Thursday, June 15, 2017

Câu chuyện của những người đàn bà cô đơn


3 comments:

Katie co5rg said...

Bạn tôi có cách làm thơ thật cá biệt, độc đáo và nhứt là rất hay, thật ngưỡng mộ nha MNH
KTP

Hai Hùng SG said...

Bạn cô 5 mà nói gì nữa, mần thơ đọc nghe nhức nhối luôn , nhất là loại thơ có "đá giò láy" trong đó thì khỏi chê luôn .

Quang Minh said...

Đọc bài thơ mấy ngày nay , nghe có gì đó cót xa ,, muốn viết vài lời nhưng cứ mãi ngập ngừng ,không biết phải viết sao đây . Thôi thì viết đại , nếu có phiền xin chớ trách


Người đàn ông cô đơn
Chẳng che dấu nổi buồn
Và cũng không biết hát
Sống âm thầm mộc mạc
Không thổn thức giận hờn
Bởi cuộc đời vô thường

Người đàn ông cô đơn
Đọc thơ người đàn bà cô đơn
Gửi nổi buồn vào tiếng hát
Thanh âm nghe xào xạc
Tiếng khóc với giọng cười
Tiếng hát như chơi vơi
Thổi thức chẳng ra hơi
Lời ca như hụt hẳn
Lẩn lộn tiếng khóc cười
Người đàn bà cô đơn
Vội ngoảnh mặt quay đi
Che dấu một nổi buồn
Rơi rơi đôi dòng lệ...

Khi chiều tối đêm về
Khơi nguồn bao sợi nhớ
Người đàn bà cô đơn
Nổi buồn càng lớn thêm
Cố nuốt trọn vào lòng
Như ôm cả kho tàng
Một kỹ vật vô giá
Ai mua cũng không bán
Đâu ai bán tình duyên
" Tình duyên kiếp mặn mà " ( Hàn Mặc Tử )


Cảm nghĩ càng xót xa

Người đàn ông cô đơn