Áo trắng em về bên xóm xưaRưng rưng hoa đổ lúc sang mùaBài thơ bảy chữ sầu hoa vỡEm có buồn không chuyện gió mưa!Áo tím em về nẻo cố hươngNiềm đau ai vội rảy bên dườngĐể cho cung mắt em đầy lệGương ngọc ngày xưa lệ vắn vương!Hàn ThiênLương
ĐƯỜNG VỀ QUÊ CŨEm đi trên đường cạnh bên sông nhỏHàng dừa xanh rợp bóng mát con đêHồn lâng lâng ngơ ngác bước chân vềHơn bốn mươi năm xa vừa trở lạiBao kỹ niệm xưa của thời con gáiMái tóc thề suối chảy đến bờ vaiHồn nhiên, ngây thơ đi đôi guốc mộcDuyên dáng, thướt tha trong chiếc áo dàiĐi lang thang thăm làng xưa, xóm nhỏLòng xuyến xao ký ức chợt trở vềTất cả cảnh xưa dường như xa lạNhưng dào dạt lòng một mãnh tình quêNhật Đạo11/28/2021
Post a Comment
2 comments:
Áo trắng em về bên xóm xưa
Rưng rưng hoa đổ lúc sang mùa
Bài thơ bảy chữ sầu hoa vỡ
Em có buồn không chuyện gió mưa!
Áo tím em về nẻo cố hương
Niềm đau ai vội rảy bên dường
Để cho cung mắt em đầy lệ
Gương ngọc ngày xưa lệ vắn vương!
Hàn ThiênLương
ĐƯỜNG VỀ QUÊ CŨ
Em đi trên đường cạnh bên sông nhỏ
Hàng dừa xanh rợp bóng mát con đê
Hồn lâng lâng ngơ ngác bước chân về
Hơn bốn mươi năm xa vừa trở lại
Bao kỹ niệm xưa của thời con gái
Mái tóc thề suối chảy đến bờ vai
Hồn nhiên, ngây thơ đi đôi guốc mộc
Duyên dáng, thướt tha trong chiếc áo dài
Đi lang thang thăm làng xưa, xóm nhỏ
Lòng xuyến xao ký ức chợt trở về
Tất cả cảnh xưa dường như xa lạ
Nhưng dào dạt lòng một mãnh tình quê
Nhật Đạo
11/28/2021
Post a Comment