________________
Ôi! Những
thời loạn ly! Ly đây không phải là xa lìa cha mẹ anh em, vợ con! Ly đây là bỏ
đất chạy xa!
Chữ Quốc là nước của người Tầu có chữ Vương ở giữa và một khung vuông bên
ngoài! Cái khung vuông đó không phải là cái khung hoang tưởng gồm 9 châu, 12
châu... rộng như nước Tầu ngày nay đâu... Cái khung vuông đó tượng trưng cho
nơi ở của Vua! Không có thành cao hào sâu đâu! Mời quí vị mở sử Đông Hán ra mà
coi: Mười dặm là một thành!!!
Những người trong thành gọi là Quốc Nhân! Những người ngoài thành gọi là
Dã Nhân! Người trong thành thì: Tửu lâm nhục trì (rừng thịt ao rượu) còn Dã
nhân thì "trần truồng đi bứt cỏ để ăn"!!!
Khi trong thành cha con, anh em, thân thích đánh nhau lộn bậy thì người
thua chạy ra ngoài thành đều được gọi là tứ di... dã nhân!
Họ bỏ chạy vì không muốn ở lại học tập cải tạo (!) chứ họ có phải là Bắc
Địch, Đông Di, Tây Khương, Nam Man... gì đâu! Xin quí vị đừng dịch
"Đồ" là "Lưu đầy”!!! Đồ chỉ là đuổi thôi! Như ta đùa một ao bèo,
lùa một đàn vịt!
Sử Trung Quốc ghi rành rành: Nghiêu là rợ Địch, Thuấn là rợ Đông Di,
Thương bị thua Chu thì biến thành Nhung, Khuyển Nhung, Khương! Khuất Nguyên bị
"Đuổi" về Nam thì biến thành Quỷ Hồn. Mắc cười nhất là bà Ấp
Khương (tức Khương Hậu) vợ của Chu vũ Vương. Sử ghi là Hoàng Hậu hẳn hoi, không
phải là Thứ Phi hay bồ nhí, nhưng không ở trong cung cấm (!) mà bà ta là một
trong mười bầy tôi (võ tướng) dẹp loạn tài giỏi của Vũ Vương!!!
Quí vị thấy cái sự tàn ác của họ chưa! Tất cả những người thua trận (dù
đời trước là hoàng Đế) đều bị “Đuổi” và bị gọi là Tứ Di!
Khi thị tộc bị nhân mãn thì vua phong các con (!) một "THÀNH” mới! Ông Hoàng mới này có một
nhóm quốc nhân ở trong "Thanh” và bóc lột thậm tệ các dã nhân ở chung
quanh! Quí vị hẳn từng nghe chững chữ Chu Di Tam Tộc chứ!
Quí vị đã từng ghe hai tiếng "BINH HỎA" và những chữ gươm đao
vô tình, cung tên không có mắt!
Thưa quí vị! Binh hỏa không phài là đoàn quân đốt đuốc soi đường... hay
để tăng khí thế quân mình (!) mà là người ta giết sạch, đuổi sạch, đốt sạch!
(Chính Lê Lợi đã vây thành Đông Quan và đốt cháy rực trời! Quang Trung đã
đốt sạch Trấn Biên của người Minh Hương). Ở Trung Quốc thì dĩ nhiên ngọn lửa vĩ
đại hơn. Người ta đã sát phu, hiếp phụ (giết chồng hiếp vợ) rồi cho một mồi lửa,
khoái trá vỗ tay reo hò ra về! Còn ở đời Đường thì người ta cỡi ngựa, mặt nhâng
nhâng tự đắc nói rằng đã "Mã Đáo Thành Công". Thật đúng là Anh Hùng
Rơm nhìn nhà rơm của dã nhân cháy mà vỗ ngực xưng Anh Hùng! Quí vị thấy ghê rợn
chưa!!!
Cũng có khi dã nhân nổi dậy như giặc Hoàng Cân thời Hán! Có khi một tay
kiệt hiệt lấy những dã nhân nổi loạn. Cuộc loạn ly này tàn sát biết bao nhiêu
người. Những người vô học này chọn lãnh tụ bằng cách rút thăm! Từ nơi nổi
dậy kéo về Trường An họ đốt sách những nơi đã đi qua, và khi bị đánh bật ra
khỏi Trường An, họ cũng đốt sạch các nơi trên đường tháo chạy!!! (Một số
học giả Trung Quốc và Việt Nam than rằng: Tích trữ được một số sách vở, qua cơn
binh lửa đã mất sạch!
Lý Tự Thành cũng là một tay lợi dụng lòng oán hận của Nông Dân
(người ta không gọi là Dã nhân nữa), lực lượng đông đảo hàng triệu người kéo về
Trường An xưng hùng xưng bá rồi tiến về đông đánh vua Minh, ông vua cuối đời
hèn nhát... làm xụp đổ Vương Triều Minh.
Đọc sử Trung Quốc mấy ngàn năm chỉ thấy loạn ly... ly loạn... Có
một thời nào yên ổn đâu. Hết biên cương xâm nhập đến nông dân nổi dậy! Hết anh
em đánh lộn, ngoại thích xâu xé đến hoạn quan lộng quyền.
Khi Tôn Văn lật đổ nhà Thanh, vì Viên thế Khải có lực lượng mạnh nên Tôn
nhường cho hắn là Đại Tổng Thống, Hắn xưng đế, thề là các tỉnh tuyên bố Độc
Lập.
Các vị Đốc Quân tại các tỉnh đánh nhau chí choé như con nít! Có vị Đốc
Quân chở quan tài đi đánh tỉnh bên, tuyên bố không thắng không về! Dĩ nhiên
không thắng! và vị Đốc Quân nghênh ngang chở áo quan về thành mở tiệc khao quân
và... hú hí với vợ bé! Người ta gọi các vị này là Đốc Quân Ba Không Biết! Ông
ta không biết có tài sản đến bao nhiêu! Không biết có bao nhiêu vợ bé! Không
biết có bao nhiêu quân lính.
Khi Tưởng Giới Thạch thống nhất (!) ông ta không kiểm soát nổi những tàn dư
của các Đốc Quân. Sĩ quan Hoàng Phố mới ra trường non choẹt của ông ta chỉ là
cấp úy trong khi các Tướng hầu hết vẫn còn là... Gia Truyền. Ngáo truyền Ngáo.
Trường hợp cha con Trương Tác Lâm, Trương Học Lương là trường hợp điển hình.
Tưởng giới Thạch không trị nổi một đất nước mênh mông và số quân lính khổng lồ
không trả lương nổi!
Thế rồi trời đất xoay vần...
Mao Trạch Đông cầm quyền cũng là một vị "Chủ Tịch Ba Không
Biết".
Có bao nhiêu đảng viên ông không biết!
Đi đánh Cao Ly chết bao nhiêu người ông không biết (ba triệu lính).
Cuộc Đấu Tố, Cách Mạng Văn Hoá, Đại nhẩy vọt ... chết bao nhiêu người
ông không biết (80 triệu dân).
Nhiễu nhương tao loạn đến cùng cực!!!
Cái này không còn gọi là loạn ly nữa... mà là ly kỳ, kỳ quái, Quái Quỷ,
Quỷ Quyệt!!!???
CDM
No comments:
Post a Comment