Friday, October 6, 2017

NÔ LỆ VĂN HÓA

_________

Chân diện Mục


           
Không có gì! Không có gì! Một văn sĩ nổi đình nổi đám của Trung Quốc đã tung ra một trái bom tấn: Không Có Gì!!! Ấy thế mà người ta muốn nhận Trung Quốc làm thầy !!! Muốn học theo Trung Quốc !!!

          Ôi! Người ta đã Không Có Gì mà mình muốn học, thì học cái gì đây ??? Hay là con đường học hỏi: Không có gì quí hơn độc lập tự do quá xa vời, quá đuối sức nên người ta mới đi được một phần ba quãng đường (!?).


          Tôi ráng tìm ưu điểm của Trung Quốc như Phan Khôi đi tìm ưu điểm của chị Cóc! Nhưng tìm hoài không thấy! Lỗ Tấn đã cất công đi tìm ưu điểm của Trung Quốc nhưng... chỉ thấy mấy ngàn năm văn minh của Trung Quốc toàn sản sinh ra những bọn Ăn Thịt Người (Nhật Ký Người Điên)...

          Ôi! Cụ Lỗ Tấn ơi! Tôi chỉ thấy Trung Hoa của cụ khoa trương một cách cường điệu! Hèn hạ một cách lê lết, tham lam, ích kỷ, đểu cáng, bỉ ổi! Nếu cụ thấy người ta ca tụng Trung Quốc, chắc là cụ phải che mặt đi (người khen ta là kẻ thù ta).

          Các Học Giả chân chính, các Giáo Sư uyên bác của các đại học lớn Âu Mỷ đả chê chuyện Trịnh Hoà Hạ Tây Dương là láo toét. Thế mà vẫn còn những kẻ lam nham ba lá sách nói là đoàn chiến hạm đứng đầu thế giới hồi đó! Ôi!  Một tên Thái Giám vô học dẫn một tụi AQ đi dương danh thiên hạ chăng? Tên cướp biển Trịnh Thành Công tiến quân vào tận Nam Kinh, tế lễ vua Minh, trong khi các ông Tướng và các học giả nhà Thanh trơ mắt ếch ra! Tầu bè của Trung Quốc bị bọn Bồ Đào Nha đuổi như cá lóc đuổi lũ lòng ròng, các học giả Trung Quốc biết không? Nếu không có các Cố Đạo Thang Nhược Vọng, Nam Hoài Nhân, Lợi Mã Đậu làm... cố vấn cho thì Trung Quốc làm sao hoàn chỉnh Thiên văn, Lịch Số! Làm sao biết La Bàn và kỹ thuật hải hành! Ồ! đã bảo Trung Quốc chỉ biết khoa trương, phét lác thôi, chứ có làm cái gì ra trò trống đâu!

          Sao ta lại ca tụng Trung Quốc theo sách vở của họ. Nghiêu Thuấn là những tên Tù Trưởng ở truồng hoặc đóng khố sao ta lại ca tụng là những Thánh Nhân! Sao ta lại ca tụng cung A Phòng hoành tráng, cao chọc trời, đốt mấy tháng mới cháy hết (?)  Đó là các cụ ghét đời Nguyên và đời Thanh nên mượn Tần Thuỷ Hoàng để chửi xéo cho bõ ghét!

          Hai cái đường Đê ở Tây Hồ là do Càn Long sai đắp để thưởng ngoạn hồ trong hai lần Du Giang Nam đấy. Các cụ Trung Hoa đời nay (!) gọi là Bạch Đê, Tô Đê do Bạch Cư Dị và Tô Đông Pha sai đắp (!). Ngớ ngẩn quá đi thôi, chả lẽ chỉ có Ba Tầu các ông biết ngắm hồ, còn rợ Mãn Châu không biết ngắm sao?

          Việt Nam ta cứ lải nhải mãi chuyện ca tụng Tầu mà không biết ngượng miệng sao? Cứ nói họ văn minh mấy ngàn Năm, rất hoành tráng, rất rực rỡ mà không thấy họ nhận vơ, họ học của người, thậm chí học ngay của Việt Nam ta. Họ học Bố (vải làm từ đay gai) của Việt Nam ta (những chữ chỉ các loại vải đều có bộ Bố một bên, và sử Tầu ghi Giao Châu phải cống Cát Bá. Ôi cát bá là cát bối, cát bố, bố chính là Đay, Gai đấy các cụ ạ) và Tầu cũng học Miên (bông gòn) của Thiên Trúc chứ có hay ho gì!  Họ học làm Tương từ hạt đậu mà hồi đó ta gọi là Câu Tương hay Củ Tướng. Học làm thuyền: Qua thuyền, Lâu thuyền từ các tộc phương Nam chúng ta!

          Người Tầu cứ nói họ phát mimh ra tiền tệ (tệ đồng âm với trị) rất sớm! Xin lỗi! Còn lâu! Tiền da (da thú), tiền đao (thanh đao, dao) khó xác định có từ thời nào, nhưng tiền kẽm mà họ rêu rao, chỉ chỏ, giải thích thì nó chẳng thể là đồng tiền để mua bán được! Đồng tiền nặng hai kí thì gánh đi mua đồ ra làm sao ???

          Cái gương đồng của họ, tôi chẳng cần biết nó dùng để soi mặt trang điểm ra làm sao, tôi chỉ biết soi vào đó thì cái mặt mẹt, mặt mo của người ta không rõ bằng ra suối soi xuống nước !!!

          Thật là xấu hổ khi 1945 người ta hào hứng với cái trò “Dịch Chủ Tái Nô”. Người ta đua nhau học tiếng Nhật, ca tụng Nhật và lạc quan với cái tương lai Đại Đông Á !!! Càng nghĩ đến những người ngu tôi càng nhớ cụ Lỗ Tấn. Cụ nói: Nước ta có hai hạng người: Một là hạng nô lệ, hai là những người muốn làm nô lệ mà chẳng được (!?). Thế mà ngày nay vẫn còn những hạng "Muốn làm Nô Lệ".

          Mấy năm sau 1979 các nhà văn Việt Nam lớn tiếng chửi Mao Trạch Đông (chửi Mao Trạch Đông chứ không chửi Trung Quốc). Chửi dài dài từ Tỉnh Cương Sơn tới Diên An. Chửi từ Diên An tới Bắc Kinh. Chửi Mao Trạch Đông nhưng vẫn nói rằng ta chịu ảnh hưởng mấy ngàn năm của Văn Minh (!) Trung Quốc và còn học cái nền văn minh lâu đời và rực rỡ ấy !!!

          Các vị đó làm tôi nhớ đến cô Đỗ Hoàng Diệu! Cô ta viết BÓNG ĐÈ, bị chê là dâm bôn, tục tĩu. Sách bị thu hồi, không cho phát hành (!). Nhưng tôi thì lại suy tôn Đỗ . Cô ta không viết dâm thư! Cô ta không viết sex . Cô ta ví cái BÓNG đó như văn minh Trung Hoa! Người bị Đè: đau mà Thích Thú!
Ôi! Những người thích Bóng đè là những người thích Nô Lệ Văn Hoá! Ôi! Trong các thứ nô lệ, không gì hèn, không gì nguy hiểm bằng nô lệ văn hoá. Những người chê Đỗ Hoàng Diệu là những người bị chạm nọc chăng?

Hãy tránh ra cho tôi tôn vinh Đỗ Hoàng Diệu.
Vạn Tuế Đỗ Hoàng Diệu !!!

C.D.M.


No comments: