Thơ | |
Nhớ thương xin khép vầng trăng lạiHuỳnh Liễu Ngạn | |
tôi thả đời trôi theo vòng tay từ hôm con nước đã hao gầy cứ ngỡ thời gian sao vội quá mới đó mà nay đã năm đầy
tôi thả đời trôi đến ngàn sau mắt em chiều ấy có phai màu có thấy mây bay lên màu áo làm hạt mưa sa vương nặng sầu
tôi thả đời trôi qua bể dâu trăm năm nước vẫn chảy qua cầu cho tôi ngồi ngắm màu trăng vỡ của mối tình đầu đã chìm sâu
rồi thôi tôi về phía giang đầu dòng sông nhuộm tím cả buồng cau em hỏi bâng quơ chiều hò hẹn hồn quê còn mãi mùi nương dâu
trời quê bữa đó màu tim tím tím đẫm mắt em bên vườn cà con chim sâu nhỏ vờn ngọn lá tôi hái sầu đông rụng trước nhà
thế mà xa quá thật là xa em lớn như trăng sáng la đà tôi tiếc vòng tay chưa khép lại để giữ làn hơi thật mượt mà
lâu quá không về thăm quê nữa em cũng trôi đưa mấy ngã đời hai mái đầu xanh hai mái tóc đã trắng như mây ở cuối trời
thôi hết mùa xuân hẹn chung đôi làng trên xóm dưới đã quen hơi đợi em bờ giếng sao chếch lá lạc ở đầu non trăng rụng rồi
đành thả hồn trôi về biển khơi nhìn theo năm tháng phía chân trời nhớ thương xin khép vầng trăng lại khép lại vầng trăng của một thời.
28.1.2021
| |
Huỳnh Liễu Ngạn |
No comments:
Post a Comment