôi trẻ lắm khi phải bẽ bàng duyên phận. Có đi có lại mới toại lòng nhau là vì vậy!

Thursday, December 3, 2015

Móc ngoặc (kỳ 3) Hai "Can" Xăng Đầy‏



_______________

Lanh Nguyễn

Tháng năm, mới đầu mùa hè mà trời đã nắng khủng khiếp rồi, ngoài đồng vắng những vệt nắng như có sao đang nhảy múa trên đám ruộng lá hơi bị vàng vì thiếu mưa, trong vườn không có lấy một miếng gió, những cành cây đứng im chịu trận vài chú chim sâu nhảy nhót từ nhánh nầy chuyền qua nhánh cây khác, chúng đang gọi nhau ríu rít để tìm mồi...
Long nằm trên chiếc võng đông đưa qua lại dưới gốc 2 cây xoài, đầu óc mơ hồ tróng rổng, từ hôm CS tiếp thu tới nay không ai nhắc nhở gì đến những nhà giáo của chế độ cũ, nhiều đứa bạn dạy chung trường đã khăn gói trở về quê nhà để tìm việc khác, chàng thì dạy gần nhà nên không còn đường nào khác ngoài cái việc nằm chờ thông báo mà thôi...

Một thoáng quê nhà

______________

_
NN_Motthoangquenha.jpg




Đã hơn 20 năm tôi chưa một lần trở lại quê nhà, dù bao lần hẹn với người thân trong gia đình ít nhất cũng  phải có một lần gặp lại. Nếu không có Đại Hội trường xưa của tôi tổ chức tại Melbourne bên Úc châu, tháp tùng nhiều anh chị đồng môn tham dự thì chắc chuyện về thăm gia đình cũng chỉ là một giấc mơ.

Khi ngồi trong phi cơ chờ hạ cánh xuống phi trường TSN, tôi cảm thấy hơi hồi hộp dù đã nhủ lòng không có gì phải lo lắng. Nỗi vui mừng khi sắp gặp lại gia đình, chuẩn bị sẵn những gì phải "đối phó" sau nhiều năm dài xa quê hương. Suốt đoạn đường bay khá dài, trò chuyện cùng một cặp vợ chồng trẻ cũng từ Hoà Lan về thăm nhà. Tuy mới quen,  khi biết đây là lần đầu tôi trở lại quê hương anh ta tò mò hỏi

- Chị có thể cho biết cảm tưởng của chị khi về lại quê nhà?

Wednesday, December 2, 2015

Lạnh!

____________
Lư thị Song Nguyệt














Chỉ 0° thôi mà tay mình cóng...
xe đóng băng, cạo khó hơn so với tuyết phủ...
Mình đã mặc áo khoát dài đi trên đường nhưng chỉ đi trên 100m đường mà 2 bàn tay lạnh như đá so với ngày tuyết đổ còn hơn.
Anh bảo đó là vì gió của miền Bắc thổi về...
giống mùa gió Bấc của quê hương chăng !
đêm 2 đứa cùng làm trong trung tâm nằm dài trên ghế duổi mà hít hà...
"lạnh quá phải không !"
gió cứ luồn đi qua từng ngỏ ngách của gian phòng library mênh mông...

Em có biết tình ta

___________



Monday, November 30, 2015

Dòng sông đứng lại

Thơ Trần Mộng Tú
Nhạc Phạm anh Dũng
Tiếng hát Quỳnh Lan



Lời bài hát Dòng Sông Đứng Lại


Tôi xa người nắng buồn trên vai
Môi tôi còn mùi thuốc thơm mời
Người xa tôi một dòng sông trắng
Dẫy núi bên kia có ngậm ngùi?

Tôi xa người hàng cây bâng khuâng
Nước dâng lên chiều xuống muôn trùng
Người xa tôi có còn đứng ngóng
Một cánh chim bay ở cuối rừng 

TỰ ĐIỂN DÂN GIAN



Chân Diện Mục



_______________

Một vị nghiên cứu địa danh miền Nam. Tới một tên là lạ, thì hỏi người địa phương. Thí dụ như một cửa sông có tên là Cung Hầu. Tra cứu sách vở thì vô ích thôi, bèn hỏi người địa phương, té ra nơi đó là Cồn Ngao. Cồn Ngao, các cụ viết sách bằng chữ nho bèn ghi là Cung Hầu! Nhà nghiên cứu bèn gọi cách giải thích dân gian đó là Tự Điển Dân Gian.
Dĩ nhiên có những địa điểm mà dân gian cũng như trí thức đều mít đặc như các địa danh xóm Cù Bà Cây Mít ở Bình Định và Lá Hanh Chắt đốt ở Sóc Trang! Gặp những trường hợp đó thì người ta đành chào thua thôi!
Tôi thấy tìm hiểu đề tài này cũng thú vị lắm. Tôi xin kể hầu quí vị từ Bắc vô Nam.

Sunday, November 29, 2015

Tiếng hát chim đa đa

____________


Tác giả: Võ Đông Điền



Ngày nào em tuổi mười lăm 
Em hay nghe tôi ngồi đánh đàn 
Tiếng đàn làm nỗi nhớ mênh mang 
Rồi thời gian dần trôi mau 
Em không nghe tôi dạo phím đàn 
Mà chỉ nhìn lén lén bên sông 

Bây giờ là Mùa Thu, tôi đi tìm dĩ vãng

____________

VĂN QUANG

Bây giờ là mùa thu ở Sài Gòn và cũng là mùa lá rụng ở Rừng Phong trên đất Mỹ. Buổi chiều ngồi trong căn chung cư nhỏ hẹp nghèo nàn nhìn mưa dăng nhẹ ngoài khung trời ngoài kia, tôi bỗng muốn thoát khỏi mình trở lại sống với những ngày xưa. Những ngày xưa có bạn bè, có mộng ước xa vời, có yêu thương giận hờn, có quá nhiều thứ như ở một thế giới khác.
Tôi ngồi vào computer đi tìm dĩ vãng. Gõ bàn phím vào những bài hát về Mùa Thu, bỗng hiện ra đầy đủ cả lời ca tiếng hát, những cuốn phim xưa, những danh ca tài tử đi mãi vào lòng người, đi mãi vào bất tận trong ký ức. Tôi bay bổng vào đó để gặp lại những người tôi đã từng quen, đã từng là bạn, đã từng kề vai nhau một thời xa vắng. Ở đây, tôi chỉ gặp những người đã từng có mặt trên các sân khấu ca nhạc và trong những cuốn phim đã từng chiếu ở VN trước năm 1975, gọi chung là những người trong “làng giải trí” mà tôi đã quen hay đã từng coi nhau như bạn bè.

Kim Vui và Nhật Trường

Chút tình của người Tha Hương

______________

Thân gửi các bạn,
Sáng nay, Kim Diệp và bạn Phạm Thế Vinh có đến thăm cô Xuân để trao quà của các bạn định cư nước ngoài gửi về.
Mời các bạn xem hình.


Saturday, November 28, 2015

Cuộc tình của họ





_____________

Lư thị Song Nguyệt



Người đàn bà không còn trẻ nữa...
kể cho tôi nghe về chuyện của riêng Bà... nhưng không biết vì sao tui luôn là người chịu lắng nghe và để ý tường tận những chuyện như thế này...

Xảy ra lâu lắm rồi từ những năm 1950s
Ông sanh ra trong một gia đình trưởng giả giàu có, là con trai một.
Cha ông là HƯƠNG CẢ, nơi mà mọi nguoi theo Đạo HÒA HẢO tóc búi, aó chàm nâu.
Ông được nuôi dạy theo học trường PHÁP văn hóa đủ đầy...
Lập gia đình ở cái tuổi 25, Vợ ông là 1 Cô gái thuộc gia đình văn minh
(thời Pháp thuộc mà mặc quần short đánh tennis thi các bạn phải biết!)

Màu Hoa Kỷ Niệm

______________


Móc ngoặc kỳ 2. Hai Cây thuốc Capstan‏



____________
Lanh Nguyễn


Lúc mới thành lập các cửa hàng thương nghiệp, không biết những nơi khác ra sao chứ ở ấp Hòa Thuận thì "thiệt là tình" nhìn nó dở khóc dở cười...
Cái bảng tên trường trước cổng bị người ta lấy băng vải vẻ lên một hàng chữ in, màu đỏ chói đề  "Cửa hàng thương nghiệp ấp Hòa Thuận". Cái băng vải đó, nó phủ lên tên của ngôi trường, trông thê thảm như một người con gái bị ép bỏ người yêu để đi lấy một ông già xấu xí chỉ vì một chút tiền còm...
Hai phòng học thì bàn ghế, bảng đen họ dồn hết lại, để qua một bên, rồi chất chồng lên nhau, cái gãy gọng, cái sứt càng, cái lọi chưn cũng không ai màn tới, nhìn thấy mà đau lòng cho những người từng cầm phấn, gắng bó cuộc đời mình với tấm bảng đen ấy...

Friday, November 27, 2015

Em cho anh mùa thu

 Nhạc Mặc Nhân
Trình bày Thanh Duyên



https://app.box.com/s/u79uhgpetjndv1royukaytoaajnvd1m6



Một thời chinh chiến điêu linh



________________

.
Nguyên Nhung



_Dưới đây là truyện viết về 1 phóng viên chiến trường thuộc vùng IV chiến thuật: Phóng viên MAI HÒA. Đây là 1 nhà báo quân đội chuyên nghiệp, xuất thân từ Việt Nam Thông Tấn Xã. Khoảng thời gian của thập niên 60, ngòi bút và những hình ảnh, những thước phim tại chỗ của Mai Hòa ngự trị trên báo chí hầu như hàng ngày. Qua đó đọc giả như thấy cuộc chiến diễn ra sống động ngay trước mắt mình.

Ký giả Mai Hòa hay Giuse Nguyễn Văn Hòa chính là người anh cả của nhà văn Nguyên Nhung. Giuse đã thanh thản về với Chúa hôm 16/11/2015 tại Sài Gòn. Trang Nhà xin thành kính chia buồn cùng Anh Đông - NguyênNhung và Tang quyến. Nguyện cầu Hồng Ân Thiên Chúa sớm đưa linh hồn Giuse về Nước Thiên Đàng.


Nỗi nhớ mùa đông

_______________


Thursday, November 26, 2015

giữ đời cho nhau

________________

Thơ Du Tử Lê
Nhc. Từ Công Phụng




Tạ ơn em

ơn em thơ dại từ trời
theo ta xuống biển vớt đời ta trôi
ơn em, dáng mỏng mưa vời
theo ta lên núi về đồi yêu thương
ơn em, ngực ngải môi trầm
cho ta cỏ mặn trăm lần lá ngoan
ơn em, hơi thoảng chỗ nằm
dấu quanh quẩn dấu nỗi buồn một nơi
ơn em, hồn sớm ngậm ngùi
kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau

Tạ ơn

____________


Tuesday, November 24, 2015

Góc của Phan: Mái nhà xưa…

Góc của Phan: Mái nhà xưa…
Một hôm rảnh, mà lại tiện đường nữa, tôi tạt qua căn nhà cũ của tôi. Sáng cuối thu không lạnh lắm, nhưng nắng đầu đông đã nhạt đi nhiều so với mùa hè mới đó đã qua. Hình như người đi luôn thấy thời gian nhanh hơn người ở lại. Chào hỏi người hàng xóm cũ là một cựu chiến binh trên Đệ thất hạm đội của Mỹ ở Thái Bình Dương. Ông bị thương và giải ngũ. Hàng xóm với nhau hai mươi năm trời, tôi cứ tưởng ông không biết già vì thấy ông cứ như vậy mãi, tôi tin cái nhận xét chủ quan của mình là Mỹ đen lâu già hơn Mỹ trắng, chứ ai lại không già đi, và phần khác là gặp nhau mỗi ngày nên khó nhận ra những thay đổi. Ông Wilson trẻ mãi không già của tôi, mới mấy năm xa vắng mà ông đã tóc bạc nhiều, dáng đi chậm chạp hơn mấy năm trước thấy rõ… Nhớ khi tôi còn ở căn nhà này, những ngày cuối tuần, ông thường gõ cửa bờ rào sau nhà vì biết tôi ưa ngồi ngoài patio. Ông thường hỏi tôi về việc sửa chữa nhà cửa vì ông không biết, mà cũng không có nhiều tiền để kêu thợ. Sau đó là trò truyện trên trời dưới đất với nhau một lát.

Tự tình mùa thu

_________________________



Saturday, November 21, 2015

Chuyện hoa sim

________________

Vừa nghe tin nhạc sĩ Anh Bằng qua đời KT buồn, đau xót, vô cùng thương tiếc như vừa mất 1 người thân yêu, mình luôn  luôn ngưỡng mộ và hát  những bản nhạc của ông sáng tác và phổ thơ, xin thành kính phân ưu cùng gđ và tang quyến cũng như những người ái mộ ông, xin giới thiệu  đến gia đình Tha Hương" Chuyện Hoa Sim". Một trong những bản nhạc thật hay & nổi tiếng của ông do KT trình bày.

Kim Trúc

Nỗi lòng người đi

________________

Tang Le Nhac Si Anh Bang o nha tho Saint Barbara vao 1 PM chieu hom nay, va le An Tang tai Nghia Trang Chua Chien Lanh sau do

Sáng tác Anh Bằng
Tiếng hát Vũ Khanh




Friday, November 20, 2015

Thầy và chuyến đò xưa

__________________


NGUYỄN QUỐC ĐẠT




Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...