Thursday, June 20, 2013

Niềm Vui Của Mỗi Ngày

____________

"PPS Tuỳ Bút" Niềm Vui Của Mỗi Ngày" là những câu chuyện nhỏ quanh cuộc sống chúng ta, ghi lại cảm nghĩ về thiên nhiên, con người và thi vị hoá những sinh hoạt đời thường, qua một số hình ảnh cây cỏ ở mảnh vườn nho nhỏ.Mời bạn ghé vào thăm....


Nguyên Nhung
https://www.box.com/s/cqhiumryzxh6du1yeq9h



Bình Minh

Mỗi buổi sáng như một cái đồng hồ đúng giờ, tôi lóc dậy lúc 7 giờ. Việc đầu tiên là ra vườn tưới cây. Mùa hè trời nóng lắm, hôm nào cũng khoảng ngoài 90 độ F, nhưng cái nóng của ngoài trời lúc ban trưa cho người ta cảm tưởng nhiệt độ lên tới cả trăm độ.

Chị bạn thân cũng thích trồng hoa kiểng, hôm đầu Xuân tặng cho tôi một cây đào, giống đào này hiếm vì là đào Nhật Tân Hà Nội, có màu hoa đỏ thắm chứ không phải đào hồng như ở đây. Nhìn hoa nở thắm trong vườn nhà chị hôm đầu Xuân, tôi cũng mơ ước ở sân sau nhà, mình sẽ trồng được một cây đào xum xuê, mùa hè che bóng mát cho mảnh sân nhỏ và sau những ngày Đông buốt gía, sẽ tìm được mùa Xuân rực rỡ  trong mảnh vườn nhỏ của mình.

Nhưng da tôi lại hay bị dị ứng với ánh nắng mặt trời, nên khi ra vườn tưới cây vẫn phải đội mũ và đứng dưới bóng một cây cao để tránh nắng. Buổi sáng nắng chưa gay gắt, gió thổi hiu hiu nên mát rượi, nhìn cây đào lớn lên phơi phới tôi ngửa mặt lên trời, bầu trời xanh điểm xuyết những bóng mây trắng. Tôi thầm nghĩ đến chuyện phải cảm ơn trời đã cho tôi hưởng không khí trong lành của một bình minh êm ả, đã cho tôi chút gió mát để tâm hồn yêu đời phơi phới, và phải cảm ơn cô bạn nữa vì đã tặng cho tôi cây hoa quý, như đã cho tôi một mùa Xuân giữa những ngày đầu hạ.

Nhổ Cỏ

Mỗi  buổi sáng đẹp trời như thế, nhổ cỏ cũng là một cách tay chân hoạt động và đổ mồ hôi thải bớt những chất độc trong người.

Cỏ đối với tôi không phải là kẻ thù nếu như nó được mọc thành bãi, một bãi cỏ xanh trong một ngày đẹp trời, để mình nằm thả dài trên sân cỏ mà nhìn trời xanh, chẳng thú lắm sao!

Nhưng cỏ mọc lẫn lộn trong hoa, sự phát triển của nó nhanh cấp kỳ vì được tuới tắm mỗi ngày. Tôi cũng đâu ích kỷ với Cỏ, nhưng muốn cho hoa tăng trưởng được thì phải nhổ cỏ. Thôi đừng lười biếng nữa, nhổ những cây cỏ non sống nhờ dưới thân hoa, là một việc dễ dàng hơn là cứ để nó tự do lớn mạnh, khi ấy rễ của Cỏ đã bám sâu vào đất, tôi sẽ mất công lắm!

Vừa nhổ cỏ tôi vừa nghĩ. Ừ nhỉ, chất chồng trong tâm tôi cũng bao nhiêu cỏ dại, hãy dùng một chút thời gian để nhổ bớt đi những cây cỏ mọc không đúng chỗ trong tâm hồn mình, đời sẽ đẹp như mảnh đất trồng hoa đã quang đãng hơn vì không còn  cỏ dại, hay chỉ còn rất ít.

Vẫn Còn Xuân Chán!

Tôi có một vài người bạn vong niên, tuy gọi bằng “Chị” nhưng hơn tôi đến hai mươi mấy tuổi. Quen rồi, hồi mới sang Mỹ chúng tôi ở chung một xóm, cùng học chung một lớp ESL dành cho những người mới tới. Chị là vợ một nhà văn, ông viết cho một số tạp chí ở hải ngoại, hình như người đàn ông ấy có những đam mê khác bà vợ, sống yên lặng trong nhà ít giao du với hàng xóm. Chị hay cười và suốt ngày lúi húi với những cây hoa hồng lúc nào cũng đơm hoa.

Quanh năm, người phụ nữ gầy gò, mảnh dẻ ấy chỉ lúi húi ở  nhà bếp và mảnh vườn sau, không thấy chị xen vào việc sáng tác của chồng. Từ trên lầu của khu chung cư ngó xuống, lúc nào tôi cũng thấy chị bưng , xách từng chậu hay sô nước để tưới hoa. Nước ấy là nước vo gạo, nước rửa rau, nước lau nhà, khuôn mặt chị dấu kín dưới vành nón rộng, nhưng tôi biết chị rất thích và đam mê với hoa lá của mình.

Những bông hồng cứ nở hoa, dọc theo đường đi, ai khen hay thích xin chị cũng sẵn lòng cho một cây nhỏ ương sẵn về trồng, hai mắt chị cười tít lại, hạnh phúc như tỏa ra trên khuôn mặt đã nhiều vết chân chim.

Bẵng đi nhiều năm từ khi tôi rời xa chốn cũ, hình như tôi vẫn nhớ nơi này nhiều nhất vì nó đã chuyên chở giùm tôi biết bao kỷ niệm. Căn nhà có khung cửa kính mở rộng nhìn xuyên suốt ra ngoài, ven đường có hàng sồi lặng lẽ xanh biếc với thời gian. Đi quá vào trong là một con suối có nhiều cây dâu dại, những chiếc lá khô rơi xuống và thả mình trên mặt nước như những chiếc thuyền con.

Tình cờ tôi gặp lại chị trong chợ, vẫn nụ cười tít mắt trên khuôn mặt đã nhăn nheo với thời gian. Chị mừng nắm tay tôi rồi bảo:
“ Vẫn Còn Xuân Chán!”
Tôi bật cười:
“ Hơn 10 năm rồi mới gặp lại. Chị khoẻ không?”
Chị cười, giọng nói vẫn sảng khoái và vui tươi như ngày tôi dọn nhà đi, chị ân cần bứng luôn một bụi hồng lớn màu hồng nhạt để tặng tôi, thêm cây dạ lý hương cũng đang nở hoa:
“ Vẫn Còn Xuân Chán! Mỗi ngày tôi uống một vốc thuốc cho đủ thứ bệnh già, nhưng hễ còn đi lại được thì tôi “vẫn còn xuân chán”.

Ha ha, từ đấy tôi và chị hay liên lạc lại với nhau, chị khoe khi dọn về nhà mới chị cũng có một mảnh vườn trồng đầy hoa hồng, nhưng bây giờ tuổi đời chồng chất đã 87 cái xuân gìa, con chị không cho chị bưng nước tưới hoa nữa, chị dùng vòi nước tưới cây trong vườn, hoa cỏ lên phơi phới.

Mỗi lần nói chuyện với chị qua đường dây điện thoại, tôi hình dung ra người phụ nữ cao tuổi ấy là một bóng cây cao tỏa bóng mát cho khu vườn của chị, và cả tâm hồn người khác nữa khi tôi nhớ tiếng cười ha ha của chị:
“ Vẫn Còn Xuân Chán!”

Nghỉ ngơi
Anh” Còm” của tôi cũng thuộc hạng lão làng như tôi vậy, nhưng tôi quý anh lắm, bởi đã quen nhau như người bạn thân thiết lâu năm, tri âm tri kỷ tri bỉ là thế! Tính không thích thay đổi khiến tôi hụt hẫng hay khó chịu khi phải sử dụng một cái máy mới, có lẽ tôi không đuổi kịp sự văn minh của khoa học, như một người già khó thích nghi với cách sống tân tiến của đám trẻ bây giờ.

Những khi ở nhà, tôi miệt mài bỏ nhiều giờ với “người tình mặt vuông”. Khi thì viết, lúc làm thơ, lúc làm PPS, khi lại loay hoay với mấy tấm hình, thú làm PPS khiến tôi cũng say sưa chụp ảnh nghệ thuật và sưu tầm, ráp nối nhiều tấm ảnh đẹp. Gọi là thú vui tao nhã của tuổi già cũng được, vì tôi không phải cô đơn  trống trải một ngày dài, lại không tốn tiền ảnh hưởng kinh tế gia đình.

Thế nhưng anh “còm” của tôi đã cũ nên anh cũng hay đau yếu vặt vãnh, và khi nào phải làm việc nhiều quá với cái đam mê của tôi thì người anh nóng ran, muốn xì khói. Những lúc ấy tôi cũng linh cảm nỗi mệt mỏi của anh, và của tôi nữa. Sờ vào anh đã thấy hâm hấp như lên cơn sốt, anh như muốn bảo tôi:
“ Thôi đứng lên đi, tôi mệt rồi, bạn không biết mệt hả? Coi chừng cái lưng của bạn đấy!”
Thấy tôi vẫn còn nấn ná, anh nóng tiết lên ( nóng thật tình vì có mùi khen khét):
“Đứng lên đi, tôi mà cháy máy thì bạn cũng hết đường tương chao. Làm gì thì cũng phải nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi chứ!”

Lần này thì tôi đứng lên thật, dù muốn hay không tôi vẫn phải nghĩ đến sự Nghỉ Ngơi cho anh, và cả cho tôi nữa.
Thân chào bạn nhé, vì bây giờ “ người tình mặt vuông” của tôi đã mệt , và tôi cũng mệt rồi, phải nghỉ ngơi để còn tận hưởng niềm vui của mỗi ngày đang có.

Nguyên Nhung
( mùa hè 2013)






6 comments:

Anonymous said...

Cô Nguyên Nhung,
Tôi rất ngưởng mộ thời khoá biểu hưởng nhàn của Cô.Không có gì thú vị bằng mỗi sáng tinh sương ra vườn tưới cây.Quan sát từng gốc cây,từng cành,từng nụ hoa vừa mới chớm nở ,coi chúng có bị ốc bò lên ăn lá không?Có bị mấy con bọ rầy đẻ trứng không?Nếu thấy ốc thì lấy vỏ trứng gà cà nát rồi rải dưới gốc cây,ốc sợ những cạnh nhọn của vỏ trứng sẽ bỏ đi.Nếu thấy trứng bọ rầy thì pha một muống dấm,một muống sa von rửa chén cho một lít nước,dùng bình xịt lên chỗ trứng bọ rầy,trứng bọ rầy sẽ không nở và bọ rầy cũng không đám đến.Cỏ non vừa nhú lên thì nhổ ngay.Đúng như Cô nói,nhìn mảnh vườn khang trang,cành lá xanh tươi,trăm hoa đua nở tâm hồn chúng ta sẽ thanh thảng hoà đồng với cảnh trí xung quanh .
Người tình mặt vuông của Cô đúng là một người tình lý tưởng.Tôi không biết Cô Nguyên Nhung có trồng hoa lan hay không?Riêng tôi có bốn chậu hoa lan,mỗi 10 ngày tôi phải tắm rửa cho nó ,lau sạch bụi từng lá một,ngâm chậu hoa trong nước phân dành riêng cho hoa lan.Hoa lan đâm chồi hoa vào đầu tháng 12 và mãi đến cuối tháng giêng mới nở nụ hoa đầu tiên,cuối tháng 7 hoa lan mới tàn,nghĩa là một cành hoa lan có thể khoe sắc thắm trong 6 tháng.Mấy chậu hoa lan nầy là những người tình bé bỏng của tôi.Mệt mỏi,buồn bả chỉ đến nhìn người tình bé bỏng là tâm hồn tôi trở nên yên bình.
Cho nên nếu Cô có trồng hoa lan và khi Cô rời người tình mặt vuông để đến ngắm mấy đóa hoa lan thì Cô sẽ cảm thấy thoải mái ngay để đánh một giấc ngủ đầy mộng đẹp cho đến 7 giờ sáng hôm sau để tiếp tục một ngày như mọi ngày.
BẠN LÁNG GIỀNG










Nguyên Nhung said...

" Đa tạ Người Hàng Xóm đã tận tình cjhỉ bảo kinh nghiệm làm vườn, NN không trồng được Lan ngoài vườn vì thời tiết quá nóng, hoa lá trong vườn thuộc loại quen chịu đựng, sống được nhờ mưa nắng ơn Trời nhiều hơn là do sự chăm sóc của chủ nhân.
Không thấy có ốc sên trong vườn, nếu có con nào chắc sẽ bắt cho vào nồi nước sôi chấm với nước mắm gừng , chắc vì vậy mà mấy con ốc này sợ quá bỏ đi mất dạng Người Hàng Xóm ạ.
Ngoài ra, chủ nhân cũng ráng trồng một ít rau thơm, để khi cần ăn một bát bún mộc, một tô bún riêu, hay bún chả, thì đã có sẵn vài loại rau này ăn cho ngon miệng, không có mấy thứ này thì hương vị món ngon quê nhà đã không còn đậm đà nữa.
Cảm ơn Người Hàng Xóm nhiều nhiều, thì ra ở tuổi này ai cũng phải tìm về Thú Điền Viên khi để tiêu dao tháng ngày còn lại.
Kính mến
NN

Anonymous said...

Cô NN,cùng Thầy BLG,
Như vậy là mình có thêm "người tình
mặt vuông"nữa cũng đỡ lắm đó phải không Thầy,Cô?Như hôm nay tôi học lóm thêm được mấy chiêu thức mà chẳng tốn đồng ten nào cả.Home Depot biết được là nó kiện Thầy,Cô
cho mà coi;vì từ nay mấy món thực phẩm họ bán "dụ khị"cho sên,ốc ăn chắc là ế ẩm rồi?Tôi chỉ cần cụ bị một mớ hột gà:trong ăn,ngòai trị.Và
làm sẵn 1 chén nước mấm gừng là đủ?
Bánh ít(ích?)đi chắc phải có bánh qui lại mới đúng điệu?Tôi thì dùng
phương pháp:Xắt 1 mớ dưa leo,bỏ vào
lon(hộp)nhôm để những nơi có ốc sên
kiến là chúng lánh xa bởi cái mùi hôi thúi của dưa leo tác dụng với chất ten của nhôm .Thử xem rất hiệu
nghiệm.Còn mấy chậu Lan mấy đứa nhỏ
tặng,Hoa tàn rối nhưng cây lá còn xanh tươi chẳng nỡ vứt đi!Chăm sóc mãi,nhưng chẳng thấy trổ bông?Có biện pháp nào chọc tức làm cho chúng trổ hoa lại không,nhờ Qúy Vị
chỉ giáo cho.Thế là mình có tới hai
khung mặt mình mê lận phải không Thầy?Rồi lại thêm yêu hoa,mến lá nữa;bị nhéo dài dài...
TP.

Anonymous said...

Trước nhứt tôi xin mạn phép Cô NN để có vài ý kiến với Anh TP về cách trồng hoa lan.
Hoa lan cần nhiều ánh nắng để có thể trổ bông.Tôi để mấy người tình bé bỏng của tôi ngay bên cửa sổ có ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào mỗi buổi sáng.Mỗi 10 ngày,nếu anh có thì giờ ,bằng không mỗi tháng 2 lần,anh cho vào một cái thau trung bình 2 cup ORCHID BLOOM BOOSTER hiệu BETTER GRO( cup có sẵn trong bao).Cho nước âm ấm vào thau chừng 1 tất ,đem chậu hoa lan vào ngâm ,đồng thời dùng nước trong thau tưới gốc ,rể,lá.Tưới hoa lan xong ,Anh đem nước nầy tưới mấy bụi hoa anh trồng ,bảo đảm hoa trong vườn sẽ tươi thắm hơn và hoa lan sẽ chớm nụ vào đầu tháng 12.
Chúc Anh thành công .Cám ơn Cô NN.
NGUÒI HÀNG XÓM.

Anonymous said...

Cám ơn nhiều "Nguời Hàng Xóm".Tôi sẽ thực hiện theo lời NHX chỉ dẩn.
Nếu đợt này Nàng Lan Tím của tôi được phục hồi trổ lá đươm bông.Chắc
khỏi bị Bà Nhà tôi cằn nhằn:Suốt ngày cứ ôm ấp Người Tình Mặt Vuông,
tối đến còn vác vợt đến tâng tiu Người Tình Măt Tròn,da trắng mặn mà
...Có thì giờ thì chạy ra vườn chăm sóc cho Mấy Nàng Hoa xinh đẹp.
Đến buổi ăn phải gọi tới đôi ba chập mới vào trình diện.Buội Hoa Lan của tôi,thấy còn tươi tốt,nên để trong nhà 3,4 năm qua mà chẳng trổ đưọc đóa hoa nào cả.Nên dời ra cái Green House to mua ở Costco định học trồng nấm tươi do thằng Bạn học cũ từ VN qua dự ĐH ở Houston gần 2 năm qua mà đến nay chưa thực hiện được.Cám ơn nhiều.

TP

Anonymous said...

Haha, anh TP đã mãn nguyện vì được Người Hàng Xóm hay Bạn Láng Giềng chỉ dẫn tận tình rồi đấy nha, NN thì chỉ biết trồng hoa trong PPS thôi, nhà ai trồng sẵn mình muốn khiêng về nhanh cấp kỳ không phải trồng trọt, tưới bón chờ dài cả cổ để chờ hoa nở.
Tản mạn một chút về hoa, hồi xưa thấy người ta trồng quỳnh mình cũng o bế một bụi thật to, đến khi quỳnh nở cả đêm ngồi rình hoa nhúc nhích từng chút mộ, buồn ngủ quá x1, mơi chợp mắt một chút g àđã gáy sáng rồi, mở banh mắt ra thì quỳnh đã tàn. Thất vọng quá, hoa gì chỉ nở một khắc về đêm, sáng đã tàn, trộm ngh ĩgiai nhân cũng vậy, điờ trôi đi như những bóng mây. Hôm sau đem nguyên chậu hoa cho nhà hàng xóm ...
Bây giờ chỉ trồng bông giấy và hoa tigôn, vì hoa nở lâu mới tàn, nhìn vườn lúc nào cũng có hoa, mà hễ làm biếng tưới một hôm hoa cũng không héo.
Chân thành cảm ơn qu ývị đã chia xẻ về kinh nghiệm trồng cây,vui quá!
NN