Saturday, September 16, 2023

 TỪ KẾ TƯỜNG

LOÀI RAU MỌC TỪ KẸT ĐÁ

May be an image of ivy
Ở quê, nhà tôi biệt lập với chung quanh, nhà hàng xóm cách một tường rào khá xa cả trăm mét, con đường nhỏ chạy ngang cổng trước lại vắng vẻ, tôi lại sống một mình, còn hơn nghĩa của giãn cách. Và chính vì ở một mình nên nhu cầu sống, sinh hoạt cũng chẳng có gì nhiều. Nồi cơm điện, bình thủy điện, 2 cái tủ lạnh một sau bếp, một trong phòng riêng, máy giặt, 2 cái bếp gaz, lò vi sóng hư chưa sửa được, cái bếp từ.... Nói chung, điều kiện sinh hoạt tương đối cho người sống một mình không phải bận bịu gì nhiều với sinh hoạt bếp núc, nấu nướng, giặt giũ.
Chỉ có cái ăn hằng ngày. Cũng do sống một mình nên tôi cũng thảnh thơi với chuyện ăn uống. Gạo chục ký lô, tôi không thường xuyên ăn thịt nên không mua thịt trữ tủ lạnh, chỉ ăn cá nhưng cá không mua ở chợ mà dưới hồ câu lên, làm sạch bỏ tủ lạnh ăn dần. Cá dưới hồ đủ loại: Cá tra, cá trê, cá rô phi, cá tai tượng, cá điêu hồng... Nếu không chế biến cá tươi thì xẻ làm khô, phơi 1,2 nắng chiên lên. Chục trứng vịt, trứng gà, chục gói mì, gói phở, hủ tiếu... Vậy là có thể không đi chợ được khoảng một tuần.
Rau tôi cũng bắt đầu trồng: Hành, tỏi, ớt, trái su, khóm, dấp cá, húng quế, tần dày lá, bạc hà, củ hành tây, củ hành tím... Nhưng có một loài rau không trồng vẫn mọc, vừa ngon, có nhiều vị thuốc, dễ chế biến. Đó là loài rau trời cho, mọc từ kẹt đá, sạch từ trong ra ngoài. Đó là rau tiêu, hay còn gọi phổ biến là rau càng cua. Rau này mưa nhiều sẽ mọc nhiều, mọc thành bãi luôn. Ở chợ Sài Gòn và ngay chợ quê tôi không thấy ai bán rau càng cua. Nhưng nhà tôi, trong vườn thì đầy.
Sáng sớm hôm nay tôi vừa làm cỏ vườn, vừa chăm sóc các bãi rau càng cua, vừa hái rau để bữa cơm trưa nay có món rau càng cua bóp giấm thêm trứng vịt luộc xắt mỏng. Lẽ ra có thêm thịt bò xào nữa thì tuyệt cú mèo. Nhưng tôi không đi chợ làm gì có thịt bò? Vả lại tôi chia sẻ bài này trên Facebook của mình không phải là nói chuyện ăn uống mà chủ yếu nói về một loài rau hoang dã, đúng hơn là dân dã, lại mọc từ... kẹt đá.
Không hiểu sao tôi rất có cảm tình với loài rau càng cua, thân mềm, mỏng manh, trắng trong, lá tròn hình cái quạt Ba Tiêu có nhiều phép màu quạt tắt được lửa tam muội mà Tề thiện Đại thánh từng mượn của Thiết Phiến công chúa trên trời để dẹp yêu quái cứu Đường Tăng trong Tây Du Ký. Đây là loài rau quý nhưng sống không đòi hỏi điều kiện gì cho mình, chẳng cần phân bón, công chăm sóc. Chỗ nào có... kẹt đá, gốc cây, chậu kiểng, khi mưa dầm trút xuống vài trận là rau càng cua mọc lên.
Chẳng biết hạt mầm ở đâu, chôn giấu từ bao giờ, mùa nắng lửa ẩn mình sâu trong đất, khi mưa xuống là trồi lên, cho đời những nhánh rau xanh, thân tròn mỏng manh nhưng sức sống thật kỳ diệu. Ăn lại "nên thuốc". Theo tôi, rau tiêu hay rau càng cua là quà tặng của thiên nhiên dành cho con người, không phải trồng, chỗ nào cũng có rau này mọc lên, phát triển mạnh và ngon nhất trong mùa mưa. Việc chế biến rau càng cua lại rất đơn giản, không cầu kỳ. Rau hái ngoài vườn vào, rửa sạch là có thể chấm nước cá kho tăng hương vị cho bữa cơm quê.
See translation
May be an image of ivy
All reactio



No comments: