___________________
Bạn Láng Giềng
Có qua
có lại mới toại lòng nhau. Bánh ít (sáp) đi, bánh qui lại. Không có vụ tình cho
không biếu không. Không có vụ tráng sĩ ra đi hề không có ngày trở về. Ra đi
nhứt định phải có ngày trở về. Có ly hương phải có ngày hồi hương.
Hồi
xửa, hồi xưa các tiểu thư con nhà khuê các, thế kiệt trâm anh, các công tằng tôn
nữ, trước ngày được các Vương Tôn công tử rước về dinh, đều được cha mẹ tặng
cho một cái tráp trong đó đựng đủ thứ nữ trang, ngọc ngà châu báu, trân châu mã
não ngọc diệp. Cái tráp quả là cả một gia tài dành cho các tiểu thư về nhà
chồng. Gia tài nầy một phần là sính lễ của nhà chồng, một phần là của cha mẹ
cho. Chàng rễ đem bao nhiêu nữ trang qua nhà gái thì cô dâu đem về nhà chồng
bấy nhiêu còn thêm một số nữ trang của cha mẹ vợ nữa, gọi là của HỒI MÔN. Hồi
môn là của trở về nhà, bên đàng trai đâu có lỗ lã gì, bên đàng gái thách bao
nhiêu cứ vui vẻ làm theo lệnh, tội tình gì phải nổi nóng lên làm cho nhiều đôi
trẻ lắm khi phải bẽ bàng duyên phận. Có đi có lại mới toại lòng nhau là vì vậy!