Hoàng Hạc Lâu, có từ lâu, từ thuở Tiên và Hạc, còn vui sống và ở được với người, dù chỉ một khoảng thời gian ngắn. Hiện nay, ngôi lầu này nằm trên bờ sông Dương Tử, thuộc thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Trải qua bao lớp sóng phế hưng, lầu xưa vẫn còn đó, có lẽ nhờ vào một bài thơ của Thôi Hiệu, đời Đường, đã được hậu thế truyền tụng là "đệ nhất danh tác" trong số các bài thơ cổ của Tàu. Tôi mạn phép chuyển dịch lại bài thơ này và gửi đến thân quen để cùng nhau cầu nguyện cho Vũ Hán sớm thoát khỏi nạn dịch Coronavirus đang hoành hành từ hơn một tháng qua.
Trân trọng,
PKT 02/15/2020
Thôi Hiệu (? - 756)
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử đia không dư hoàng hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
Cảm Dịch
PKT - Mây Tần
Người xưa cỡi hạc về Trời,
Lầu Thơ bỏ lại bên đời bơ vơ.
Hạc đâu về nữa mà chờ,
Ngàn năm mây trắng lững lờ trôi ngang.
Bến xưa ngập ánh nắng vàng,
Cồn hoang cỏ dại ngút ngàn xanh lơ.
Chiều buông, lữ khách thẫn thờ,
Sầu theo khói sóng vật vờ về đâu?
Hoàng Hạc Lâu
PKT - Mây Tần
Người xưa cỡi hạc về tiên cảnh,
Bỏ lại lầu thơ những đổi đời.
Hạc một bay đi rồi mất biệt,
Mây ngàn trôi nổi vẫn rong chơi.
Hán Dương bến tạnh cây soi nước,
Anh Vũ cồn hoang cỏ ngút trời.
Chiều xuống, quê nhà ngàn dặm cách,
Trên sông khói sóng ới sầu ơi!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Phamid1934@gmail.com
1 comment:
Phỏng dịch theo cảm nghĩ, nếu có chi sai sót kính mong chỉ dân.
Người xưa cỡi hạc đi rồi
Lầu hoàng còn đó cho người nhả thơ
Hạc không trở lại bao giờ
Bầu trời mây trắng lững lơ bay hoài
Hán dương soi nước bóng cây
Cồn xanh Anh Vũ ngập đầy cỏ hoang
Quê nhà ngàn dậm quan san
Trên sông khói sóng sầu than cõi lòng
Nhật Đạo
2/16/2020
Post a Comment