Có cơn mưa vội vãNặng hột trên mái nhà Lòng chớm nghe lạnh giáMưa đã vội đi qua.Ai làm cho mưa ngâuĐọng lại bao vũng sầuSân ga chiều lạnh buốtBóng con tàu khuất mau.YT
Mưa rào tháng bảy Tháng bảy có mưa ràoTrút nước thật là mau Dù anh chưa kịp mở Mưa đã qua lúc nào Em co ro đứng lạnh Để anh chạnh lòng đau Tháng bảy có mưa rào Ướt sủng tình hai đứa Làm chúng mình xa nhau Hai phương trời cách biệt Anh đi xa miệt mài Không thấy bóng tương lai Em chừ đang ở lại Khóc cuộc tình phôi phai Mưa tháng bảy rơi hoài Nước bùn ngăn hai lối Khiến mình phải chia tay Ôi dòng đời nghiệt ngã Để khổ sầu cho ai.
Tháng Bảy nhìn giọt Mưa NgâuLòng đau như cắt,nỗi sầu cách ngăn !Phải vì duyên kiếp đó chăng ?Đôi ta nuốt hận: Cách ngăn Ngân Hà ?tp
Tháng bảy xa thật ngàn xaAnh về xứ lạ tình ta nhạt nhòaCó hay bão tố phong baNát chùa Thiên Mụ vẫn ta với mình .NQ
Gìn câu thệ nguyện ba sinhThuyền trôi lưu lạc, linh đinh xứ ngừơiGiờ đây môi vẫn nụ cườiBên Chùa Thiên Mụ,đợi người bội vong ?tp
Cớ gì năm tháng thương mong ?Ai chờ , ai đợi buồn trông mỏi mònBởi người không vẹn sắc sonThuyền trôi lạc bến sao còn trách chi?NQ
Trách cho số phận người đi,Con thuyền không bến, ngại gì bão giông !Nổi trôi xiêu giạt bềnh bồng,Bởi không đất sống:"Xuôi dòng nước trôi!"Tôi buồn,chỉ trách riêng tôi!tp
Post a Comment
7 comments:
Có cơn mưa vội vã
Nặng hột trên mái nhà
Lòng chớm nghe lạnh giá
Mưa đã vội đi qua.
Ai làm cho mưa ngâu
Đọng lại bao vũng sầu
Sân ga chiều lạnh buốt
Bóng con tàu khuất mau.
YT
Mưa rào tháng bảy
Tháng bảy có mưa rào
Trút nước thật là mau
Dù anh chưa kịp mở
Mưa đã qua lúc nào
Em co ro đứng lạnh
Để anh chạnh lòng đau
Tháng bảy có mưa rào
Ướt sủng tình hai đứa
Làm chúng mình xa nhau
Hai phương trời cách biệt
Anh đi xa miệt mài
Không thấy bóng tương lai
Em chừ đang ở lại
Khóc cuộc tình phôi phai
Mưa tháng bảy rơi hoài
Nước bùn ngăn hai lối
Khiến mình phải chia tay
Ôi dòng đời nghiệt ngã
Để khổ sầu cho ai.
Tháng Bảy nhìn giọt Mưa Ngâu
Lòng đau như cắt,nỗi sầu cách ngăn !
Phải vì duyên kiếp đó chăng ?
Đôi ta nuốt hận: Cách ngăn Ngân Hà ?
tp
Tháng bảy xa thật ngàn xa
Anh về xứ lạ tình ta nhạt nhòa
Có hay bão tố phong ba
Nát chùa Thiên Mụ vẫn ta với mình .
NQ
Gìn câu thệ nguyện ba sinh
Thuyền trôi lưu lạc, linh đinh xứ ngừơi
Giờ đây môi vẫn nụ cười
Bên Chùa Thiên Mụ,đợi người bội vong ?
tp
Cớ gì năm tháng thương mong ?
Ai chờ , ai đợi buồn trông mỏi mòn
Bởi người không vẹn sắc son
Thuyền trôi lạc bến sao còn trách chi?
NQ
Trách cho số phận người đi,
Con thuyền không bến, ngại gì bão giông !
Nổi trôi xiêu giạt bềnh bồng,
Bởi không đất sống:"Xuôi dòng nước trôi!"
Tôi buồn,chỉ trách riêng tôi!
tp
Post a Comment