Saturday, November 30, 2019

HỒN THƠ


Related image
________________

CHÂN DIỆN MỤC


Nói đến thơ là người ta nói đến Hồn Thơ! Bài thơ đó có hồn không? Dĩ nhiên người đọc thơ thấy bài đó hay, có hồn thì người đó cũng có hồn thơ! Độc giả là Tác giả thứ hai mà !!!
Bài thơ của Trần Tử Ngang
Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên đỉa chi du du
Độc sảng nhiên chi thế há
(Nhìn về trước chẳng thấy ai
Ngó lại sau chẳng ai cả
Ngẫm trời đất du du
Một mình lệ lã chã)

Nhớ và Thương


Friday, November 29, 2019

Góc Phố Rạch Gía Hàm Nghi & Phạm Hồng Thái

Face Book Trương Dậu

Image may contain: sky and outdoor


GÓC PHỐ RẠCH GIÁ

(Đường Phạm Hồng Thái gần Hàm Nghi)
Photo: From Google map

Ngân Hàng Kiên Long là Khách Sạn Phú Sĩ xưa
Bánh Kem Tân Lợi là Viện Uốn Tóc Đông Quang xưa

Lễ Tạ Ân Viễn Xứ


Ký sự Về Thăm miền biển Tây


____________________


HAI HÙNG SG



Đất nước mình hình cong tương tự như chữ S, phía Đông giáp biển suốt từ cực Nam và trải dài ra tận phía Bắc, hơn nữa có rất nhiều hòn đảo lớn nhỏ từ Bắc vào Nam tọa lạc trên biển Đông, có những đảo khá lớn như Hoàng Sa ( đã bị ngoại bang xâm chiếm năm 1974 đến nay), quần đảo Trường Sa và nhiều đảo khác nữa.

                       ***

Trong miền Nam khi đi du lịch về thăm các miền biển thì đại đa số mọi người thường hay đến, Vũng tàu, Phan thiết, Nha trang, Đà nẵng để nghỉ dưỡng .V.v...

 Nhưng có vùng biển Tây nước mình phong cảnh hữu tình, người dân hiền hòa, sản vật tươi ngon dồi dào đó là đảo Phú Quốc, một trong những đảo lớn thuộc chủ quyền của dân tộc Việt trong vô số các đảo khác trong vùng biển Tây .

Sunday, November 24, 2019

Cổn Cổn Trường Giang


_______________

CHÂN DIỆN MỤC
Image result for Cổn Cổn Trường Giang


Trường Giang sóng cuộn về Đông
Anh Hùng lớp lớp sập giòng thời gian
Chẳng còn ai thắng bại
Như nắm đuốc lụi tàn
Vầng dương sáng rồi tắt
Núi xanh như thi gan
Kiếm củi giăng câu bên bến vắng
Bạc đầu trơ mắt gió xuân sang
Rượu đục một bầu vui gặp gỡ
Chuyện xưa nay lan man
Bỏ mặc nhân gian
Nâng chén cười tràn
(phóng dịch thơ cổ)

Người Rơm Và Người Thật


Image result for NGƯỜI RƠM

_________________

TRẦN MỘNG TÚ

Hôm qua đã vào tiết “Lập Đông”, nắng Thu đã nhạt trên những hàng phong trơ xương lá, cái lạnh đã len qua áo khoác vào tận trong ngực. Tôi đi bộ qua cánh đồng bí đỏ. Cánh đồng đẫm sương, sơ xác vài quả bí còn xót lại, lăn lóc cô đơn lẫn trong đám lá nâu xậm dưới sương lạnh cuối thu. Cả khu vườn đang rã mục.
Tôi co ro, cho hai tay vào túi áo, đi rảo bước cho người ấm lên, qua khúc rẽ, cánh đồng như rộng hẳn lên, trái bí bỏ lại nhiều hơn và đặc biệt nhiều “Người Rơm” hơn.

Người Xưa


Luyến Lưu


Saturday, November 23, 2019

Vì Đời Ta Luôn Rối Rắm


Anh Đã Quên Mùa Thu



Sáng Tác Tùng Giang và Nam Lộc
Tiếng Hát Bích Thủy

Giây Bí Rợ Chương 5



___________________

CÔ Thanh còn nằm trên chiếc giường tre, trải manh chiếu rách, chưa muốn dậy. Cô còn mệt lắm. Mấy đêm nay cô vẫn không ngủ được, trằn trọc lo cho cha, không biết bị giam cầm nơi nào hay chết nơi nào? Đã hai tháng rồi từ hôm cô ở tù về, và đi dọ hỏi tin tức cha không được, đêm nào cô cũng khóc vì thương cha già vô tội bị bắt oan, mà không biết rõ là ai bắt. Cô buồn bực oán hận vì sống trong thời buổi lọan  ly, cái mạng con người ta không bằng con kiến! Ai bắt bớ ai cũng được ! Ai giam cầm ai cũng được ! Muốn kêu oan không biết kêu vào đâu ! Thậm chí một kẻ đầu trâu mặt ngựa, ỷ thế con một anh Cai tổng trong quận, cũng có thể bầy mưu kế, thông đồng với mấy tên lính của Pháp mà bắt bớ bỏ tù một thiếu nữ không chịu lấy nó ! Xã hội gì khốn nạn như thế !
Chế độ gì dã man như thế ! Vậy mà nay biểu hoan hô Ông nầy muôn năm, mai biểu hoan hô Ông kia muôn năm ! Bắt bớ dân chúng, đàn áp dân chúng, bốc lột dân chúng, coi dân như tôi mọi mà dám mở miệng xưng hô ‘‘dân vi quý’’ !  Cả một lũ thực  dân phong kiến, một bọn độc tài rơm, tranh giành nhau mà hút máu mỡ của dân, vẫn khua môi mép là ‘‘ái quốc’’, ‘‘ái quần’’ là  ‘‘ cứu tinh của dân tộc’’,  là  ‘‘Quốc trưởng’’ Mỉa mai thay! Chua chát thay ! Dân cũng cứ dạ dạ ùy ùy cho qua ngày đoạn tháng để yên ổn làm ăn, nhưng dân ngán đến tận cổ, dân oán đến tận xương, dân uất hận tận đáy lòng !

Thân Phận Con Người


Image result for Than Phan. Con NGười

___________________

Vũ Đông Hà
Chuyển từ CDM

“Chuyến xe đò tôi đi đứt thắng,
Đéo mẹ đời và đéo cả tương lai"
Người nô lệ mới của thời đại Hồ Chí Minh,
(John Tornado?)
Tôi gặp các bạn trong một quán nhỏ tại Đài Loan. Quán không mang tên là quán chửi nhưng rộn ràng cả quán là những tiếng chửi thề. Giọng chửi Long An, Cần Thơ, Rạch Giá của miền Tây hiền hoà sang đến Hà Tĩnh, Nghệ An, Quảng Bình khô cằn sỏi đá. Và toàn là giọng nữ. Họ là những cô dâu, ô sin, lao động chính thức, lao động chui, lao động bằng tay chân, lao động bằng thể xác. Những thiếu nữ 16 cho đến ngoài 30 đã làm nên một tầng lớp người Việt Nam lạ lẫm ở xứ người: những nô lệ của thời đại mới.

Friday, November 22, 2019

Áo Và Hoa Vẫn Đợi Chờ Nhau


Tôn Sư Trọng Đạo

__________________


Cựu Học Sinh Kiên Tân tặng Qùa Cô Lâm Thị Dung và Cô Lương Minh Nhựt nhân ngày Nhà giáo để nhớ về những ngày Trường Xưa Lớp Cũ



Cô Lâm Thị Dung ( áo tím) và các em Cựu Học Sinh Kiên Tân



Cô Lương Minh Nhựt ( ngồi) và các cựu học sinh Kiên Tân




Cổng Tam Quan (Người Sông Kiên)

Image may contain: outdoor
Cổng Tam Quan
(người Sông Kiên)
Cái cổng Tam quan một đàng ba nẻo
Qua thương rồi, mấy nẻo cũng qua
Nẻo thời niên thiếu đã xa
Nẻo thời còn lại bậu qua đi cùng?

Wednesday, November 20, 2019

SỰ KIÊU HÃNH HONG KONG & NỒI CƠM NƯỚC VIỆT



Image may contain: one or more people
______________

Facebook Trần Thanh Ái

Nb Nguyễn Tiến Tường:

SỰ KIÊU HÃNH HONG KONG & NỒI CƠM NƯỚC VIỆT


Đẹp! Một vẻ đẹp của bi kịch. Những con thiên nga thời đại của Hongkong hôn nhau giữa khói lửa mịt mùng. Những chàng trai tuấn tú, những cô gái xuân thì bắn những tia mắt kiêu hãnh lên bầu trời xanh, dù trên vai họ là gông cùm, súng và gậy gộc...
Những người trẻ ra khỏi nhà bằng khao khát tự do và họ sẵn sàng chết vì điều đó. Chỉ có lý tưởng mới có thể khiến người ta nằm xuống chỉ để đổi lấy một thông điệp.
Chỉ có sự kiêu hãnh của tuổi trẻ mới giúp họ sống không cần biết ngày mai ra sao. Tuổi trẻ là như vậy, khao khát, dấn thân và thậm chí điên rồ. Nhưng quá tuyệt vời khi tất cả năng lượng đó được đặt trên bệ phóng tri thức.
1,7 triệu người biểu tình ở thời điểm đông nhất, họ đa phần còn rất trẻ. Suy cho cùng, họ chính là tương lai của Hongkong và họ đang muốn tự kiến thiết tương lai cho chính mình.

Tiệc Vui Mừng Ngày Nhà Giáo


Nhìn Những Mùa Thu Đi

Thư Người Học Trò Cũ


______________

Nguyễn Ngọc Hoàng

   (Phạm Đăng Đoan Thuần - ảnh từ FB)
                                      
                               
1.

Buổi sáng những ngày cuối năm, thành phố tôi ở có hôm nắng vàng hanh, trong cái lạnh khô, buốt thấu thịt da. Những bầy ngỗng trời bay ngang, cất tiếng gọi đàn tha thiết để cùng nhau bay về phương nam. Tiếng gọi của đàn chim trốn tuyết hằng năm, từ miền bắc lạnh giá, tìm về một vùng đất, một quê hương nắng ấm phương nam. Chúng về vùng nắng ấm đó, làm tổ sinh con và để rồi vào mùa xuân tới, đàn chim trốn tuyết lại gọi nhau bay ngược về phương bắc. Tất cả như một thói quen, một sự tuần hòan thích nghi sinh tồn cho loài chim thiên di trong cõi không gian, tự tại... Vài ngày nữa là đến Lễ Giáng Sinh, đèn hoa lấp lánh màu treo cùng khắp xóm giềng, đường phố và các nơi vui chơi, các khu thương mại. Cả thành phố, cả đất nước Mỹ đang đi vào mùa Lễ lớn nhất trong năm. Nhưng cũng vài ngày nữa, một năm lại trôi qua; 365 ngày thoáng chốc trong dòng thời gian cuốn trôi “một đi không trở lại”. Đây cũng là tuần lễ cuối tôi có mặt trong công ty, trước khi nghỉ Lễ dài hạn từ ngày trước Giáng Sinh (Christmas Eve) đến Tết Năm Mới 2019. Trong tâm trạng vừa chút hân hoan (được nghỉ) vừa bâng khuâng, nuối tiếc mình đã vừa đánh mất một tuổi đời nữa chất chồng, tôi nhận được email của một người học trò cũ, Phạm Đăng Đoan Thuần:

Sóc Trăng Trong Nỗi Nhớ

___________________

Ai đã xa quê hương dù không ít nhiều đều nhớ đến quê hương ngày xưa yêu dấu. Những kỷ niệm khó quên và những niềm đau đi tìm tự do không thể xoá mờ trong tâm trí!
Tịnh đế Liên Hoa xin trân trọng gởi đến quý vị thưởng thức bài ca mới nhất do Tác giả Hoài Việt quê Sóc Trăng sáng tác"Sóc trăng trong nỗi nhớ" qua giọng ca Lý Mỹ Hạnh
Tác giả Hoài Việt là CSV Quốc Gia Hành Chánh, định cư tại Nam Cali, USA. 

Xin chúc quý vị vui, khoẻ, an bình

Lý Mỹ Hạnh  (Tinh Đế Liên Hoa)

Tuesday, November 19, 2019

Tài Nguyên Người



_________________

CHÂN DIỆN MỤC


Image result for Tài Nguyên người


Hồi xưa Tài Nguyên là Đất. Đồng Bằng thì mò cua bắt ốc! Cao Nguyên, núi rừng thì có cây trái! Ăn bất cứ trái nào như khỉ !!! Rồi các nhà Văn Minh Học nói rằng Vân Minh Khoai, trên rừng có khoai môn rừng (Đi thì nhớ vợ cùng con, Về thì nhớ củ khoai môn trên rừng), Văn Minh Bầu Bí! Ở Thiểm Tân có Hồ Lô Hà, người ở đó suốt ngày ăn Bầu Bí (!), có trái bầu người chui lọt (!), các ông Tiên thường chui trong đó ra !!!
Sau đó thì người ta trồng tỉa… Sau nữa là muối và sắt. Thời Kỹ Nghệ thì tài nguyên quan trọng là sắt, than đá, dầu hoả!

Có Một Chiều Tháng Năm

___________________

Thân ái Kính mời Qúy Thân Hữu Tha Hương đọc lại bài thơ  và xem PPS 
từ Cô Kim Quang 
Kính gởi đến tất cả quý Thầy Cô lời chúc thật đẹp như lời tri ân và biết ơn của tất cả học trò năm xưa...

TH


https://www.box.com/s/0jy4jade0wu4v7a93s8e

Chúc Mừng Ngày Nhà Giáo VN


Monday, November 18, 2019

Bóng Chiều Dần Rơi


Như Là Ngọn Gió


KHÔNG THỂ XOÁ MỘT NỀN VĂN HOÁ, VĂN CHƯƠNG NGHỆ THUẬT.

Image may contain: one or more people and outdoor
Đốt sách sau 19975

_____________________

FACEBOOK ĐỖ DUY NGỌC

Người ta có thể đập bỏ một di tích đã hơn 100 năm, người ta cũng có thể phá nát một ngôi chùa cổ, và người ta cũng có thể đốn hạ những hàng cây cổ thụ rợp bóng ký ức của nhiều người, xoá sạch những dinh thự, những kiến trúc đã hiện diện ở miền Nam này suốt cả thế kỷ. Tất cả sẽ biến mất nhường lại cho những khối bê tông đồ sộ, những dãy nhà chọc trời. Năm, mười năm sau, thế hệ trẻ lớn lên sẽ không biết, không nhớ những di tích đã bị tiêu diệt. Nhiều thành phố sẽ bị đánh mất ký ức về những kiến trúc, những hàng cây, và khi những người già mất đi, sẽ còn ai nhớ đến chúng. Có chăng chỉ còn là những hình ảnh trên bưu ảnh, trong những cuốn sách ảnh đã ố vàng phủ bụi thời gian.

Sunday, November 17, 2019

Tháng 11 Chờ


TINH THẦN LÔ GÍC


Related image
___________

CHÂN DIỆN MỤC
         
Người ngoại quốc khi nói tới Việt Nam họ bảo ta rất kém tinh thần Logic! Ừ thì đúng đấy! Ta làm gì thì cho nó có làm, cho lấy lệ! chứ có tìm hiểu đúng sai đâu! Có bị khen chê không! Có để lại hệ quả tốt xấu không? Tại sao ta cấm người lép ngực không cho chạy xe máy! Người lùn không được chạy xe máy !!! Ta xây trường chuyên thật hoàng tráng để phục vụ con nhà giầu hay con nhà nghèo.

Em Về


Thu Vàng & Đông Về Chạnh Nhớ


Saturday, November 16, 2019

Cây Si Hồi Đó


Mùa Thu Chết

Buồn Tàn Thu


Giây Bí Rợ Chương 4



_______________

HỒNG Lan mừng rỡ cuốn quít cầm cái thư chạy vô nhà gặp ông Huyện ngồi uống rượu Whisky trước hè với thầy Cai Tổng:
- Ba ơi ba ! Thơ của Alice gởi cho con nè!
 Ông Huyện vuốt râu cá trê cười :
- Vậy hả con. Con đọc cho Ba nghe !
Hồng Lan phụng phịu hai má:
- Thơ của con mà! Ba nghe đâu có được!
Con gái cưng của ông Huyện, mặc chiếc áo Kimono mới may rộng thênh thang, bông hoa rất đẹp. Thấy Cai Tổng nhìn cô với đôi mắt khâm phục, xuýt xoa khen ngợi:
- Cô Hồng Lan mặc áo nầy giống hệt cô gái Nhựt! Đẹp quá xá là đẹp!

Friday, November 15, 2019

Lệ Đá

_________________

Sáng Tác Trần Trịnh
Tiếng Hát Ngọc Huệ

TRỰC GIÁC và SUY LUẬN


 Image result for TRỰC GIÁC và SUY LUẬN

 ___________________

   CHÂN DIỆN MỤC
       
Trực giác là cảm nhận biết liền . Còn suy luận là tìm hiểu , phân tích , mổ xẻ để biết !
     Tôi chơi trò chơi điện tử với con nít , mười lần … thua hết mười vì con nít nó cảm nhận rất mau … không mầy mò tìm hiểu như tôi ! Khi tôi bị “ tử “ thì tiếc ngẩn ngơ … nghĩ … tại sao tử . Tuổi trẻ không ngừng một sát na , cứ việc bấm lia … bường tới … !
     Tôi thường ngồi một mình ngẫm nghĩ cho là tuổi trẻ bây giờ suy luận kém quá !!!
     Hồi trẻ tôi học luận văn : Tả cảnh trước hết , rồi tới tả tình … sau cùng mới là văn nghị luận ! Chao ôi ! Mới học cấp hai tôi đã làm bài luận văn thầy cho : Tập quán ban đầu là khách qua đường … sau trở thành người bạn thân … cuối cùng trở nên ông chủ khó tính !!! ( như nghiền cà phê , thuốc lá chẳng hạn ) . Bây giờ ra đề một loại như thế này thì học sinh cho là … rắc rối quá !!!