Sunday, August 14, 2022

TIẾNG HÓT HỌA MI ĐẤT THẦN KINH

Ca sĩ Hà Thanh

 


TAM BÁCH ĐINH BÁ TÂM




Buổi sáng hôm ấy tôi dậy sớm để thưởng thức không khí đặc biệt của những ngày đầu Xuân 2014. Mở hộp thư điện tử trong máy vi tính, tôi bàng hoàng xúc động khi đọc thư của em  gái từ Việt Nam báo tin buồn: “Ca sĩ Hà Thanh, Tiếng Hót Họa Mi của Miền Đất Thần Kinh đã vĩnh viễn ra đi”. Tin này do nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông - tác giả những bản nhạc nổi tiếng một thời được ca sĩ Hà Thanh trình bày – đã loan báo và nhanh chóng loan truyền cho bằng hữu trong nước cũng như ở hải ngoại. Cùng lúc, tôi cũng được biết tin buồn này do nữ đồng môn Bạch Lan, hiền muội của ca sĩ Hà Thanh thông báo.

Friday, August 12, 2022

Gặp Lại


 

Em Ngồi Quay Tơ

_________________________________

 



Em Ngồi Quay Tơ

 

Hằng nga tỏa ánh trăng mơ,

Em tròn mười sáu, guồng tơ quay tròn!

Giữ guồng, nhẹ gót chân son,

Ngón tay vê sợi, vê tròn mộng mơ!

 

Hỡi nàng trinh nữ quay tơ,

Dáng xinh như một bài thơ không lời!

Em ơi khi sợi rối bời,
Có ai tới giúp, gỡ rời mối tơ?

 

Em vừa tròn tuổi trăng mơ,

Gió mây lưu luyến, ngẩn ngơ vì tình!

Tay guồng quay nhẹ rung rinh,

Tơ lòng quấn lại lung linh mơ hồ.

Em ngồi duyên dáng quay tơ,

Ca dao dệt những vần thơ ngọt ngào! 

Trăng mơ trên cặp má đào,

Bao nhiêu thơ mộng cuốn vào guồng tơ.

 

          Trần Quốc Bảo

Thursday, August 11, 2022

Tình Ve Phượng


 

Chuyện Kể Ngày Hội Ngộ 2022 / phần 3

 _______________________

Học Trò Xưa(Hồ Lý Ngọc)-Cô 5 Chèo Đò KimTrúcPhùng



Bởi nhóm chúng tôi ham vui nên đến Denver từ bữa thứ tư, chủ yếu là nghỉ ngơi và đi xem thắng cảnh cùng sinh hoạt của thành phố này, mà phải công nhận xe vừa vào đến TP là bạn phải xuýt xoa trầm trồ, nhìn chung quanh toàn diện đẹp quá chừng luôn, bên tay mặt thì phố xá hiện đại, xe cộ tấp nập đúng là một tp lớn, bên tay trái và trước mặt được bao bọc bởi thiên nhiên rộng lớn, trải dài, xa xa núi tiếp núi cao tít chân trời, trước mắt là dãy đồi bạt ngàn cây xanh thật thơ mộng, hãy tưởng tượng nếu bạn đến đây vào mùa thu chắc chắn cũng đẹp không thua gì Xứ Lạnh Tình Nồng của cô 5 Chèo Đò đâu à nghen.

Ký Ức Buồn Thảm

 ____________________

“Bộ đội cụ Hồ” ăn cắp xe gắn máy và cả con “búp bê” bằng nhựa; các thứ khác cho vào rương, mang trên lưng, đem về Bắc. (Ảnh trên internet)

Bất ngờ nhận được youtube ca khúc Can One Man Save the World, do diễn đàn VNCH chuyển, tôi mở ra, nghe.

Tiếng Bass của Piano trầm buồn trong cảnh điêu tàn, đổ nát trước chiếc phi cơ đã bị hỏa tiễn của Nga hủy diệt, tại phi trường của Ukraine; rồi tiếng hát nghẹn ngào của John Ondrasik ngân vang:

“Who is this comedian?
His audience more mice than men
This Superman Ukrainian
I don’t know.

Great grandson of the Holocaust
An Eastern heart the West has lost
Nail or carry up his cross
I don’t know…”

Wednesday, August 10, 2022

Trở Về Mái Nhà Xưa Bố Muốn Dẫn Con Về - Mây Tần - PKT



Trở Về Mái Nhà Xưa  

Bố Muốn Dẫn Con Về - Mây Tần - PKT



 

Bố muốn dẫn con về , về lại căn nhà xưa , trong con hẻm nhỏ , để con nhớ lại quãng ngày thơ dại , từ khóc chào đời , đến khi tập đứng tập đi , học ăn học nói , chơi đùa cùng với các anh các chị trong nhà và các bạn ở trong chòm xóm thân thương , với ông Phán , bà Tư, chú Năm , cô Tám ... cho đến ngày  bố con mình bỏ xứ ra đi  ̣ 

Bố muốn dẫn con về , thăm lại ngôi trường vỡ lòng học chữ của con , mà ông bà Giám Đốc còn là 2 người bạn già kính mến của bố , và cô giáo lớp mẫu giáo dạy con cũng còn là người học trò lớp luyện thi Tú Tài Toán của bố , để nhớ lại một khoảnh khắc kỳ diệu của một đời người , gửi con vào lớp rồi , trên đường về nhà , sao nước mắt bố bỗng dưng .... ướt lệ !

Bố muốn dẫn con về , theo bố lại thăm một ngôi trường cổ đã khoảng 100 năm tuổi , nơi bố đã tự nguyện trải đời mình làm viên gạch lót đường để cho lớp trẻ bước lên ,cho một ngày mai tốt đẹp hơn thế hệ cha anh ,để con hiểu được phần nào thời gian sau này ở nơi xứ người , bất chợt thấy bố đôi lúc thẫn thờ ... tưởng nhớ ngày xưa , ôi những ngày xưa yêu dấu đến tội tình của bố   ̣

Bố muốn dẫn con về  ,thăm lại bến xe hơi đầu tỉnh , nơi 2 bố con mình ,một chiều cuối năm lóng ngóng đón Nội cho đến chuyến xe cuối cùng  ,mãi đến mấy ngày sau mới hay Nội đã ngã bệnh bất ngờ không đi được và đã mất vào mấy năm sau để bố con mình , từ năm đó , đã không còn dịp nào nữa ,chúc tuổi mừng Nội , mỗi dịp Tết đầu năm  ̣ 

Bố muốn dẫn con về , qua thăm bên Ngoại , một thành phố nhỏ hiền hòa bên dòng sông thơ mộng , quanh năm vang tiếng âù ơ , nơi bố tưởng là đã tìm được chốn ẩn thân cho qua thời loạn , để cho con nhớ lại quãng ngày vui sống với Ngoạị , với Cậu , với Dì , và để mong cho con nhớ được mãi đừng quên , một phần đời mình đã được nuôi sống bằng nước sông Cửu Long , cơm gạo Tháp Mười , và vú sữa Sa Giang ̣ 

Phụ Chú  : Giữa thập niên 1980 , trong 1 lần dọn nhà , trong lúc thu xếp sách vở ,  tình cờ đọc được một bài viết của người con út thời trung học , viết về ngày dời xứ , lúc cháu mới vừa được 6 tuổi , đoạn cuối : "I did not look back  . I never wept . I never mourned  . I knew we were going to America ,but it never occurred to me that we were also leaving Vietnam . At the time of my departure , I did not know what I had to lose in order to gain . I did not realize that the people , language and culture that I had known so well and had taken for granted would in time become foreign to me . I was too young to understand . Not only did my parents  make their own personal sacrifices , but they were also forced to deny me a large part of my heritage for the sake of a better future . I may be able to visit my native country someday ,but I can never truly return to the place where I tasted my first experience of life and joy . The Vietnam that I once knew now exists only in fragile childhood recollections !  Trong xúc động thương con , thương mình , bài "Bố Muốn Dẫn Con Về "   đã  được viết liền một mạch sau đó  ̣  Hôm nay,  nhàn lão , nhớ con , nhớ cháu , nhớ thân quen , ngồi chép và sửa lại cho chỉnh gửi đi để  đọc cho vui thôi   ̣ Nhưng khi xong , lại cười mình , tuổi già đi lại đã cảm thấy bắt đầu khó khăn rồi , đâu còn được như xưa nữa  ̣  "Bố Muốn Dẫn Con Về " thật ra nên đổi là "Bố Muốn Được Con Dẫn Về " mới phải  ̣Cũng đã bao nhiêu nước chảy qua cầu  ̣ "Sông xưa rày đã nên đồng  / Chỗ làm nhà cửa chỗ trồng ngô khoai  / Vẳng nghe tiếng ếch bên tai / Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò  " ̣(Thơ Tú Xương)  ̣ Người xưa cảnh cũ chắc đâu còn nữa  mà vẫn muốn đòi con dẫn về  ? PKT 07/31/2017

Tri Khac Pham

 

 

Vu Lan Con Nhớ




 

Vu Lan Nhớ Mẹ


 

Vu Lan Nhớ Mẹ


 

Tuesday, August 9, 2022

MÙI CỦA MẸ


SƯU TẦM TỪ MÃ QUỐC THÁI

 MÙI CỦA MẸ

Tác giả Nguyễn Văn Anh là một giáo viên, cư dân thành phố biển Nha Trang. Bài thơ được sáng tác trong những ngày mẹ ông bệnh nằm một chỗ, và ông là người tự tay tắm rửa cho mẹ sau những giờ đi dạy về. Đối diện với thân thể già nua bệnh tật của mẹ và cái mùi đi cùng nó, ông nhớ về mẹ mình với tất cả ký ức về cái mùi từ bi mà mẹ đã trút hết cho con, và bài thơ Mùi của Mẹ ra đời từ đó.

=======

Thời son trẻ

Mẹ thơm mùi con gái

Mùi tằm dâu rơm rạ quê nhà

Mùi bồ kết hương cau thơm lắm

Mùi thanh xuân đồng nội

Mẹ trao cho cha

Ngày vỡ ối con ra

Mẹ còn thơm mùi chăn gối

Mùi tro than hột muối củ gừng

Con bú mớm

Mẹ thơm mùi vú mọng

Con đi lẫm chẫm

Mẹ thơm mùi cơm nhão, cháo hoa

Con đến trường làng

Mẹ thơm mùi lúa rơm gạo mới

Con lên trường huyện

Mẹ thơm mùi cơm bới mo cau

Khi con ốm đau

Mẹ thơm mùi của Phật

À ơi…

Ôm con mùi Mẹ tỏa ra

Bệnh hoạn tiêu tán, tà ma phải lùi

Ngày nắng hạn

Mẹ thơm mùi me đất

Tháng mưa dầm

Mẹ thơm mùi con cá chột nưa

Con xa nhà mang theo mùi của Mẹ

Đi đông đoài nam bắc

Là con đi đất bằng biển lặng

Là con đi chân cứng đá mềm

Ơi những kẻ đi xa

Có nghe thơm mùi của Mẹ

Mẹ thơm mùi bếp lửa quê nhà

Mùi của Mẹ là mùi rất thật

Ngày con thành gia thất

Mẹ thơm mùi treo cưới

Mùi áo khăn đèn rượu trầu cau

Ngày tháng qua mau

Thoảng chút hương đời con hể hả

Mẹ còn giữ một mùi dân dã như rơm

Đời con lận đận áo cơm

Mẹ là áo gấm, tám thơm, nồi đồng

Đời con mỏi gối chồn chân

Lạ thay Mẹ vẫn thơm mầm lộc non

Con mấy mặt con

Vẫn ngỡ mình bé dại

Vì nhà ta còn mùi Mẹ, mùi Bà

Mùi Bà – mùi cái vú da

Mùi cau trầu với mùi hoa mẹ trồng

Mẹ ơi

Mẹ mới đó

Bốn mùa mặc áo the thâm

Sao nỡ vội già không trẻ mãi

Để vãn buổi chợ chiều tất bật đi mau

Vì biết cháu chờ gói kẹo cau đùm trong lá chuối

Ôi cục kẹo cau có hương bưởi hương ngâu

Có con cu kêu đầu hồi để thời gian qua chi vội

Bây giờ tội nghiệp Mẹ tôi

Tám mươi ba tuổi xếp đôi cánh cò

Mùi của Mẹ quanh co giường chiếu

Mùi trần ai khô kiệt xác thân

Mùi da xương bên ướt Mẹ nằm

Để cả đời bên ráo con lăn

Khuya nay quỳ xuống ôm chân

Mẹ ơi đã lạnh toàn thân...Mất rồi!

Cây cau già ngoài sân chết đứng

Ngọn trầu không héo úng rụng rời

Gió khóc ngoài giậu mồng tơi

Tre trúc quờ quạng tìm hơi Mẹ già

Mẹ hiền đi chuyến chợ xa

Mùi Mẹ cánh Hạc bay ra cõi Trời

Con thành đứa trẻ mồ côi

Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền!

Mẹ ơi...!

(Mùi Của Mẹ - Nguyễn Văn Anh)

VU LAN BUỒN - TG Hoài Phong - Tịnh Đế Liên Hoa ca

 

Monday, August 8, 2022

TIẾNG HÁT CÒN VANG VỌNG

 TAM BÁCH ĐINH BÁ TÂM


See the source image

                                                                                     

             Mỗi lần lái xe qua nghĩa trang thành phố, tôi chạy chậm lại, nhìn vào nơi an nghỉ của bạn đồng môn P. Anh nằm đó, đã hơn mười mùa thu qua! Buổi sáng hôm nay bầu trời vùng nắng ấm Nam California đột nhiên se lạnh và u buồn. Mùa thu đã đến, cũng bất chợt như ngày Anh ra đi về miền miên viễn. Khu nghĩa trang xào xạt lá úa khi gió thu chuyển mình. Lá vàng từng cánh rơi xuống nền cỏ xanh đến mát mắt của vùng đất nghĩa trang. Những tấm bia nhỏ ẩn mình sát mặt đất, ghi vỏn vẹn tên họ, ngày sinh, ngày mất của người quá vãng… Mặt trời vẫn mọc, hoa vẫn nở, chim vẫn líu lo trên cành. Anh vẫn nằm đó, trong nghĩa trang lạnh lẽo, mãi mãi với giấc ngủ thiên thu.

Sunday, August 7, 2022

Nguyễn Ngọc Ngạn qua 40 năm sáng tác, 30 năm làm MC

 _______________________

Văn nghệ

BuiVanPhu_20220801_NguyenNgocNgan_H05_ChanDung_1979
Văn sĩ Nguyễn Ngọc Ngạn, 1979.

 

Nguyễn Ngọc Ngạn là một hiện tượng trong sinh hoạt văn học nghệ thuật của cộng đồng người Việt hải ngoại. Ông là một nhà văn có nhiều độc giả, từ khi có những sáng tác đầu tiên đăng trên báo tiếng Việt ở hải ngoại vào đầu thập niên 1980, chỉ một hai năm sau khi ông vượt biển đến trại tị nạn ở Mã Lai và định cư ở Canada từ mùa hè 1979. Ông cũng là nhà văn Việt ở hải ngoại có sách bằng tiếng Anh được xuất bản đầu tiên tại Hoa Kỳ là tác phẩm “The Will of Heaven” [Nxb Dutton, 1982] viết về trại học tập cải tạo, về sinh hoạt đời sống tại Việt Nam sau ngày 30/4/1975 dưới chế độ chủ nghĩa xã hội.

PARIS CÒN ĐÓ, NỖI BUỒN

 


PARIS CÒN ĐÓ, NỖI BUỒN

CAO VỊ KHANH



Khi về rồi, tôi mới phát giác ra một điều kỳ diệu. Tôi yêu em nhiều hơn tôi tưởng. Tôi mà bản chất kiêu ngạo và phóng đãng từ khi còn rất trẻ, lại bỏ dạ yêu em nhiều hơn cả tôi yêu tôi. Vậy sao. 

Thursday, August 4, 2022

Đọc bài thơ: Cõi Vô Thường của Hàn Thiên Lương

 __________________________

Nguyễn Văn Nhớ, họa sĩ



Bốn câu thơ trên bắt đầu của bài thơ “cõi vô thường.” Đó là một trong một trăm bốn mươi hai bài thơ trong tập thơ Nhớ nguồn của nhà thơ Hàn Thiên Lương, do Cội Nguồn xuất bản, phát hành trong mùa Vu lan 2007. Bài thơ khởi đi bằng hai chữ “người ơi” thống thiết. “Người ơi trong cõi vô thường ấy.” Xưa nay, cuộc đời biến chuyển, xã hội đổi thay đến đau lòng. Thi hào Nguyễn Du đã xót xa: “Trải qua trong cuộc bể dâu. Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.” Nhà thơ Cao Bá Quát cũng thốt lên. “Thế sự thăng trầm quân mạt vấn.” Chuyện đời lên xuống anh có biết hay không? Vô thường là không chắc chắn, không trường tồn hay thay đổi. Cõi vô thường đã trùm lên kiếp nhân sinh và vạn vật. Từ cái thân vô thường, đến cái tâm vô thường, hoàn cảnh xung quanh cũng vô thường. Bải biển hóa nương dâu. “Vẳng nghe tiếng ếch bên tai. Giựt mình còn tưởng tiếng ai gọi đò.”(Trần Tế Xương).

ĐÔI BÀN CHÂN TRẦN

    ____________________________________

 TAM BÁCH ĐINH BÁ TÂM

  http://yatlat.com/cam-nang-du-lich/wp-content/uploads/2013/08/Doi-Cat-Vang-Mui-Ne-du-lich-Phan-Thiet-du-lich-Binh-Thuan-2.jpg



Chiều hôm ấy, theo thiệp mời, Tân đến dự tiệc cưới con gái một cựu giáo chức tỉnh Bình Long. Tiệc cưới tổ chức tại một nhà hàng tại vùng Little Saigon, miền Nam California. Cũng như phần lớn các tiệc cưới khác do người Việt tại đây tổ chức, khách tham dự thường đến trễ, nên chờ mãi mà buổi tiệc vẫn chưa bắt đầu. Trong lúc chờ đợi, những người ngồi cùng bàn có dịp làm quen nhau. Họ gợi lại  kỷ niệm cũ về những người từng làm việc chung một nhiệm sở, sống chung một địa phương. Nhân khi nhắc đến những giáo chức đã làm việc ở Bình Long, một cựu giáo viên lớn tuổi ngỏ lời với các đồng nghiệp cũ:

-Tôi được tin cô giáo Hồng bị bệnh cả năm nay ở Việt Nam. Cô đang chữa chạy bằng phương pháp hoá trị. Chúng ta nên đóng góp tiền, gởi về cô ấy lo thuốc men… Các bạn nghĩ sao?

Tiếng Hát Kim Oanh / Định Mệnh / HNLTKG/ Denver / Colorado/ 16-07-2022

 

Wednesday, August 3, 2022

Lục Bát Ví Dầu

 



LỤC-BÁT-VÍ-DẦU-tbt

Chỉ là cái chỗ thôi mà,

Cái chỗ người bỏ, sao ta vẫn ngồi.

Chỗ ngồi mà lại nhớ đời !

TRAN BANG THACH

NGƯỜI CHIẾN SĨ KHÔNG BINH PHỤC

_____________________________________________

 TAM BÁCH ĐINH BÁ TÂM

C:\Users\tamdi\OneDrive\Pictures\Pictures\Ảnh tráng sĩ ngày xưaf.jpg

Tôi vốn xuất thân trong một dòng tộc mà ba thế hệ đều có người làm quan văn. Từ cụ cố, cụ nội đến ông thân sinh tôi đều phục vụ trong bộ máy hành chánh nhà nước − bắt đầu từ triều đại nhà Nguyễn đến chính quyền Việt Nam Cộng hoà. Đó là thời kỳ đất nước còn thái bình thịnh trị, hiểm họa Cộng sản chỉ mới manh nha ở chốn rừng xanh núi thẳm; những nơi “khỉ ho cò gáy” ở nông thôn. Ở đó bọn cán bộ Việt cộng nằm vùng được cài đặt lại sau khi Việt Minh rút về bên kia vỹ tuyến 17. Nhưng đến đời chúng tôi, đất bằng nổi sóng từ khi vị Tổng thống họ Ngô bị bức tử. Từ đó, chiến cuộc lan tràn khắp nơi, khiến thanh niên phải đi tòng quân giết giặc. Đến lúc này, tôi thấy cần phải thoát ra khỏi cái “tháp ngà văn quan”-chỉ biết trị nước an dân bằng giấy bút hơn là dùng gươm súng để dẹp giặc cứu nước. 

Tuesday, August 2, 2022

Đọc Thơ Hàn Thiên Lương – Hoa Nghĩa Trang

__________

Họa sĩ Nguyễn Văn Nhớ

Hãy cho nhau một bông hồng lúc sống
Khi chết rồi, vô nghĩa một rừng hoa!
Đây là hai câu cuối trong bài thơ “Hoa Nghĩa Trang” của Thi sĩ Hàn Thiên Lương, hai câu đã được anh tô đậm cho nên có thể dễ nhận ra đó là cảm quan, tâm ý của bài thơ.
Thi sĩ Hàn Thiên Lương mê hoa, yêu hoa. Hoa tỏa sắc và hương, đủ mùi thơm làm não bộ nhẹ nhàng, hân hoan, ngất ngây vui sống. Cả bài thơ của anh chỉ nói về hoa. Thơ là hoa, hoa là thơ đang thầm thì cùng người yêu thơ qua tình yêu lãng mạn, buồn đau và hạnh phúc.
Hoa có định mệnh. Thế giới của loài hoa muôn màu muôn vẻ. Hoa hồng đỏ thắm cho người yêu, với niềm vui chiến thắng và hạnh phúc. Hoa hồng đen nhung chia sẻ nỗi buồn riêng tư. Và khi tặng cho ai nhánh hoa cỏ may là mong người nhận hiểu cho mình. Người ơi đây là nỗi buồn tình yêu quá đỗi cô đơn!

MANG THEO QUÊ HƯƠNG

  __________________________________________

TAM BÁCH ĐINH BÁ TÂM

http://www.quocgiahanhchanh.com/tinh_mo.jpg


  Hơn hai thập niên trước, hàng đêm tôi thường thao thức lắng nghe chương trình “Chúng Ta Đi Mang Theo Quê Hương” của nhạc sỹ Ngô Mạnh Thu trên đài phát thanh Little Sài gòn tại Orange County, miền Nam California. Tôi say mê với những bài dân ca của ba miền đất nước, câu ca dao tục ngữ, câu hát tiếng hò, phụ họa với tiếng đàn tranh, đàn bầu…nghe thật thấm thía nỗi nhung nhớ quê hương. 

Sunday, July 31, 2022

Hạ Buồn / Kim Trúc Trình Bày / HNLTKG / Denver / Colorado 16-07-2022

 

ANH CÒN NHỚ HAY ANH ĐÃ QUÊN

_________________

TAM BÁCH ĐINH BÁ TÂM

Cánh đồng muối Cà Ná - panorama

Chiếc máy bay của hãng hàng không Vietnam Airlines từ Sài Gòn ra Quy Nhơn hạ dần độ cao. Bỗng hành khách bên trong thân tàu cảm thấy một va chạm mạnh đến giật nẩy mình. Tiếp theo là tiếng bánh xe rít lên khi máy bay hạ cánh xuống phi trường, giữa một vùng cây cỏ khô cằn hoang vu… Tân nhìn ra ngoài cửa sổ hỏi người em bên cạnh:

-Đây là đâu? Phi trường Quy Nhơn phải không em?