_______________
Những ngày ở VN đêm
nào tôi cũng ngồi nói chuyện với Má suốt cho đến khi Má bắt đầu thời công phu
lúc 10 giờ. Ở cái tuổi 90 Má tôi vẫn còn yêu thơ như thuở nào, Má vẫn còn làm
thơ, bài nào làm xong Má hay đọc cho tôi nghe, tôi nhớ hoài bài Đêm trăng
buồn của Má. Tôi biết vầng trăng ngày cũ đã xa Má lâu lắm rồi. Trăng đã buồn
theo đời Má từ cái ngày tháng Tư năm ấy. Từ cái ngày Ba bỏ Má mà đi. Má ngược
xuôi, xuôi ngược một thân một mình nuôi đàn con dại, sống với đồng lương cô
giáo $50 mỗi tháng nhỏ nhoi của tôi. Áo góa phụ choàng lên đôi vai gầy guộc của
Má buồn hơn theo năm tháng, theo vận nước nổi trôi. Ngày ấy trong đêm một
mình tôi hay nghe Má khe khẽ ngân nga mấy câu thơ của ai nghe mà đứt ruột:
Chẳng biết thuở nào trăng hết xanh
Sương buồn như lệ hết long lanh
Bao giờ mây biếc thôi say gió
Tôi hết vương mang một ảnh hình
Mấy câu thơ Má ngâm tôi không cầm được
nước mắt. Tôi biết Má nhớ Ba. Má nhớ ngày xưa của Má. Vầng trăng xưa của Má đâu
rồi.? Ôi vầng trăng xưa ai xẻ làm đôi. Nửa in gối chiếc nửa soi dặm
trường. Rồi trăng buồn hơn. Trăng lẻ loi hơn từ lúc con của Má lần lượt bỏ Má
mà đi.Trong hoàn cảnh hiện tại, quê nhà không còn là nơi chốn để dung thân, những đứa con của Má như những cánh lục bình trôi
dật dờ tới những bến bờ xa lạ...
Má - một người con gái quê xưa, ở thập
niên 20 - 30, mà tâm hồn Má rất khác thường, không giống như những người cùng
tuổi tác thế hệ của Má. Nếu nói Má thuộc cả quyển Chinh Phụ Ngâm thì dễ có mấy
ai tin. Nhưng sự thực là như thế. Sau tháng 4 năm ấy Má khóc, má ôm cả chồng
sách cũ đem vào ruộng nhà Ngoại chôn dấu. Má nhờ người đào hố, rồi Má bỏ xuống
cái khạp lớn và chất những cuốn sách mà một thời Má yêu quí. Xong rồi Má cứ
phập phồng lo. Rồi Má sợ đủ thứ. Má sợ bị xét nhà bị ghép tội cất giữ văn hòa
phản động, Má lại đem lên và ngồi một mình trong đêm đốt từng trang sách mà
nước mắt rưng rưng. Má bảo tôi Má sợ không thể giữ được quyển Chinh Phụ ngâm
nầy và bằng mọi cách Má phải học cho thuộc để mà còn dù ở trong hoàn cảnh xấu
nhứt không thể giữ được Nó, và chỉ trong thời gian ngắn Quyển Chinh Phụ Ngâm đã
được cất giữ bên Má suốt đời suốt kiếp. Để rồi trong những đêm trường tĩnh mịch
một mình trong đêm Má ngân nga những câu trong chinh phụ ngâm nghe thật não
nùng ai oán
Chàng thì đi cõi xa mưa gió
Thiếp lại về giường cũ chiếu chăn
Đoái trông theo đã cách ngăn
Tuôn màu mây biếc trải ngần núi xanh...
Má tôi không giống
như các bà Má cùng tuổi Má. Má ăn mặc rất là giản dị. Một cái áo bà ba trắng
với chiếc quần đen là đủ rồi. Thế mà tâm hồn Má trẻ lắm. Chị em tôi hay đùa với
nhau bằng một niềm hãnh diện khôn cùng - Má mình mà -. Vâng Má mình là thế đó.
Má thích làm thơ. Má thích đọc thơ. Má thích nói chuyện thơ văn với những người
trẻ tuổi. Ngày xưa lúc còn đi dạy, bạn bè tôi đến nhà hay được má làm cà phê
phin cho uống và cùng Má nói chuyện thi văn. Ai nói thơ đến đâu, má nói tới đó.
Má như trẻ lại trong cái thế giới thi ca của Má. Những Vũ Hoàng Chương, Nguyễn
Bính và nhất là TTKH. Đó là những dòng thơ mà Má tôi yêu thích. Bài nào Má
cũng nhớ, cũng thuộc không sót một câu. Tôi thích ngồi nghe Má đọc thơ. Má nói
thơ. Sau 75 Má làm thơ nhiều hơn. Bài thơ một lần mà Má đến Kinh làng Thứ Bảy
tìm tôi sau chuyến đi năm ấy, mới đó mà đã 35 năm.
Sóng nước mênh mông thuyền bé nhỏ
Vượt đường gian khổ đến thăm con
Từng không lớp lớp mưa rơi xuống
Thấm ướt bờ mi lệ tủi hờn
Đã bốn mươi hai năm qua.
Tiếng tụng kinh của Má vẫn đều đều trong đêm trường thanh vắng. Chẳng biết câu
kinh, tiếng kệ có làm cho Má tôi phôi pha chuyên ngày tháng cũ? Quên đi rồi
chuyện nước non?
Ôi! Vầng trăng ngày
ấy của Má đâu rồi? Có ai khâu dùm tôi lại miền ký ức xưa chở về cho Má ánh trăng
của một khoảng đời yêu dấu cũ...
Hoàng thị Tố Lang
13 comments:
Cám ơn chị Tố Lang cho đọc bài thơ và bài viết về Má thật hay và cảm xúc.
Hồng Thúy
Cám ơn chị Hồng Thúy rất nhiều đã ghé thăm Blog và đọc bài của HTTL
Tháng tư về nhớ nhiều lắm chị ơi
... Tháng tư đau thương ngày ấy
Sùng chưa gãy đã tan hàng
Tháng tư một trời máu lệ
Quê nhà trắng một màu tang....
Hihi ...
Chinh y lạnh lùng xếp lại
Thương anh lệ đổ hai hàng
Thiệt là ... tình mà!
Cô thương mến , Bài viết này em đã đọc qua bây giờ đọc lại vẫn thấy hay và cảm động, em thương nhứt là tiếng Má trong bài viết này. Em HTX
Tui cũng giống Trường Tôi ( sao trước bạn hỏng lấy nickname " Trường Tui" cho tui dễ gọi mờ hỏng bẻ miệng nữa chứ ? ) thích nhứt và thèm được gọi và được nghe gọi hai tiếng " Má ơi " , cô giáo thiệt là hạnh phúc nghen, vì còn Má để kêu đó, giờ mình nghe gọi maman nhiều hơn nghe Má ơi ...
cô 5 RG
Comment của anh Chương Hà
Câu chuyện thật chân thành làm cảm động lòng người.
Cảm ơn Tộ́ Lang cho tôi được thưởng thức
Thân mến,
CH
Cô thương ơi , sáng nay em share bài này lên nhà Phây của em, tới giờ đã có 27 người LIKES và gởi cô mấy trái ❤❤❤❤ này nè ( đa số là học trò của cô đó ) có người hỏi em phải cô TL khg? Có nhiều bạn nói cảm động quá chắc tui khóc , có bạn xin share bài cho bạn bè khác đọc , có bạn gởi lời hỏi thăm cô giáo TL ,, em nói cứ vô blog Tha Hương có cô ở đây nghen.
Cô 5 RG
Cám ơn nhà thơ Chương Hà nhiều lắm đã đọc Má tôi và vầng trăng ngày cũ của HTTL
Cám ơn các cô học trò thương yêu ngày xưa: Hồ Lý Ngọc, Kim Trúc đã ghé vào Blog đọc bài viết của cô giáo cũ mà ngậm ngùi nhớ về vầng trăng xưa của Thầy Trò ta một thuở nào
Cô mới vào FB để xem Trúc ời,
cám ơn em vô cùng đã đem bài viết của Cô giáo lên Phây mà khoe cùng bè bạn khắp nơi
Cho cô cám ơn tất cả các em trên nhà Phây em nhá
Tha Hương rất hân hạnh các em vào đọc bài và viết cho Cô những lời thật đẹp trên Phây
Tháng tư về...
nhớ ngày xưa lắm phải không các em thân mến
HTTL
cám ơn anh Tho Lam vẫn còn nhớ bài thơ của GX
.. Tháng tu ngập trời thốngkhổ
Quân hành hết rộn ràng vang
Chinh y lạnh lùng xếp lại
Thương anh lệ đổ hai hàng
anh chắc có bài viết nào cho 30 tháng 4 gởi cho mọi người cùng đọc nha ...
Hihi .... tui thuộc lòng hai bài thơ trên Tha Hương: Tháng Tư và Em của GX và Tạ Tình của CV.
Thiệt là ... hữu kì tỉ tất hữu kì ... muội muội mà!
Comment của Quang Đào
Anh thích 4 câu thơ " Kinh Làng Thứ Bảy "
Sóng nước mênh mông thuyền bé nhỏ
Vượt đường gian khổ đến thăm con
Từng không lớp lớp mưa rơi xuống
Thấm ướt bờ mi lệ tủi hờn
gợi trong anh một bà mẹ già thương con vượt đường xa đi thăm con trong tù . Mà có tội gì đâu , chẳng qua vượt biên vì không thể sống với chế độ bạo quyền Cộng Sản . Ngồi trong con thuyền bé nhỏ , giữa sóng nước mênh mông trên dòng sông Cái Lớn để vào " kinh làng thứ bảy " , vùng U Minh Thượng , vượt qua biết bao gian khổ , trong cơn mưa tầm tả đổ trên đầu , lòng người mẹ già buồn , hờn tủi , nước mắt rưng rưng , thấm ướt đôi má gầy gò , khô cằn qua bao năm tháng vất vả nuôi đàn con trẻ . Anh chợt nhớ đến bài hát " Bông Hồng Cài Áo " ( bài viết của thầy Nhất Hạnh được phổ nhạc )
".....Mẹ , Mẹ lả dòng suối dịu hiền
Mẹ , Mẹ là bài hát thần tiên
Là ánh nắng trên cao , là ánh đuốc đêm thâu , là quyến luyến yêu thương cho cuộc đời ...."
Tui nghe theo cô Trường Tôi, tui vào TH từ đầu đọc cho tới hết năm 2012, tẩu hỏa nhập ma luôn cô Trường Tôi ơi. Thơ GX có vài bài thôi.
Bây giờ tui nghe anh Tho Lam nói hai lần bài Tháng Tư và Em của GX hay lắm, cô Chủ vườn có cho tui yêu cầu post lại bài thơ cho dịp tháng Tư nầy không. Nếu được cám ơn cô.
Tr Thất Tha
Bạn Tran That Tha thân kính
Nếu bạn Click vào label giáng xưa thì sẽ đọc được bài "Tháng Tư và em" và bài nầy là số 10 từ bài đầu trang là"em giấu tình ta"
Không thật nhiều như các người làm thơ khác trên TH song giáng xưa cùng có một số bài không phải chỉ vài bài đâu
Bạn Tho Lam và cô Trường tôi khen thơ giáng xưa thay mặt giáng xưa tôi cám ơn các bạn song cũng chưa hẳn Thơ GX được mọi người yêu thích đâu
Đôi lời cùng bạn
Kính chúc một cuối tuần nhiều niềm vui và thật đầy hạnh phúc
Post a Comment