Saturday, February 2, 2019

Câu chuyện tôi ăn Tết

______________

Hoàng Thị Tố Lang 


 Bánh chưng, bánh Tét và Chậu mai nhà HTTL


Mới có sáu giờ chiều thôi mà bên ngoài trời đã tối sầm.Trời mùa đông mà, nắng buổi sáng lên rất muộn và bốn giờ chiêù mặt trời đã lặn từ lúc nào. Xứ sở nầy mùa đông thì dài lê thê, kéo  cho đến cả nửa năm và buồn tẻ như thế. Từ tháng mười một tuyết đã rơi và đến cuối tháng tư vẫn còn lưu luyến đất trời đổ thêm vài trận cuối cùng rồi mới chịu giã từ ra đi nhường cho nắng ấm trở về. Winnipeg thành phố tôi ở theo thống kê là một trong 5 thành phố lạnh nhất thế giới. 

These are five of the coldest places in the world to live during the winter
By Kevin Byrne, AccuWeather staff writer
December 20, 2016, 12:12:58 PM EST




For some cities around the world, the winter season isn’t just cold, it’s ruthless.
With many of the coldest cities on Earth located in far northern latitudes, brutal arctic air is persistent, plunging normal low temperatures into the double digits below zero.
Whether it's the vast Siberian tundra, the Canadian wilderness or far eastern China, residents in these locales routinely face some of the longest and most challenging winter seasons.
Here are five cities that have some of the coldest winters in the world:
Dudinka, Krasnoyarsk Krai, Russia

Harbin, Heilongjiang, China

Winnipeg, Manitoba, Canada

Yakutsk, Sakha Republic, Russia

Yellowknife, Northwest Territories, Canada
Image result for winnipeg winter 2019"
Winnipeg, Manitoba, Canada winter scene. (Photo/Ingram Publishing/Thinkstock)


Winnipeg, Manitoba, Canada
The capital city of the province of Manitoba, Winnipeg is home to more than 715,000 people and is one of the coldest major cities in North America.
Situated in the Canadian Prairies, Winnipeg experiences normal January lows of minus 5 to minus 9 F (minus 20 to minus 22 C).
Throughout its history, the city has experienced some of the most bone-chilling conditions imaginable. Temperatures as low as minus 49 F (minus 45 C) were recorded on Feb, 18, 1966 and minus 54 F (minus 47.8 C) on Dec. 24, 1879. 


 Với thời tiết khắc nghiệt như thế nên chả trách gì Mẹ tôi, bà cụ nhớ con gái ngày đêm kêu bảo lãnh qua.Thế mà dù thương con, thương cháu vô cùng song nỗi mừng đoàn tụ không đủ sức giữ cụ ở mãi bên trời nầy, cụ chỉ ở một năm thôi, rồi về luôn ở lại quê cha đất tổ của mình cho tới bây giờ.Thật sự mà nói nếu không có cái ngày đoạn trường đau thương của tháng tư năm ấy đến, thì trong chúng ta có mấy ai bỏ quê hương đi đến nhừng vùng trời xa lạ như thế nầy ... Nghĩ lại mà buồn, song nói như một bài hát nào ..." Một lần đi là một lần vĩnh biệt ...". Thì không đúng sao. Chúng ta đã vĩnh biệt ngày xưa thân yêu mất rồi mà chẳng biết bao giờ trở lại vì bây giờ có về chăng nữa, có đứng trên đất trơì quê hương đi nữa thì mình cũng là khách lạ ngay trên chính quê hương của mình mà thôi ... Tưởng đi một vài năm rồi sẽ trở về lại như xưa, thế mà tôi trôi dạt đến phương trời nầy đã 32 mùa đông thắm thoát trôi qua. Nhìn lại mình rồi chợt thấy tuổi xuân qua đã lâu lắm rồi mà nào có hay có biết.

Buổi cơm chiều cho gia đình đã xong tôi ra phòng khách xem Tivi để nghe tin tức buổi chiều. 
-  Mẹ ơi mình sắp "ăn Tết" rồi phải không Mẹ ?
 Nghe tiếng con Ty, con gái lớn của tôi loáng thoáng từ phòng ăn nói vọng ra, tôi  để mắt nhìn lên cuốn lịch Tam Tông Miếu trên tường mới giật mình.Thì ra  hôm nay đã là   rằm tháng 12 rồi.Tôi vội vàng đến bên con và bảo:
-      _ Mẹ lại tưởng còn cả tháng mới Têt ai dè chỉ còn nửa tháng nữa thôi con gái ạ. Mẹ lẩn thẩn thật, thần trí Mẹ lúc nầy làm sao đó, mẹ già mất rồi phải không con?
Con Ty vẫn nhí nhảnh ôm Mẹ và nói: 
-  Con ghét Mẹ,  Mẹ cứ hay nói Mẹ già con hỏng chịu đâu.
Tôi áp đầu con vào lòng khe khẽ nói:
- Thì con gái lớn như chừng nầy Mẹ còn trẻ với ai.
Con nhỏ ngúng nguẩy làm bộ giận và nịnh Mẹ ngay:
-  Bạn con nói Mẹ còn trẻ lắm mà. Mà con muốn nói chuyện ăn Tết với Mẹ nè. Con thèm bánh Chưng lắm rồi đây Mẹ ơi. Năm nay Mẹ vẫn gói bánh phải không Mẹ. Thấy Tết về là con mừng lắm Mẹ biết không ? 
Thì ra con tôi vẫn còn nhớ cái hương vị của ngày Tết, cái phong tục của ngày Tết. Nội cái chữ "Ăn Tết " từ miệng con phát ra mới thương yêu làm sao. Ăn Tết. Vâng! nói Mừng năm mới, hoặc đón xuân,  đón Tết cũng không đầy đủ và súc tích vô cùng bằng hai từ Ăn Tết. Cái chữ  ăn Tết hết sức là giản dị thế mà ôm trọn cả một hình ảnh Ngày Xuân trong đó.Tôi thong thả bảo con:
-      Ừ thì Mẹ nghe đâỵ Nói chuyện ăn Tết đi con. Mẹ cũng thèm nói chuyện ăn Tết lắm.
Con bé nhoẻn miệng cười, hôn Mẹ một cái và bảo:
-      Mẹ chờ con chút nhé . Con ra xe lấy đồ đem vào cho Mẹ coi ...
 Con Ty bỏ tay Mẹ ra khoác áo đi ra ngoài và trở vào hai giỏ xách nặng trĩu, Tôi đỡ hộ con và bảo:
-  Cái gì mà lủ khủ nhiều thế con . Bộ con ở chợ Việt Nam mới về?
Con nhỏ chúm chím miệng cười thật dễ thương và khẽ bảo:
-  Ngoài trời tuyết nhiều quá. Đường hôm nay chạy xe trơn lắm. Hồi nãy đi làm về thì Mẹ biết mà phải hôn?. Con thấy Năm nào Mẹ cũng phải lặn lội, tất tả lái xe đi mua đồ ăn Tết cực Mẹ lắm nên Con ở trường về con tạt qua chợ con mua đồ cho mình ăn Tết đỡ Mẹ phần nào nè.
 Nữa lại ăn Tết, ăn Tết. Con nhỏ cứ lập đi lập lại chữ nầy ... Tôi nhìn con âu yếm tiếp lời chọc con:
-  Sao không để Mẹ đi mua con biết gì mà mua con gái ... Con gái Mẹ có vẻ ham "ăn Tết" ghê. Mà nầy làm sao con biết sắp Tết vậy mà đi mua đồ tứ tung vậy con gái ..
-  Thì qua Tết Tây là biết sắp Tết mình mà với lại đi ngang chợ VN thấy quảng cáo đồ sale cho mình ăn Tết quá là chừng chừng Mẹ ạ.



Con nhỏ vừa lôi đồ trong bọc ra để từ thứ trên bàn và liếng thoáng bảo 
-  Thì Con mua giống như Mẹ mọi năm mà. Đây nếp nè, thứ nếp thơm thượng hạng đó nha Mẹ giống như Mẹ mua mọi năm nè. Hôm nay on sale đó  Mẹ, mỗi người chỉ mua được 2 bịch là 4kg mà thôi, con phải sắp hàng 2 lần đó Mẹ ạ .. Mua hơn 2 bịch giá mắc gấp đôi uổng tiền lắm.
Tôi chưa kịp trả lời gì thì con nhỏ tiếp theo:
-  Đậu xanh của Mẹ nè. Con mua cả nước cốt dừa cho Mẹ nữa. Con mua nhiều lắm để Mẹ còn gói bánh ít, nấu chè đưa ông Táo về Trời nữa phải không Mẹ. Đây lá chuối nữa nè Mẹ, lá kỳ nầy đẹp qúa Mẹ ạ, khổ lớn mà xanh mướt mà giá rẻ quá có 60 cents một xấp hà. Tha hồ cho mẹ con mình gói Mẹ nhỉ? Con mua nhiều lắm có cả dây cột màu hồng đậm cho Mẹ nữa. Con có mua đậu trắng để Mẹ gói bánh Tét chuối cúng Giao Thừa nữa đây. Con thèm bánh chưng lắm rồi Mẹ biết không? Còn thịt ba chỉ thì con để gần ngày Mẹ gói bánh con sẽ mua, khỏi mắc công mua bây giờ mình phải bỏ vào Freezer .


Hai bàn tay thoăn thoát con bé lấy hết món nầy tới món kia và dáng điệu con nhỏ lạnh chanh, miệng tía lia tía lịa làm tôi nhớ vô cùng những cái Tết xa xưa nơi quê nhà.Thì ra cái chuyện gói bánh ăn Tết từ ngày các con còn nhỏ đã trở thành một truyền thống, thành cái nếp mất rồi. Nghe con nói mà thương biết chừng nào. Tôi có một niềm hãnh diện cho riêng mình khi đã ướp chút cội nguồn vào tâm hồn con từ lúc nào qua miếng ăn thức uống ngày Tết. Con tôi sinh và lớn lên nơi đây chưa một lần biết khung cảnh Tết VN như thế nào mà trong con vẫn còn đó chút cội nguồn trong tâm hồn con, cho tôi nghe lòng rưng rưng, cho tôi một cái gì nghèn nghẹn trong lòng. Thương con làm sao khi tôi nhìn thấy cái điều đó ở con. Tôi hãnh diện về con tôi biết bao. Có lần con  thỏ thẻ với tôi rằng: 

- Mẹ biết không đừng tưởng mình sinh ra và lớn lên nơi đây mà không bị kỳ thị, cho dù Mẹ ở đây cho hàng trăm năm, cho dù con sinh nơi đây thì muôn thuở mình vẫn là người VN mà thôi, họ vẫn kỳ thị mình như thường  Mẹ ạ.
Con tôi nó trưởng thành tự bao giờ trong từng ý nghĩ và nhận định như thế . Con sinh ra và lớn lên nơi đây song tâm hồn con hoàn toàn là tâm hồn của một con người VN. Điều đó làm tôi sung sướng vô cùng.
Hôm nay con nhỏ tíu tít như chim.  Làm cô giáo rồi mà trông con tôi vẫn còn bé bỏng vô cùng. Trông con nhỏ liếng thoắng bên tai mà tôi thấy như cả một mùa xuân đang đến bên tôi. Ngày ấy tôi cũng cở tuổi con, cũng trẻ trung hồn nhiên như con bây giờ. Từ giã cuộc đời học trò, sinh viên hoa mộng, tôi vào đời   đi dạy rất sớm và với một sự nghiệp vững vàng cuộc đời tôi lúc ấy là cả một chuỗi ngày mùa xuân đẹp như mơ. Lãng đãng trong lúc nầy là tiếng cười của một khoảng đời hạnh phúc . Từng mùa xuân. Từng ảnh hình thật rõ đi về trong lúc nầy hơn bao giờ hết.  
 . Nhớ lại ngày xưa Mẹ tôi vợ của một công chức đời sống cũng phải vén khéo lắm mới đủ ăn với một bầy con 9 đứa, thế mà Mẹ hay nói " Ăn Tết thì đâu phải ra đó mới làm ăn khấm khá " Có nghĩa là Mẹ cần kiêm lắm, dè xẻn từng đồng bạc, song ăn Tết của Mẹ thì khỏi chê . Con cái cả đàn như vậy mà mỗi đứa năm nào cũng có 4 bộ đồ mới để mặc Tết . Tôi còn nhớ chiều ba mươi là mấy chị em tôi đã súng sính trong áo quần mới cả rồi . Bánh trái thì ê hề. Bánh Tét năm nào Mẹ cũng gói vài chục đòn là ít,bánh ít thì cả nửa trăm.  Mẹ còn làm mứt cà mứt gừng, mứt mãn cầu, mứt cà  vv  để đãi khách thấy mà mê luôn.... Nghe tôi và cháu ngoại Mẹ bên trời Tha Hương nầy cắc ca cắc củm gói bánh ăn Tết có lẽ Mẹ cũng chạnh lòng, nao nao, Mẹ nói mà nghe  buồn buồn, trong giọng Mẹ hình như có giọt nước mắt ngậm ngùi nào đó, thương cho kẻ phía trời xa  trong lúc xuân về.
-  Bên nầy bây giờ cũng ít ai gói bánh như hồi xưa đâu con. Sao con không ra chợ mua mà cúng, mà ăn cho nó tiện .  Đời sống bên đó đã cực quá rồi con bày đặt chi gói bánh mà cực thêm vậy con.  
Tôi nhớ tôi đã nói với Mẹ:
-  Tết mà không gói bánh không có mùi Tết, không giống Tết chút nào . Không bày ra gói bánh buồn lắm con chịu không nỗi đâu...Gói bánh là con ăn Tết đấy Mẹ ạ...
 Thì ra  kẻ bên trời Tha Hương nầy vẫn còn nắm níu, thiết tha, chắt chiu, ôm ấp từng kỷ niệm dấu yêu của ngày tháng cũ hơn người ở lại ...


 Con Ty sắp xếp đồ cho vào ngăn tủ và nói

-  Sắp Tết rồi  năm nay con phụ Mẹ gói bánh ăn Tết Mẹ có vui không. Mẹ phải gói cho con cặp bánh chưng nhỏ xíu Mẹ nhé.
Nghe con nói mà giật mình, mà bắt ứa nước mắt . Ôi cặp bánh nhỏ xíu ngày xưa tôi cũng hay đòi Mẹ gói như con tôi hôm nay ... Con nhỏ làm tôi nhớ làm sao nhừng mùa xuân xưa nơi quê nhà hình ảnh một con bé những ngày cận Tết cứ lẩn quẩn, lẽo đẽo ngồi một bên mà xem Mẹ gói bánh và chờ cho bánh chín  để được Mẹ cho nếm miếng bánh đầu tiên và hí hửng cầm trên tay cặp bánh Tét nhỏ xíu mà nó đòi Mẹ gói chiều qua. Những mùa xuân êm đềm xa xưa đó như ở một tiền kiếp nào chợt về với tôi chiều nay ...
-      Ờ mẹ vui lắm con gái. Mẹ sẽ gói cho con hai cái bánh nhỏ xíu như Ngoại gói cho Mẹ ngày xưa con nhá.
Nghe giọng tôi trầm xuống như có giọt lệ nào trong đó, con nhỏ đã biết Mẹ nhớ nhà lắm rồi. 
Con ngập ngừng nắm tay Mẹ:
-  Mẹ nhớ Ngoại rồi phải không?
Tôi nghẹn ngao ôm chầm lấy con và sung sướng nói:  
-  Cám ơn con gái. Con có biết là đã đem mùa xuân xưa thật đẹp về cho mẹ chiều nay không? Con muốn mấy cặp bánh nhỏ xíu nè, con nói đi Mẹ sẽ gói cả cho con.
Con nhí nhảnh bảo:
-  Chỉ một cặp thôi Mẹ ạ ...
Tôi nói thầm một mình:
- Sao con bé giống Mẹ nó đến như thế nầy ...


  Con gái xin phép Mẹ về phòng đi ngủ. Tôi vẫn còn thao thức ngồi bên máy . . Đêm thật bình yên. Đêm vẫn lặng lẽ đi về,  song hơn ai hết tôi biết mùa xuân đang đến bên tôi thật đẹp hơn bao giờ hết  trong lúc nầy. 
 .Tiếng nhạc êm đềm từ CD vẫn tiếp tục vang nhẹ trong đêm ... Xuân đã đến rồi, reo rắc ngàn hồn hoa xuống đời Vui trong bình minh,muôn loài chim hát vang mọi nơi Đem trong tiếng cười, cho kiếp người tình thương đắm đuối. Ánh Xuân đem vui với đời . Kìa trong vạt nắng...
 Tôi mơ màng thả hồn trong dòng nhạc êm đềm của ngày xưa . Ngoài trời tuyết vẫn lạnh lùng rơi trong đêm vắng .....

Image result for chúc mừng năm mới

8 comments:

Katie co5rg said...

Cô ơi em đọc xong bài của cô mà ứa nước mắt, càng lớn tuổi em thấy mình “ ĂN TÊT “ áo nhiều hơn ăn Tết thiệt đó cô, vì con cái ở xa, đường đi khó, trơn trợt không dễ dàng lui tới như người ở xứ nóng cô hé...
Em nhỡ có một năm em cũng “ Ăn Tết “ hẹn với các con, nhưng vì bảo tuyết, đường đông đá không đứa nào đến được, thế là em ăn Tết mình ên với
đồ ăn ê hề
buồn tủi lê thê
Trời lạnh khỏi chê
Tết đến hỏng phê
Chỉ càng nhớ quê
KTP

Quang Minh said...

Cây mỗi hoa và nhà mỗi cảnh
Giữa không gian chào đón xuân về
Đâu biết ai là người ấm lạnh
Nổi vui mừng gậm nhấm tái tê ?

Ngồi một mình căn nhà vắng lặng
Cháu chẳng gần , con lại ở xa
Mưa cuối tuần , tuôn rơi tầm tả
Ngại ra đường , nguy hiễm xảy ra

Tết năm nay như bao lần trước
Hoa rụng tàn mai lại chớm bông
Như mây tan, trăng tròn lại khuyết
Ta còn gì mái tóc trắng không

“ Đôi vai ta hai vầng nhật nguyệt “ ( TCS )
Vạn vật vô thường lúc có lúc không
Ta nổi trổi dòng đời mài miệt
Theo thời gian vô thỉ vô chung

rachgia said...

Nầy ông Đạo

Vui lên đi đón xuân sang
Chúc ông năm mới muôn vàn niềm vui
Nhà ông rộn rã tiếng cười
Thôi còn chiếc bóng quạnh hiu một mình
Hết tối ông đón bình minh
Đời sang xuân mới thật tình ông Đạo ơi

gởi ông năm mới đôi lời

Năm mới mọi sự như ý nha anh Q

rachgia said...


Cám ơn Trúc đã vào đọc bài
Tết bên trời Tha Hương thiệt là đúng như em nói"Tết đến hỏng phê"

Em có hoài mong một Tết nào
Đón xuân nồng ấm tại quê xưa
Thở làn không khí thanh bình cũ
Cho thỏa lòng ta bao ước mơ ....


Quang Minh said...

Cám ơn lời chúc của cô chủ vườn

Vui mừng chào đón xuân sang
Chúc cô năm mới ngày càng đẹp tươi
Thân tâm thường lạc yêu đời
Kiết tường như ý vui cười suốt năm
Cùng chung mái ấm gia đình
Với con gái, rể tình thâm ngọt ngào

Đôi lời thân gửi chúc nhau
Bước qua năm mới dạt dào lời thơ



Quang Minh said...

Bất ngờ con gái mới nhắn tin
Hiện ở Tân Gia Ba rồi Hông Kông
Đi thăm cousin ở bên ấy
Mùng bốn bay về lại Eo ( Los ) Ây ( Angeles )

Ghé thăm ông già còn mạnh khỏe
Hay là theo gió thổi mây bay
Lại thêm thằng cháu về thăm ngoại
Sẳn dịp lấy IPad thưởng cho ngay

rachgia said...

Winnipeg bây giờ là 12.10...
Vừa cúng giao thừa xong, cúng bánh Tét chuối và trái cây cùng bình trà
Đêm thật yên lặng, nhìn qua khung cửa tuyết đang rơi
Nhớ nhà quá
Tụi nhỏ một nămm chỉ có đến Tết mới thắp nhang mà thôi, nhà có cái chuông , đứa nào cũng thích đánh chuông giống HTTL mẹ nó ngày nhỏ, hồi đó trong nhà mấy chị em cũng dành thắp nhang ban đêm trên bàn thờ Phật để được đánh chuông

Lắng lòng nghe lắng lòng nghe
Tiếng chuông huyền dịu đưa về nhất tâm

Nghe anh Q sắp gặp con gái, chung vui cùng anh
Chúc mừng năm mới

rachgia said...

Con gái về thăm, anh Q nhớ chụp hình với cháu cho bà con coi nghe