____________________
Hai Hùng SG
Đang ngồi ở cái cầu ván bắt de ra con rạch trước nhà, "Bà Sáu" dùng con dao yếm đánh vẩy mớ cá rô đồng, cá trào để nấu nồi canh chua và kho một ơ cá kho tộ cho cả nhà ăn trưa.
Bổng bàn tay ai đó ở sau lưng đập nhẹ lên vai mình và lên tiếng hù một tiếng làm "Bà Sáu" giật mình, quay nhìn lại "Bà Sáu" thấy con Mỹ bạn mình đang nhe răng cười, "Bà Sáu" bèn lên tiếng la con Mỹ:
-Chèn đét ơi ! Con quỷ này nha mậy, coi bộ muốn chồng dữ lắm rồi đó, mầy làm tao sợ điếng hồn, xém chút xíu nữa là tao nhảy tót xuống nước rồi đó con quỷ.
Tuy bị nhỏ bạn thân mình mắng mỏ như vậy, con Mỹ chẳng hề giận mà nó còn nói:
- "Bà Sáu" ơi ! Có con ma ở bến đò nó mới lấy tui chứ có ai đâu mà muốn chồng, bà biết hông lóng rày tui phải phụ tía lên mấy líp trồng mía, mần muốn nín thở luôn đó bà ơi.
"Bà Sáu" nghe vậy liền nói:
-Hèn chi mấy đứa trong xóm nói chắc mầy có hò hẹn với ai rồi nên tụi nó rủ rê mầy đi chơi (quài) mà hổng chịu đi.
(Quý độc giả nghe con Mỹ gọi "Bà Sáu" nghĩ rằng chắc là một người đàn bà có tuổi, thật ra con Sáu chừng (Hăm tám), do con Sáu giỏi giang việc nhà, việc mua bán nên đám bạn thân trong hội "Ê sắc" đồng lòng gọi là "Bà Sáu" để tỏ lòng tôn kính đàn chị trong nhóm, vì vậy từ đoạn này trở xuống tui không cho Bà Sáu trong ngoặc kép nữa.)
***
Ấp Mỹ Tú nằm ven Sông Hậu quanh năm có trái ngọt cây lành, người dân nơi này thật thà chất phát, tuy bà con trong vùng không khá dả nhưng tình nghĩa xóm làng đối đãi nhau thật ấm cúm.
Sáng nay con Sáu vừa sửa soạn để chờ con Mỹ đến chở qua bên kia sông, mua trái cây và mật ong về bán, nhà của con Sáu vừa bán hàng tạp hóa linh tinh, vừa là quán cóc bán cà phê cho bà con nông dân quanh bến nước.
Vừa cặp nách chiếc nón lá bước ra khỏi nhà thì thằng Cò (Một thanh niên nhỏ hơn con Sáu hai tuổi, Cò thầm thương trộm nhớ con Sáu đã lâu) lò dò đi đến quán và cất tiếng nói :
- Chèn ơi ! Chưa bán cà phê cho tui mà bà Sáu đi đâu vậy, sáng mà không có ly cà phê của bà là tui bủn rủn tay chân hông mần ăn gì được hết ráo.
Con Sáu quay vào quán pha ly cà phê đem ra cho thằng Cò rồi nó định tiếp tục đi ra lộ đá chờ con Mỹ, Cò thấy quán vắng vẻ chỉ còn nó và con Mỹ nên nó dẹp cái tánh nhút nhát cố hữu của mình để bày tỏ tình cảm bấy lâu nay nó hằng ao ước:
-Bà Sáu ơi! Tui thấy cái hội của mấy bà bộ tính ở (dậy) tới già luôn hả? Xóm trên mấy người cỡ tuổi này ai cũng hai ba lửa rồi, tui thấy mấy bà "Già kén chọn hom" nên khó có chồng, phải chi đừng ngó cao, người như tui nè có phải dễ hông.
Bị "Kỳ đà cản mũi" khi xuất hành đi mua bán, giờ lại nghe thằng Cò nói chuyện kiểu như chọc ghẹo mình, con Sáu nỗi sùng trong bụng nó bèn làm cho thằng Cò một trận:
- Cò em em coi lại mình đi, chị đáng tuổi chị của em mà, chị cũng không mơ ước ông chồng cao sang quyền quý gì đâu, miễn yêu thương nhau là quý rồi, còn như em hả, chị lấy rổ hớt một cái cả đống luôn, thôi đừng mơ nữa nghe em.
Chưa hả cơn giận, con Sáu mần tiếp:
-À mà nè, tiền cà phê của chị em thiếu bộn rồi đó, sẳn nay tính luôn để chị gạch sổ, lóng rày thiếu vốn mần ăn quá, thông cảm cho chị nghe.
Tự dưng bị con Sáu đòi nợ ngang xương, thằng Cò "Tá hỏa tam tinh" nó đành xuống nước:
-Chèn ơi, bà Sáu "Giận cá chém thớt" há, tui mới nói chút xíu mà bà đòi tiền tui rồi, thôi bà biên (dô) sổ cho tui chịu ly này nữa đi, cuối (từng) này tui lảnh tiền mần cỏ lúa của ông Năm tui trả dứt nọc cho bà luôn, còn như chưa có tiền tui mần mọi cho bà tới lúc đủ trả nợ thì thôi bà chịu chưa.
Nghe thằng Cò kể khổ con Sáu cũng động lòng, thật tình số tiền cò thiếu chịu chẳng bao nhiêu, nó tính nói cứng để "răn đe" thằng Cò thôi đừng chọc ghẹo và đeo đuổi mình, và hơn thế nữa vì mang ơn cứu mạng của ông Sáu tía thằng Cò từng vớt mình khi rớt xuông sông lúc còn nhỏ nên con Sáu đổi giọng:
-Cò ơi, nói thiệt chị em mình nào giờ đâu có khó dễ gì với nhau đâu, nói vậy thôi em chưa có tiền thì để đó thủng thỉnh trả cho chị cũng được, chị biết em mến chị đã lâu nhưng duyên phận mình không có đâu, thôi em tìm người khác đi, biết đâu họ sẽ cho em thật hạnh phúc thì sao, mình chỉ là chị em thôi nha Cò.
Nghe con Sáu nói vậy, thằng Cò vừa vui vừa buồn, vui vì không phải lo trả nợ gấp gáp mà buồn vì bao nhiêu hy vọng ấp ủ bấy lâu nay mong có ngày cùng con Sáu "Bền duyên giai ngẩu" coi như không thành, Cò lẳng lặng cầm ly và phê uống ực một cái cạn ly rồi đứng dậy nhanh chóng đi xuống bến sông, nó đi thất thiểu như kẻ mộng du, đôi mắt dường như thất thần chứng tỏ Cò đang tan nát cõi lòng vì đặt trái tim của mình không đúng chỗ.
Phần con Sáu sau khi thằng Cò rời khỏi quán thì nó kêu lên :
- Tía má ơi, con qua thím Bảy với Bác Tám Bầu bên sông mua hàng nha, lên coi tiệm đi..
Vừa ra đến con lộ trải đá đỏ phía bên ngoài, con Sáu nghe tiếng con Mỹ càm ràm:
-Bà Sáu mần cái giống gì mà rị mọ nãy giờ (dậy) bà, tui thấy bà lúc nào cũng như "Con rùa có chửa" (dậy) đó.
Cười hiền con Sáu trả lời :
-Cũng tại thằng Cò hết thảy, (dừa) ra khỏi nhà là nó réo bán cà phê cho nó, đã (dậy) nó còn nói chuyện "Cà kê dê ngỗng" mới lâu (dậy) á, thôi mình đi đi.
Nói xong con Sáu leo lên yên chiếc Honda cũ mèm của con Mỹ, con Mỹ rồ ga cho chiếc xe phóng nhanh trên đường để đi về phía cầu ván, rồi từ đó đi ghe qua bên kia sông đi mua hàng.
Ngồi phía sau trên yên xe con Sáu cảm thấy bất an khi thấy con Mỹ lái xe quá nhanh, nó bèn lên tiếng:
-Chạy chậm thôi con quỷ, coi chừng mầy cho tao (dới) mầy nhào xuống ruộng bây giờ.
Con Mỹ chẳng những không bớt tốc độ mà còn "Thanh minh Thanh nga":
-Bà sao nhát khít, tui chạy (Dầy) là chậm lắm rồi đó, mới rồi nè có ba thằng công tử ngoài chợ huyện (dề) đây lấy le, tụi nó chạy "Bạt mạng cô hồn" tới khúc cua cầu ván cả ba nhào xuống ruộng, thiếu chút nữa hôm nay là ngày mở của mả rồi đó.
Nghe Mỹ nói vậy con Sáu lên tiếng :
-Chèn ơi, sao mầy nói gì ghê quá (dậy), tội nghiệp người ta, mầy nói cái giọng đó là khẩu nghiệp đó nha mậy.
Con Mỹ cố cãi lại :
-Khẩu nghiệp cái khỉ khô gì bà ơi, có sao nói (dậy) tội tình gì bà lo xa quá.
***
Ngồi trên ghe do cô Năm chèo đò đang cầm lái, ghe ra giữa sông gió thổi thốc từ mặt sông lên mát rượi khiến con Sáu thả hồn theo cảm xúc trong người, nó chợt cảm thấy buồn nghĩ phận mình duyên phận bẽ bàng, cũng vài ba mối tình đi qua mà không chàng trai nào trụ lại trong tim mình, nó nghĩ sao ông trời bất công với mình quá, so với con Út Đẹt con ông Sáu Rồng cạnh nhà, so về sắc vóc lẫn công dung ngôn hạnh thì Út Đẹt sao sánh bằng mình, vậy mà Út Đẹt đã được viên mãn về đường tình duyên, còn mình thì...
Đang thả hồn mơ màng về viễn cảnh sẽ có một ngày ông Tơ bà Nguyệt dòm ngó lại mình, khi ghe của cô Năm cặp vô bờ mà con Sáu chẳng bề hay biết, khiến con Mỹ nhắc nhở :
-Bà Sáu, bà Sáu, đang mơ về ông nào nữa phải không, tui cá (dới) bà nếu (hổng) phải thua cái gì tui cũng chịu.
Nghe con Mỹ nói xấu mình, con Sáu lấy trái chanh nhỏ của cô Năm để trong cái khạp trên ghe, nó chọi về phía con Mỹ và nói:
- Cho mầy chết nè con quỷ.
***
Vừa bước chân vô nhà Bác Tám Bầu, chưa kịp gọi Bác Tám thì con chó Phèn thấy khách lạ nó nhào ra làm dữ, nghe tiếng chó sủa vang phía trước nhà, Bác Tám Bầu từ nhà sau lật đật đi lên rồi lên tiếng la con Phèn :
-Suỵt suỵt Phèn con, không được làm bậy nghe con, đi (dô) đi (dô).
Con Phèn nghe lời bác Tám nó cụp đuôi rồi từ từ nằm khoanh tròn nằm phơi nắng gần cái lu nước, con Mỹ thấy vậy nó nói với con Sáu:
-Bà Sáu bà thấy con chó nhà bác Tám khôn "Dàn trời mây" chưa, không có bác Tám ở nhà thì mình mệt với nó lắm đó.
Bác Tám mời hai đứa vô nhà, rót hai ly nước mưa ra cho khách rồi bác Tám hỏi:
- Nay bây qua hái Cam phải hông, hổm rày trời oi bức quá mấy thằng thương lái nó (dô) nài riết mà bác (hông) cho nó hái, bác hứa (dới) ai là "Đinh đóng cột", để cho bây hái bác thâu hoạch ít hơn tụi kia nhưng thây kệ, bác ham tiền bán cho tụi nó rồi sao nhìn mặt bây cho đặng.
Con Sáu tiếp lời :
- Con cũng (dậy) bác Tám, nhỏ bạn con có (dựa) ngoài chợ quận thiếu cam quá, nó xúi con lấy cam (ăn thuốc) của người khác để cho nó bán nhưng con (hổng) có chịu, tiền ai (hông) ham, làm (dậy) hại bà con mình áy náy lương tâm lắm bác Tám.
Con Mỹ nghe câu chuyện đối đáp giữa nhỏ bạn mình và bác Tám thì trong lòng rất vui, vì hiện diện trước mặt nó hai người có nhân cách thật tuyệt vời trong thời buổi "Vàng thau lẫn lộn" này....
***
Bà con ấp Mỹ Tú bao đời nay đa số đều theo đạo Phật, ngôi chùa vùng này tuy không bề thế như những ngôi Tam bảo nơi khác nhưng cũng đủ sức chứa thật đông tín đồ, hội "ê sắc" của con Sáu, con Mỹ thường xuyên đến đây làm công quả, do thiếu thốn về đường tình duyên các cô nàng bù đắp lại tinh thần bằng câu kinh tiếng kệ và làm những việc thiện để tâm hồn được thanh thản, rồi dường như những bữa cơm chay những lời giảng của sư trụ trì đã cảm khía các cô nàng một lòng nghe theo triết lý của nhà Phật để buông xả những hũ nộ ai ố hằng ngày, kể cả chuyện tình duyên bẽ bàng của mình các cô nàng cũng đần quên lãng.
Hôm nay thiện nam tín nữ ai nấy ăn mặc đẹp đi viếng chùa, trong đám đông này có anh chàng nọ thoạt nhìn thì bà con cũng đóan được đây là khách phương xa, anh chàng vừa lạy phật xong vừa lui gót thì vô tình chạm ngay vào người con Sáu, biết mình sơ suất anh ta bèn nói câu xin lỗi và hỏi thăm nhiều việc để làm quen.
Qua nhiều câu chuyện thăm hỏi và tìm hiểu ngòai sân chùa, được biết con Sáu chưa có ý trung nhân và phần mình, Cường là chàng trai nọ đã mạnh dạn nói:
-Anh từ Canada về đây thăm bà con ở đây, thím Tư Cầu đó em biết không, anh muốn làm quen với em nhé.
Con Sáu dường như chời đợi câu nói này từ lâu lắm rồi, nó nghĩ chắc là ông Tơ bà Nguyệt đã đến lúc đền bù lại đường tình duyên của mình bị trắc trở bấy lâu nay nên nó không ngần ngại:
-Em cũng rất mừng được quen biết anh Cường, chèn ơi thím Tư Cầu thương em lắm, ai dè anh là cháu của Thím Tư.
Con Mỹ thấy bạn mình gặp phải tình trạng bị "Sét đánh" chẳng những nó không có ý ganh tị mà còn đôn đốc vô :
- Cha chả đây là duyên tiền định à nha, em ủng hộ bạn em với anh Cường quen nhau đó.
***
Đêm rằm ánh trăng sáng rọi vùng quê Mỹ Tú, trăng thanh gió mát nên nhiều cặp tình nhân rủ nhau ra cây cầu đúc ngoài lộ đá để tâm tình, con Sáu và Cường cũng kéo nhau ra đó, hai anh chị không ngồi trên thành cầu như những cặp khác, họ chọn cạnh gốc cây dừa sát mé sông để ngồi, đang âu yếm bên nhau Cường vừa định trao nụ hôn ban đầu cho người yêu mình, bổng đâu ánh đèn xe của ai đó đang chạy trờ tới khiến hai người luống cuống rời ra, con Mỹ thấy hai người bạn mình đang ngồi tâm sự khi nó vô tình chạy xe đến đây, chưa kịp nói câu nào con Mỹ bị con Sáu "sực" liền :
-Con quỷ này, mầy rình tụi tao phải không ?
"Nỗi oan ông Địa" khi không lại dính tới mình, con Mỹ tắt máy xe rồi vội lên tiếng:
-Bà Sáu ơi, ai ở không đi rình rập bà mần chi, tía tui kêu qua nhà ông Bốn phụ tát đìa với tía tui ngày (mơi) đó bà chằn.
Giờ tới lúc Cường nói với con Sáu:
- Em nghi oan cho cô Mỹ rồi thấy chưa, bây giờ bắt (thền) em nè.
Chưa kịp hiểu ý Cường nói gì, con Sáu bị Cường ôm hôn trước mặt con Mỹ, quá đỗi bất ngờ con Sáu vừa mắc cỡ vừa la chiếu lệ:
-Đừng anh, con Mỹ nó dòm mình kìa.
Cường nói :
- Mỹ kệ Mỹ, Pháp hay Anh gì anh cũng không sợ.
Nói xong cường tiếp tục hôn và ghì chặt người yêu của mình, con Mỹ thấy vậy nó làm bộ nói :
-Bà Sáu với anh Cường gan ghê, tui méc cho tụi nó biết cho coi.
Cả ba cười rân sau câu "hăm dọa" của con Mỹ.
***
Thủ tục đi đoàn tụ với vị hôn phu của mình đã hoàn tất, trước ngày lên đường nhà con Sáu chật ních người đến dự tiệc chia tay, ông Tám Bầu tặng quà cho con Sáu ông nói trong rưng rưng nước mắt :
-Bây đi rồi bác mất mối mần ăn, buôn bán nhiều năm bác thấy bây là đứa thật thà, có tình có nghĩa, thôi bây đi mạnh giỏi, (dợ) chồng bây cố gắng mần ăn cho tấn tới, nếu có dư dật chút đỉnh gửi dìa cho tía má bây chút đỉnh sanh sống nghe bây.
Con Sáu cũng rưng rưng không kém, nó cảm ơn tấm lòng của bác Tám Bầu, nó ôm bác vào lòng để bày tỏ tấm lòng thương mến.
Ở dãy bàn cuối ngoài Sân, đám bạn con Sáu cùng thằng Cò đang ngồi đó, khi con Sáu đến nơi thì thằng cò đứng dậy nó nói trong lúc có hơi men trong người:
-Bà Sáu ơi, bà có chồng bà đi Canada là được phần bà rồi, thiệt thòi nhứt là tui nè, bà pha cà phê tui uống rất ngon, bà đi rồi bác ba Tía bà ổng pha dỡ ẹc, tui uống không (dô).
Tía của con Sáu cũng đã sần sần do rượu, nghe thằng Cò nói xấu mình, ông liền nói:
-Cò nè, (mơi mốt) mầy đi Canada luôn đi, qua bển con Sáu nó bán cà phê cho mầy uống, chớ tao hông bán cho mầy đâu nha con.
Nghe Tía nói giận con Sáu liền giảng Hòa:
-Thôi mà Tía, tại Cò thương con nó mới nói (dậy), Cò nè xin lỗi tía chị đi.
***
Xin lỗi tía của con Sáu xong, thằng cò tặng quà cho con Sáu xong nói thất thiểu ra về, trước khi leo lên cầu khỉ để qua bên kia con rạch, nó ngoái nhìn lại nơi nhà con Sáu bất chợt nó cất tiếng rên rỉ :
- Bà Sáu đã thật sự bỏ cuộc chơi rồi .
Texas đêm 3.7.2019 (21:20pm
No comments:
Post a Comment