Tuesday, September 3, 2019

CÂU CHUYỆN VỀ ĐÔI TAY XẤU XÍ

____________________
MỸ NHAN HÀ




   Đôi  khi rảnh rổi mình hay ngắm đôi bàn tay của mình.. 
   Ngày xưa đôi bàn tay ấy nhỏ nhắn thon dài mảnh dẻ . Nhưng qua bao sóng gió cùng thời gian vật lộn với cuộc sống nuôi đàn con thơ dại, đôi bàn tay mình không còn mềm mại đỏ hồng như xưa nữa . Bây giờ nó trở nên cứng cáp ,xương xẩu  và thô ráp : đôi bàn tay lao động..! và nó cũng chẳng còn thon thon xinh xinh nữa vì ở mỗi lóng tay xương lại nhô  ra khắc khổ với nắng mưa sương gió..
  Có người cầm bàn tay tui bóp nhẹ rồi ngạc nhiên vì nó cứng quá rồi hỏi sao ngày xưa tay tui đẹp lắm, làm cô giáo mà tay lại ra nông nổi này.. tui mỉm cười nhẹ nhàng không nói.. hông lẽ tui phải liệt kê những công việc bất tận từ ngày này qua ngày khác; từ năm này qua năm khác; kéo dài hết cả khoảng đời thanh xuân tươi trẻ cho đến bây giờ là ngày nào tui cũng đi chợ ;nấu cơm, lau dọn nhà cửa, giặt đồ ,xách nước, bửa củi và bao nhiêu công việc nặng nhọc khác  ??!! 
   Tui có nhiều cô bạn chẳng giàu có gì nhưng vì sợ hư đôi bàn tay đẹp cô không bao giờ đi chợ nấu cơm và mướn người ta giặt đồ.. Còn tui vì sợ con tui đói nên tui thà hy sinh đôi bàn tay đẹp để làm lụng ,để chiều chiều xách thùng đi hết nhà này tới nhà khác đổ cơm cặn về nuôi heo, để vò cho tới chảy máu tay vì muốn áo quần con nhà nghèo vẫn luôn sạch sẽ , để dùng hết sức bổ cây búa nặng xuống khúc củi mắm cứng còng ,để khiêng để vác vì nhà không có đàn ông...
   Tuy vậy khi nhìn lại đôi bàn tay đã xấu đi nhiều lắm lòng tui vẫn thấy vui và không hề nuối tiếc...
Vui vì các con đã trưởng thành, đã ổn định . Vui vì nhờ tui chịu khó chịu cực mà mẹ con tui êm ấm hạnh phúc. Vui vì con cái đứa nào cũng ngoan hiền hiếu thảo.. để được như ngày hôm nay thì hy sinh  đôi bàn tay có xấu đi cũng thiệt là xứng đáng.. 
   Giờ tui nghiệm ra rằng ĐÔI BÀN TAY ĐẸP là đôi bàn tay cần mẫn chịu thương chịu khó, là đôi tay biết chìa ra để nắm lấy và ủ ấm cho những đôi tay lẻ loi giá lạnh, là đôi tay cùng san sẻ nặng nhọc với một ai đó, là đôi tay biết nâng niu dìu dắt nhau qua con đường gập ghềnh lầy lội chớ không phải những đôi tay búp măng hay ngòi viết chỉ biết lười biếng nương nhờ và sống bám.
   Nghĩ lại thấy thương và cám ơn đôi tay xấu xí gân guốt xương xẩu của mình viết bao nhiêu..!!
RG 3.8.2918.. Ngày giông bão...

Envoyé de mon iPad

8 comments:

machbinhmy@gmail.com said...


BÀN TAY NĂM NGÓN
Tóc xanh phủ kín vai ngà
Bàn tay năm ngón mặn mà làm sao
Dắt nhau rẽ lối vườn đào
Bàn tay năm ngón, ngón nào đong đưa
Nụ cười xẻ nắng tan mưa
Bàn tay năm ngón sớm trưa dịu dàng
.....
Bây giờ một chuyến sang ngang
Bàn tay năm ngón ngỡ ngàng buông xuôi

Phieu Tran said...

Bàn tay xưa trắng lại tròn
Đến ngày giải phóng; chẳng còn như xưa
Tối ngày dãi nắng dằm mưa
Thay chồng gánh vác; sớm trưa cày bừa

U Minh kế cận Ngăn Dừa
Nơi Chồng cải tạo, vẫn chưa được về
Bao năm khổ cực tư bề
Cố lao động tốt; phu thê sum vầy !

trường tôi said...

Bàn tay của Má tui là bàn tay đẹp nhất...
Người cày bừa

Katie co5rg said...

Có một người nam nhân đã viết lời bình như thế này, cô 5 tui thấy hay quá, phải chia xẻ thôi ...
Bàn tay của những người đàn bà con gái đều đẹp mờ. Hồi con gái bàn tay búp măng xinh xắn tôi thấy tôi thương.. Có chồng lam lũ vì gia đình, tôi thấy đáng yêu hơn... Về già cằn cỗi gân guốc, nhìn đám con cháu thành công đức độ, tôi thấy kính yêu nhiều hơn hết....

Katie co5rg said...

Tui cũng muốn cho bồ biết là đôi tay của tui cũng xấu xí y như đôi bàn tay của bồ vậy đó, vì mình là người tỵ nạn qua xứ người ta thì làm sao mà ngồi đó làm tiểu thư rồi cả gđ lấy gì sống và ăn hả bồ, tới bây giờ tui vẫn cày mà, thế nên khi tim được bài này của bồ Mynhan Ha tui thấy được chính mình và còn rất nhiều người phụ nữ rất đáng thương sau 75 đó, cám ơn bạn hiền nha ❤️

Katie co5rg said...

Có rất nhiều người bạn đồng trang lứa, cùng lớp cùng thời với tác giả cũng tìm được bạn tay của mình trong bài viết này, riêng cô 5 tui cũng đồng ý với bạn HTX...
Má tui cũng vì thương gia đình và con cái nên cũng có bàn tay đẹp lắm

Katie co5rg said...

Đây là lời của tác giả nè...
Cô 5 RG, HTX, Vickie Tran ơi. Tui mình được sinh ra trong hoàn cảnh đất nước loạn lạc. Sau 1975 mọi người tan tác .. mấy bồ vượt biên qua xứ người quá xa lạ nếu không nai lưng quần quật làm thì sao có tiền nuôi gia đình. Còn tụi tui ở lại dưới chế độ cs hà khắc tàn nhẫn dã man đói khát thua con chó nên cũng bươi quào cào cấu như trâu như bò mới có miếng ăn. Cho nên bây giờ đôi tay mình có xấu xí tui vẫn tự hào và hạnh phúc với cái mình đang có. ❤❤❤

trường tôi said...

Tui thiệt cảm động đọc cái comment của một nam nhân nào đó rất là ấm lòng, cám ơn chàng trai này rất nhiều kkk...
Đại diện hội Phụ Nữ Tếch Xịt & các vùng lân cận