Sunday, January 10, 2016

Câu chuyện đầu năm 2016 của tui‏

_____________

Ca Nước Đá

Hello gia đình Tha Hương, gọi là đầu năm bên này hay cuối năm bên kia ta? Tôi đang ngồi trong phòng chờ đợi thử máu, chờ lâu quá, thôi để mình nói chuyện sức khỏe, chuyện vui buồn của riêng tui hé, chỉ là nghỉ gì, nhớ sao thì viết vậy nha, thì bây giờ họ gọi 8888 đó mờ...

Trước hết con xin cám ơn Trời, Phật, Chúa, Ba Má, những người ở trên cao đã phù hộ cho Con được tai qua nạn khỏi nha... hú hồn.


Chuyện là dị nè: mới ngày đầu năm 2016, sáng ra mình cảm thấy mệt và đau hết nữa người, càng ngày càng đau nhiều, thở gấp rút, thều thào, đứt khoảng, khó thở, mệt muốn xỉu luôn... chết! bị tim rồi, triệu chứng của tim mạch rồi, ông xã đi làm, tui mình ên ở nhà, SOS... text cho 2 đứa con, thế là 2 đứa nó bù lu, bù loa, vừa khóc vừa la trong phone... maman, maman phải gọi xe cứu thương liền, không được chậm trễ giây phút nào nha... Thằng con trai còn bồi thêm, má không có tiền trã xe cứu thương hả, con trã cho, nhớ hong: 2 tuần trước má bị đau mắt nữa đó... rồi con trai tức tốc bay vô nhà thương với má nó, đau thì có đau nhưng sao ấm lòng hé các bạn.

Lần đầu tiên (trong đời) tui được đi xe cứu thương, may mắn cho tui đây không phải là đi lần cuối, nhưng cũng hỏng ham đi lần nữa đâu á, ớn quá... Nhưng nhờ nó, giờ khoẻ nên còn 888 nè, ha ha!... Vừa nhập viện thằng con trai đã có mặt, mắt đỏ hoe, trời ui, vậy là an tâm rồi. Số đỏ nha... Cơn nguy hiểm đã qua, giờ phải ngồi chờ cho mày từ 12g trưa tới 7g sáng...
test và test... Nói chả có gì (trên giấy tờ) riêng mình xong xuôi rồi thì mệt lã người, dù khoảng thời gian Tết tây mình được nghỉ ngơi nguyên cả tuần lễ, nên không thể vì nói làm việc quá độ... việc nặng đã có ảnh lo, xúc tuyết đã có mướn compagny rồi, mình chỉ điệu điệu, ra làm vài ”pô” cười cười để văn khoe với bà con gđ fb tuyết ở xứ tui ra làm siêu mà thôi.

Thằng con trai cưng còn tếu thêm 1 câu:
Trời! Mới ngày đầu năm má chúc Tết kiểu này. Tui cười mà mếu...

Cô con gái rượu thì cứ chút lại gọi, lát lại phone thăm hỏi, mình đang thiu thiu, quạo thì có quạo mà vui vui...

Phải nói giờ ta như cổ máy xe già hé, lâu lâu phải cho nó nhõng nhẽo chút xíu mà, ở sở làm ô
ng Chủ mình nghe tin đã giựt mình, không tin, phán 1 câu xanh rờn: thiệt không? Sao là KTP được, 1 người khỏe mạnh, vui vẻ, ít khi nào bị bệnh!

Dị mờ cái xui xẻo đầu năm vẫn chưa hết nha, sáng nay lại phải đi trạm y tế để thử máu và test nữa, ta nói vừa
đềxe xong, quăng cái bóp vô xe, đóng cửa trước, rồi mở cửa sau để lấy cây cào tuyết... á á, OMG! chiếc xe tự động khoá 4 cửa, nhanh như chóp mắt... cà giựt, KT tui đứng há hốc mồm, chết trân mấy phút, (y như tướng quân Từ Hãi) bạn có tưởng tượng ra chưa? Mới 7g sáng, đứng chơ vơ, lẻ loi trước cửa nhà, trời lạnh căm căm (-9 độ C), may mà mình đang bệnh nên mặc rất ấm, cửa xe, cửa nhà đều khoá chặt, tất cả giấy tờ tuỳ thân, chìa khóa nhà, điện thoại di động đều nằm trong bóp, bóp nằm trong xe, bị khoá, mọi người đều đi làm, đường vắng tanh, chiếc xe đang nổ máy... Trời, trời! ta nói xui tận mạng rồi.
Tui bay qua nhà bà hàng xóm (còn đang ngủ) nhờ bả gọi CAA, may thay hôm nay bà nghỉ và cám ơn Trời Phật tôi có bà hàng xóm tốt bụng... Bonjour, bonne année, Vô vô, chuyện gì? uống cà phê nha... vv & vv... cám ơn bà tui bị nhịn đói từ chiều hôm qua để đi thử máu...

Bạn có biết xong xuôi, vừa ở trạm y tế ra, tôi đã đi làm thêm 1 chìa khoá nhà secour
s liền tức thì, uống 1 ly cà phê, ăn cái bánh ngọt, ôi! sao mà nó ngon gì đâu á, vì từ chiều qua tới giờ có cái gì vô bụng đâu nà...

Từ những chuyện trên ta thấy, trong cái xui vẫn có những điều hay hay:

- Con cái đôi khi kh
ông tin tức, ở xa không thấy mặt, nhưng khi ta có chuyện mới thấy nó lo cho mình, xin cảm ơn... may mà có con... đời má còn dễ thương, thiệt là ấm lòng mẹ hiền những ngày đông giá.

- Tui thiệt may mắn nha, có 1 bà hàng xóm tốt bụng.

- May ghê, phải chi tui bon chen đi Las Vegas với v/c HTX thì giờ này tui đà đứt bóng mà Cesar Palade thì rực rở ánh đèn màu rồi.

- Chuyện xui xẻo tới nhanh như chớp, thật bất ngờ.

- Với thời đại bây giờ, khi chuyện xãy ra, giựt mình há, ta thuộc nằm lòng bao nhiêu số đt, bạn có thuộc lòng số phone của ai kh
ông vậy?

- Nhớ nghen, đừng bỏ hết tất cả vật tùy thân vô bóp nha bà con... Lấy bài học kinh nghiệm của KTP nè.

- Mấy ô. chắc đở hơn, vì cái bóp nhỏ bỏ trong túi quần.


- Với chiếc xe đề kh
ông cần chìa khoá, thì chiếc chìa khoá là
vật bất ly thân”.

25 comments:

Anonymous said...

Sáng nay tà tà vô TH đọc bài viết của bạn hiền tui , thiệt là hú hồn cho bạn...Con xin cám ơn Trời Phật đã phò hộ cho bạn hiền con tai qua nạn khỏi ,nhờ vậy mà bạn có 1 bài viết cho bà con đọc thiệt là hay , được lắm cứ tiếp tục viết nữa đi nha !Biết đâu chừng tương lai bạn sẽ trở thành dzăn sĩ tui ủng hộ bồ tới cùng... HTX

Anonymous said...


Cám ơn cô TL đã cho đăng bài viết của em nha , ha ha ! bạn hiền HTX ơi , cám ơn cô bạn động viên và ủng hộ tui nè , tới tuổi này ta nói buồn buồn cứ nghỉ sao viết đại ra nha và xin thầy cô cho ý kiến và sửa lỗi chính tả hé ( bạn cũng làm được mà ) điếc hỏng sợ súng mà , nhưng nếu đợi bệnh mới viết thì hỏng ham rồi hé hì hì .
Ca Nước Đá

Anonymous said...

Từ những chuyện trên ta thấy:
- Tác giã nên cột cell phone vào cổ.
- Ghi đt xe kéo CAA vào cell phone, nó còn quí hơn đt của bố tụi nhỏ hay của bồ.
- Năm xui qua rồi, đi Las Vegas đánh bạc tiếp

Người đọc TH

Anonymous said...


Vậy thì nếu không muôn đợi bệnh như trường hợp Ca Nước Đá thì nên viết trước hay hơn. Ngừa bệnh hơn trị bệnh.

Người Yêu của Thương La

Anonymous said...



KT ơi, HTX đúng là bạn hiền đó. Đã cầu nguyện cho KT tai qua nạn khỏi mà còn muốn KT tiếp tục viết để trở thành văn sĩ. Mỗi lần viết là một lần gọi 911, vậy khi trở thành văn sĩ KT tính coi phải gọi mấy lần 911....thiệt đúng là bạn hiền mà!
BLG

Anonymous said...

Lão Nhị đâu r..ồi ?

Việc nầy mới loạ à nghe !
Hiền Tỷ thọ nạn, nín khe bà khè
Lại đây Huynh nói nghe nè
Tam Đệ làm vậy, Bạn Bè chẳng vui !

Đừơng Sơn Đại Huynh

Anonymous said...


Nên lấy bút hiệu: "911" mới mau nổi tiếng .

Người Bạn Xóm Biển

Lanh Nguyễn said...

Chời ơi I
Mới có gọi 911 lần đầu mà KIM TRÚC la muốn bể làng. Tám năm chước con tui chở tui vô gồi, sau đó cứ một năm là bà xã tui nhớ nó gọi dùm tui dài dài tính ra 6,7 lần xỉu gồi mà tui vẫn tỉnh lại như thường. Có chết chóc thằng Tây nào đâu. Vậy mà khi tui vô Tha Hương chơi tới giờ làm như 911 nó quên tui gồi đó.
Tui nói thiệt là tình mà, hổng có thêm mắm thêm muối hay xì dầu nước tương gì gáo chọi.
Hổng tin cứ gọi hói bà xã tui coi thì biết liền hà...

Katie co5rg said...

Ha ha ! Người đọc TH ơi , KT đã mua 1 lố kim tây rồi , sẽ cột vô áo nha , sẽ ghí sô đt cua CAA luôn , phải công nhận từ hôm qua đến nay chìa khoá nhà và xe KT đeo dính da luôn , vật bất ly thân

Trời ! KT mắc cở sợ bài viết bị chê " nghèo nàn " nên khg dám lấy tên thiệt của mình , dị là phải xuất đầu lộ diện thôi , Ca Nước Đá là bạn bè đặt cho , vì ở Cảnada .

Nói như thầy BLG và huynh Lanh Nguyễn , hể buồn buồn , khg được khỏe trong người , ta cứ tìm vào Quán Nữa khuya TH là khỏe hé , đọc & cmt thì vui vẻ liền , gởi bài thì hết bệnh luôn ... KT đâu có la , 8 năm trước huynh Lanh Nguyen đã đi truóc , giờ KT theo bén gót ở sau lưng nè .

Nhị Đệ hay lão nhị biệt vô âm tính , chắc bị phạt quỳ hay nhừ tử rồi ...ha ha ai biểu ...ta nói

Anonymous said...

Tui thấy lão Nhị đang nhậu khô cá đuối và uống gụ ba xi đế với mấy người bạn ở ngã tư Xã Mai kìa...có rãnh đâu mà vô TH...

Người Em Xóm Đạo

Anonymous said...

Người em xđ́m đạo ơi,
Ngã tư Xã Mai là nơi bán khô cá đuối và rượu thuốc.CRD đang nhậu với lão Nhị,về nhà vô TH,gặp KT du lịch bằng xe 911.
KT đừng nghe lời xúi dại mà lấy bút hiệu 911,vì mỗi lần đi tốn trên300 đô.
Còn lão Nhị xỉn rồi,CRD len lén chở về nhà gặp bà Nhị đéc cho ổng mấy roi,CRD sợ quá...

Katie co5rg said...


Nhị Đệ đừng lo , tỷ chưa có gởi cũi qua cho bà Hùm ...khà khà ! tiếp tục sĩn vậy chừng nào khỏe tỷ sẽ gởi hén .

Thầy CRD ơi , trong TH nhà mình đa số tuổi là trên 5 bó rưỡi , nên KT viết về đề tài này để xin được mọi người chia sẽ kinh nghiệm đó mà , ui cha ! vừa hết bịnh thì đang phập phồng trong bụng , hỏng biết chuyến du lịch 911 vừa rồi , chả được tham quan khỉ mốc gì , nếm mùi vận tốc thì có , hỏng biết bị nó " khứa " bao nhiêu đây ta , CAA tới giãi nạn thì có carte nên hỏng tốn xu nào. Wolf Wolf .

Lanh Nguyễn said...

Kim Trúc nầy!
Bắt chước cái gì cũng được nhưng xin đừng bắt chước làm bạn với 911 nghen. Khổ lắm chứ hổng vui vẻ gì đâu.
Đi xe "cấp kíu" mà còn đòi tham quan thì "gỏ gàng cô nàng còn khoẻ ge như con bò kéo xe". Chưa có sao đâu. Đừng có lo.
Còn nó khứa bao nhiêu hả? Cái đó thì tùy nhiều thứ lắm, có người không tốn xu nào hết trơn có người từ bệnh viện ra, về nhà khỏe mạnh lại "đoàng hoàng" nhưng tới khi nhận được cái bill thì tiếp tục xỉu nữa....
Ở Canada thì tui hổng biết tốn bao nhiêu, nhưng nghe nhiều người nói , chương trình y tế bên đó ngon hơn xứ Mẽo vậy chắc không tốn tiền đâu đừng có lo.
Bên Mỹ thì tùy tiểu bang, tùy thành phố cũng tùy bảo hiểm mình đang có. Có thể không cần phải trả xu nào nếu là người nghèo đang xài thẻ y tế của chánh phủ. Có thể phải trả từ 4% lên tới 20% hoặc 40 %tiền viện phí tùy theo bảo hiểm mà mình mua..
Có thể mang cục nợ trả không nổi cũng có thể được nhà thương xét cho xóa nợ. Cái đó lại tùy vào mình vô nhà thương hay mình vào nhằm nhà ghét...
Hên xui thôi mà...

Anonymous said...

Nghe tin Trúc gặp nạn thì lo nhưng thấy lại líu lo như xưa nên cũng mừng vì tai qua nạn khỏi. Xe củ rồi chạy từ từ lại. Hai người bạn bên Tây Đức.

Katie co5rg said...

Dạ huynh Lanh Nguyen , KT có viết trong đó là hỏng ham đi lần nữa mà , vừa đầu năm em quậy 2 đứa nhỏ thì bù lu bù loa , ox em thì hát bài " trái tim hong ngủ yên " , hì hì , còn em thì sau đó bị đi khám đủ thứ ...ta nói hể đụng vo y tế là oải luôn , em đang đợi cái facture nè , ờ ờ , mờ nếu huynh mua số ...lỡ trúng bự , em gởi nó cho huynh nha ...ha ha , ai biểu huynh mua vé số mà la rùm beng chi hé ...cho ăn ké đi ...hì hì

Katie co5rg said...

KT cám ơn 2 người bạn " Đức Chếnh " nghen , hì hì bảo đảm vẫn còn hơi còn sức để lên ca vài bài & quýnh bài cào vua ở HN Boston 2017 mờ bạn hiền .

Anonymous said...

Anh Lanh Nguyễn,
Ca nước đá là xã hội chủ nghĩa. Ai ai cũng đại khái xêm xêm lúc còn đi làm. Giàu nghèo không mấy chênh lệch. Lúc về già thì có tiền tiêu. Đi về vn như chốp. BLG đi nghỉ hè tango, samba, chachacha múa bụng xả láng ở ngoài đảo Đại Tây Dương, mà bải biển cát trắng mịn, hầu như đẹp nhất thế giới chỉ trừ vài nơi như Taihiti Thái Bình dương. Nhà thương thì ai cũng như ai. Tiền thuốc thì đại khái chính phủ trả phần lớn. Hiện tại là thiên đàn tuổi lảo. Bao lâu tui không biết, có thể năm mươi năm nửa.
Nam tiểu học RG

Katie co5rg said...


Dạ huynh Lanh Nguyễn nói đúng , về v/đ y tế ở đây tương đối rất thoải mái so với các nước khác , ai cũng có carte " mặt trời " free gần như tắt cả , ban nãy KT nói giỡn thôi , chứ nếu phải trã tiền 911 thì sẽ mang vô sở làm cho chủ thanh toán dùm , vì đã đóng bảo hiểm ở sở rồi đó huynh ơi , còn chuyện đi đảo , nếu ai có điều kiện thì cũng nên đi giải trí 1 tuần lễ , hoặc làm cá hồi , phải trốn tuyết thôi , vì mùa đông ở đây khắc nghiệt và dài lắm , ở trong nhà riết sẽ tâm thần đó .

Lanh Nguyễn said...

KT đâu có la , 8 năm trước huynh Lanh Nguyen đã đi truóc , giờ KT theo bén gót ở sau lưng nè .
Câu nầy tui copy của KT vừa đem xuống gàng gàng đó.
Kim Trúc mà theo tui bén ghét gót thì khổ lắm đa. Tui xỉu 7 lần nhưng chỉ có 3 lần đầu thi được xe 911 gước mấy lần sau tui sợ quá nên không cho bà xã gọi nó nữa.
Lúc đó chưa có OBAMA mà tui mua bảo hiểm loại trung bình thôi mí lại mua cho có chứ mấy chục năm có bao giờ xài tới đâu.
Lần đầu vô được phục vụ ngon lành y tá bác sĩ tới lui nườm nượp , đồ ăn sáng được mang tới tận phòng.
Nó thử không biết bao nhiêu cái test mà kể, chụp đủ các loại máy mà không thèm cho biết bao nhiêu tiền. Hỏi nó thì cho biết bảo hiểm cover lo làm gì...
Tháng sau nó dống cái bill tính tiền gần bốn chục ngàn. Bảo hiểm cover 80% mình è cổ trả 20% gần $8000..
Lần nhì xỉu nữa bà xã gọi 911 khi tỉnh vậy thì nằm trên xe đang hụ còi..
Lần nầy tui nhất định không thèm nằm lại cái nhà ghét mà đòi về. Nó bắt tui ký đủ thứ giấy chịu trách nhiệm mình ên. Đúng là cái tụi dở hơi. Chết sống chiện của người ta mà cũng bắt ký giấy ký tờ. Nhưng tui vốn điếc nên đâu có sợ súng ký thì ký ai ngán ai?
Về nhà kỳ nầy nó khứa nhẹ ghe tính tổng cộng chưa được ba ngàn vậy là trả khoảng $600 đở được $7400...
Lần sau xỉu nữa tui sợ quá nên tỉnh liền trước khi bà xã gọi 911. Nhưng bị xỉu hoài cha bác sĩ gia đình bắt phải vô nhà thường cho nó check hết mọi thứ vì nó tìm không ga nguyên nhân nào làm tui bị xỉu . Vô kỳ nầy nó bắt phải nằm lại rồi đeo đủ thứ máy móc cho nó theo dỏi trực tiếp.
Lần nầy nó khứa tui hết $4200. Trả hoài tui đâm quạo nên viết thư xin trả góp. Ai dè nó gởi cho tui một đống giấy tờ tui lụi hụi mò mẫm điền xong gởi đi. Hên ghê tui vô nhằm nhà thương nên lần nầy nó xù không lấy tiền tui nữa.
Mà từ đó về sau tui cũng ớn gồi nên hổng thèm xỉu nữa.
Sau nầy OBAMA hàng tháng trả bớt hết 90% tiền mua bảo hiểm mà tiền co.pay có 4% thôi. Cho nên ai chê ai ghét OBAMA chứ tui thì không...

Anonymous said...


Tui xin đề nghị với huynh LANH NGUYỄN, khi nào huynh có đi Chợ Trời, để ý tìm mua 1 cái Bidon nhà binh. Để tránh khỏi phải gọi 911 ,được lên xe hoa nữa. Huynh nên châm đầy bình Rượu Đường Xuồng,luôn luôn mang theo bên mình như Lính Nhà Binh. Lúc nào thấy hơi chống mặt thi nóc vào một cốc thì thấy tỉnh ngay,không bao giờ gọi 911 nữa.
Thử xem đi để để khỏ bị Insurance nó chém nữa !

Bạn Tốt

Katie co5rg said...


Ha ha ! Huynh Lanh Nguyên ui , đúng là " bút sa gà chết " hén , ý KT sẽ theo bén gót ở đây có nghĩa là : rán tập làm thơ viết văn khi mình bắt đầu lơn lớn tuổi giống huynh vaf các thầy co khác đó mà ...còn 911 chỉ theo 1 lần cho biết mùi ...đời là đủ rồi , KT sáng mắt gòi , hỏng theo nữa đâu nha .

Cám ơn huynh nhiều lắm , nhờ vậy mà KT biết thêm v/đ y tế bên Mỹ hé , bên này cũng y chang , Tuỳ minh mua bảo hiểm y tế như thế nào , của KT thì thuốc men nó trã 80% , 20% thì em lãnh , nó lãnh càng nhiều minh đóng càng nhiều , càng có nhiều quyền lợi , như mắt kiểng , răng , voyage , phòng hạng nhứt , nhì trong b/v vv... Thì càng trã trước nhiều hon , tiền nào của nấy đó .

Còn trường hợp 911 thì KT có hỏi thằng con trai , nó nói Tuỳ trường hợp và hoàn cảnh gđ , Tuỳ nó coi trường hợp đó có đáng gọi 911 , hay làm bộ đi ngỏ tắt để khỏi chờ đợi , hoặc ỷ lại vô 911 , em cũng đang hiếu kỳ , chờ nè , xin đừng quất em 1 vố là gãy họng đầu năm nha .

Anonymous said...


Xỉu mà đi xe cứu thương, phải làm đủ thứ test, phải trả tiền, xỉu như vậy mệt lắm, phiền lắm. Phải xỉu như ông bạn tui, mới xứng
đáng đông tiền,bát gạo. Mỗi lần đi ăn tiệc,nếu không có người đẹp nào ngồi cận thì không sao; còn có nhiều người đẹp ngồi cận kề thì trăm lần như một là sau khi uống xong một ly rượu anh ta đứng dậy thì mắt đổ đôm đốm, hai chân như cọng bún xịu tại chỗ, bên cạnh người đẹp. Báo hại người đẹp không dám nhúc nhích cứ để yên anh ta như vậy chờ xe cứu thương tới.
Xỉu như vậy mới đáng công xỉu.
BLG
.

Anonymous said...

Đó mới thật là " xỉu có qui hoạch" hẳn hoi. Ông Thầy nhớ hội hợp bỏ túi kỳ tớ nhớ dành cho KP một chỗ ngồi đặc biệt . Nếu có bị chạt cũng đáng với đồng tiền không oan uổng !

Úi cha ! Tui sắp xỉu rồi
Không sao, cứ để tui ngồi cho lâu
Tiền bạc thấm thía gì đâu
Miễn sao tui được nằm lâu bên Nàng !

Kiều Hối

Katie co5rg said...



Huynh Lanh Nguyễn ơi , KT rất hiếu kỳ , nén có lên hỏi bác Google , bác nói ở Quebec khg sài carte mặt trời cho Taxi 911 , nhưng người trên 65 tuổi , những ai nhờ sự giúp đở của 9 phủ , quân đội + thêm vài trường hợp khác nữa vv... thì được rước đi du lịch miễn phí , ngoài ra rất công bằng ... ai cũng như ai cứ mỗi cuốc là 125$ + 1.25 /Km , KT lãnh trọn gói , hôm nay nhận được facture rồi = 134$ , may ghê nhà ở gần nhà thương nên đã khg thành nhà ghét hé .

Anonymous said...

Ông thầy BLG xỉu có kế hoạch .Đó là do từ sau ngày vượt biên,ông làm bộ mệt,nằm ngã ngang á sẫm.Á sẫm cũng bị mệt nên chẳng nói gì.Được đằng chân ông leo lên đằng đầu,ông nằm ỳ...ngang bụng người ta...Ha ha tình ghê.CRD