Thursday, July 23, 2015

Em Về

_____________


16 comments:

Anonymous said...

Đông Phong là ai dzị, cho tui quen với nghe. HT hơi nhát nhát

Anonymous said...

Chữ đậm nét (bold) có thể dễ đọc hơn. Một độc giã TH

Anonymous said...



Cám ơn cô đã sửa chữ của khung thơ lại theo yêu cầu của độc giả cho dễ đọc hơn, tuy vậy chừ nhỏ mảnh nét trông thanh lịch hơn cô hỉ ?
Như vậy mắt cô vẫn còn tốt ghê đi nên cô dùng size chữ nhỏ như thế
Khung thơ rất xinh, nhớ màu áo hoàng hoa của ai ngày nào cô ơi
Chữ Hoàng hoa trong bài thơ của tác giả Đông Phong làm em nhớ những vần thơ tuyệt vời của Phạm Thiên Thư

Guốc tía

con đường hoàng hoa
em mang hài lục

con đường bạch cúc
em mang hài hồng

con đường sầu đông
em đi guốc tía
anh ngồi thấm thía

cội sầu trổ bông

NVH

Lanh Nguyễn said...

Mai Em về
Mai em về thăm ngôi trường cũ
Hàng Phượng ngoài sân ủ rủ buồn
Lủ ve sầu than khóc nỉ non
Đám bạn cũ kẻ còn người mất

Dòng xoáy đời luôn luôn tất bật
Mộng tỉnh rồi sự thật phũ phàng
Bao năm trường em bước sang ngang
Anh ở lại vương mang sầu nhớ

Em về đây chìm trong bở ngở
Chuyện ngày xưa nhắc nhở thêm sầu
Gặp lại nhau tóc đã đổi màu
Tình xưa cũng chìm sâu đáy nước

Anonymous said...

Ai có phước quá được ĐP lặn lội về thăm. Thôi rồi lại Một Chuyện Tình Câm

Anonymous said...



Thôi rồi một chuyện tình câm
Chuyện tình đã mấy mươi năm thuở nào
Lời thơ tựa giấc chiêm bao
Nghe lòng thổn thức lệ trào ướt mi

Bạn KG

Anonymous said...


Em về
dệt mộng chiều sương
Hoàng hôn
tím ngát
vấn vương ai hoài
Trăng treo
Bóng nhỏ gót hài
Câu thơ
tình gửi
một mai tạ từ

Viễn Xứ


Anonymous said...


Gặp Em biết nói năng gì ?
Chuyện tình năm cũ, sầu bi não nề !
Giờ đây quay gót trở vè,
Điểm sương mái tóc; đôi bề cách ngăn !

Chạnh lòng nhớ chuyện đêm trăng,
Tựa đầu, Em nói: "Băng khoăng làm gì ?"
Ba năm chớ khá sờn chi,
Giờ Em trở lại; cùng đi với Chồng ?

tp

Anonymous said...


Còn gì đâu nữa mà mong!!!!

Bạn KG

Anonymous said...

Cô áo vàng trong tranh khiến tôi nhớ những vần thơ thật đẹp của NS

Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
Anh pha mực cho vừa màu áo tím.



Những câu thơ nổi tiếng một thời và rất dễ thương trên đây thế hệ chúng tôi không ai là không biết. Không hiểu sân trường ở đây là đại học hay trung học nhưng có một sự thật chắc chắn rằng tình học trò đã từng hiện hữu ở rất nhiều trường học từ xưa đến nay và đã tốn khá nhiều giấy mực

học chò

Anonymous said...


Nhà Chuyên Gia "Ngộ Ái Nị" LN ơi ! Thấy Cô mặc áo vàng tươi tắn qúa mà chẳng biết cách nào làm quen được. Vậy mình dùng cách nầy, cú ruột của Chuyên Gia đó thử xem có hiệu nghiệm hong nhé ! Sư Phụ truyền nghề mà chưa có thực hiện.

Hởi Cô bận áo vàng khè
Tui vừa trúng số; "Mời Cô ăn chè"
Chè kia có bỏ muối mè
Mùi hương ngọt lịm như Me chấm Đường
Ăn rồi chắc phải vấn vương
Ta đây, Cô đấy như Đường với Me !

Như vậy có lý không Sư Phụ LN ?

Đệ Tử RG

Anonymous said...


Mời đọc bài thơ của Trần dzạ Lữ

ÁO LỤA VÀNG

Từ em mặc áo lụa vàng
Nắng nghiêng ngả phố,mưa bàng hoàng theo…
Từ anh một cõi hắt hiu
Cũng nghe sửng sốt bao chiều nhớ thương
Lụa ơi sao cứ bồn chồn
Đêm đêm anh mở cửa hồn… đợi em !
Từ em vén mớ tóc tiên
Gió mê muội gió, anh điên đảo…đời !
Mắt em là ánh sao trời
Tàn khuya anh chết…tuyệt vời biết không ?
Lâu rồi ôm mối tình câm
Biết là Vực Thẳm …vẫn xăm xăm tìm…

HH

Anonymous said...


Chắc là có chút bệnh tim
Hãy tìm Bác Sĩ; kiếm tìm chửa ngay
Để lâu chẳng có gì hay !

B/S Tim

Anonymous said...

Mòng lòng tan vỡ như công Dã Tràng
Bấy lâu mơ ước cùng Nàng
Giờ đây bao chuyện phũ phàng trái ngang
Thôi đành chấp nhận ly tan
Cho Nàng yên dạ giàu sang bên Chồng !

Anonymous said...

Mưa ngâu thấm áo lụa vàng
Tìm nhau không gặp hồn chan nỗi sầu
Đường trần đi đã bao lâu
Mỏi chân dừng lại bên cầu phôi pha!

thuyền thơ

rachgia said...


Đem bài thơ Nhớ áo lụa vàng về đây cho Bạn đọc
HTTL


Nhớ Áo Lụa Vàng
Tác giả: Nguyễn An Bình NHỚ ÁO LỤA VÀNG

Còn chút mưa rơi trên bàn tay ấm
Thuở yêu người nào biết chuyện gian nan
Em đã quên trong đời tôi hiu quạnh
Áo lụa vàng khóc một mảnh trăng tan.

Còn chút hương cho môi người thơm mãi
Dẫu muộn màng xin đừng nhạt môi son
Tôi và em chưa bao giờ gặp lại
Áo lụa vàng trôi vào cỏi mênh mông.

Còn chút sương thấm trên thềm rêu lạnh
Bên hiên người còn lại giấc mơ xưa
Tôi tìm em giữa mùa hoa lau trắng
Áo lụa vàng chìm theo những cơn mưa.

Còn chút gió theo chân người đi mất
Có chờ nhau khi năm tháng phai tàn.
Chùm thiên lý sân nhà ai thuở nọ
Áo lụa vàng em còn nhớ tôi chăng?

Còn chút nắng gọi bình minh thức giấc
Đợi chim về chờ nhả hạt tương tư
Chiếc lá úa bay theo mùa lưu lạc
Nhớ áo lụa vàng màu mắt tiểu thư.
14/12/2014