Thi sĩ thấy người đẹp nhoẻn miệng cười duyên thì hồn bay bổng, mơ mơ tưởng tưởng tới chừng đò cập bến cứ ôm cái ảo tưởng đó suốt mấy dậm đường trường rồi đến khi trở lại là người đẹp đẫ sang sông. Thi sĩ chỉ còn đứng dưới bến đò rồi nhìn trời hiu quạnh nên anh chạnh nổi niềm thương ....hi...hi...hu..hu..
Hò...ơ em lấy chồng vì chờ hoài anh không trở lại...chớ có phải...ờ ...em phụ bạc. ..anh đâu...bây giờ than trách mần chi...tại mình hỏng duyên nợ...hò...ơ...thì đành...xa...nhau...
Hò ớ ! Đã có chồng như gông đeo cổ ( ca dao ) Hò ... mờ không chồng còn khổ vạn lần hơn Hò ờ ... tới tuổi cập kê thì em phải lấy ...ờ ... lấy chồng hò ... Hò ớ ... chứ tới tuổi cập kê là em phải lóng chày ... Nếu không thiên hạ hò ... ớ ... thiên hạ họ lấy hết , buồn này em mang ....ý ...a Chứ ! Em chờ quày ... mà hỏng thấy anh xang Hò ớ ! Ba má tui đã chọn , nên bẻ bàng diên ( đôi ) ta .....á ... a Cô 5 BBĐSK
Hò hơ ... Em có chồng con sông buồn ... không muốn chảy ... Con đò buồn cứ ủ rũ buồn trôi ... Em về xứ ấy xa xôi ... Ngày đêm Anh qua lại ờ ... Ngày đêm Anh qua lại ờ đứng ngồi chờ ... Em (Lữ Khách)
Hò..hơ..hớ... Con cá lòng tong theo dòng nước chảy Chớ năm em mười bảy là phải theo chồng ờ... Con đò kia em neo lại ở bến sông Anh ngồi chờ chi dzậy ờ... Hò.. hơ ..hớ.. Anh ngồi chờ chi dzậy để lòng thêm đau???
Hò..hơ..hớ... Đám lục bình lao xao trôi theo nước Mấy mươi năm em cất bước theo chồng ờ... Con đò xưa em bỏ lại ở bến sông Chớ sóng vùi gió dập ờ... Hò..hơ...hớ... Chớ sóng vùi gió dập tới cái cong cũng hổng còn...
10 comments:
Thi sĩ thấy người đẹp nhoẻn miệng cười duyên thì hồn bay bổng, mơ mơ tưởng tưởng tới chừng đò cập bến cứ ôm cái ảo tưởng đó suốt mấy dậm đường trường rồi đến khi trở lại là người đẹp đẫ sang sông. Thi sĩ chỉ còn đứng dưới bến đò rồi nhìn trời hiu quạnh nên anh chạnh nổi niềm thương ....hi...hi...hu..hu..
Oregon có nhiều thi sĩ ghê, anh Hàn Thiên Lương cũng là bạn thơ của anh Trần Phiêu đó ông Thầy ạ
Cô lái đò xưa đã có chồng
Ra đi bỏ lại bến đò không
Tháng ngày hoang vắng sầu cô lẻ
Nước lững lờ trôi, mãi xuôi dòng
Hò...ơ em lấy chồng vì chờ hoài anh không trở lại...chớ có phải...ờ ...em phụ bạc. ..anh đâu...bây giờ than trách mần chi...tại mình hỏng duyên nợ...hò...ơ...thì đành...xa...nhau...
Cô lái đò xưa...
Hò ớ ! Đã có chồng như gông đeo cổ ( ca dao )
Hò ... mờ không chồng còn khổ vạn lần hơn
Hò ờ ... tới tuổi cập kê thì em phải lấy ...ờ ... lấy chồng hò ...
Hò ớ ... chứ tới tuổi cập kê là em phải lóng chày ...
Nếu không thiên hạ hò ... ớ ... thiên hạ họ lấy hết , buồn này em mang ....ý ...a
Chứ ! Em chờ quày ... mà hỏng thấy anh xang
Hò ớ ! Ba má tui đã chọn , nên bẻ bàng diên ( đôi ) ta .....á ... a
Cô 5 BBĐSK
Hò hơ ... Em có chồng con sông buồn ... không muốn chảy ... Con đò buồn cứ ủ rũ buồn trôi ... Em về xứ ấy xa xôi ... Ngày đêm Anh qua lại ờ ... Ngày đêm Anh qua lại ờ đứng ngồi chờ ... Em (Lữ Khách)
Hò..hơ..hớ...
Con cá lòng tong theo dòng nước chảy
Chớ năm em mười bảy là phải theo chồng ờ...
Con đò kia em neo lại ở bến sông
Anh ngồi chờ chi dzậy ờ...
Hò.. hơ ..hớ..
Anh ngồi chờ chi dzậy để lòng thêm đau???
Hò..hơ..hớ...
Đám lục bình lao xao trôi theo nước
Mấy mươi năm em cất bước theo chồng ờ...
Con đò xưa em bỏ lại ở bến sông
Chớ sóng vùi gió dập ờ...
Hò..hơ...hớ...
Chớ sóng vùi gió dập tới cái cong cũng hổng còn...
cám ơn! dông vui
Rồi cô lái đó sẽ trơ lại
HTl
Co^ ga'i do` Xu*a chu*a la^'y cho^`ng
Na`ng kho^ng que^n du*o*.c kha'ch tang bo^`ng
La'i do` bi. la('m ngu*o*`I tre^u ghe.o
So*. cha(?ng ca^`m lo`ng nha.t thu?y chung.
Na`ng ve^` la`m ra^?y giu*~ nu*o*ng da^u
Son sa('t cu`ng ai ma~i tha('m ma`u
Ti`nh em chi? de^? ngu*o`i vi` nu*o*'c
Da^`u pha?i cho*` mong de^'n ba.c dda^`u
Dạ thưa các comment sĩ
Tam Nguyên chính là tác giả Hàn Thiên Lương đó ạ
Post a Comment