Thursday, July 9, 2015

Cái lưỡi không xương



____________

Hoàng Trúc Vũ


  Hơn 2000 năm trước Đế Quốc La Mã là một đế quốc rộng lớn bao gồm hầu hết các quốc gia nam và đông Âu Châu lên cả Anh Quốc, phía dưới là các quốc gia Bắc Phi, Ai Cập tràn sang phía Tây là Thổ Nhĩ Kỳ và Iraq. Đế Quốc La Mã chẳng những hùng mạnh vế quân sự mà còn lấn sang lãnh vực chính trị văn hoá và kinh tế. Họ có một tổ chức chính trị toàn hảo và khá dân chủ so với những nền văn minh cùng thời. Và dĩ nhiên họ cũng biết ga lăng và tôn trọng phụ nữ. Trong vó ngựa chinh phục chưa bao giờ nghe nói họ bắt các phụ nữ nước khác làm nô lệ tình dục cho họ. Không như anh Nhật lùn con cháu Thái Dương Thần Nữ trong Đệ Nhị Thế Chiến đã chiếm nước Triều Tiên bắt phụ nữ nước ấy theo đoàn quân viễn chinh cho lính Nhật mua vui. Qua chiếm Mãn Châu Đoài Loan Phi Luật Tân họ cũng rập theo khuôn mẫu cũ. May mà ở Việt Nam quân đội họ không có nhiều nên phụ nữ Việt nam không bị họ làm nhục. Mối nhục nầy phụ nữ các nước Trung Hoa, Triều Tiên và Phi Luật Tân hiện còn sống sót đang đòi họ phải trả nợ về tinh thần cũng như vật chất. Nhưng hình như chính phủ Nhật còn lấn cấn không nhận lỗi về phần mình mà đổ thừa cho đó là hậu quả của chiến tranh.

            Cái lưỡi không xương nhiều đường lắc léo. Dĩ nhiên có nhiều người nhờ cái lưỡi mà lập nên sự nghiệp, nhưng cũng có người vì cái lưỡi mà mang hoạ vào thân. Ngày xưa Đế Quốc La Mã rộng lớn nhưng thật ra không yên ổn vì các quốc gia bị đô hộ ở "vùng sâu vùng xa" thường hay nổi loạn muốn tách rời Đế Quốc nên nhiều khi vua phải thân chinh. "Cái gì của Ceasar hãy trả lại cho Ceasar", Chúa Jesus Chris đã nói thế, vậy mà có kẻ không chịu nghe để đến đổi mang hoạ vào thân. Vua Ceasar một lần thân chinh đánh Antonius đã để lại người thứ phi xinh đẹp và sexy ở nhà khiến ông không an lòng nên đã mời mấy kỷ sư máy móc UCLA (University of California, Los Angeles) thiết kế một cái "nội thất" đặc biệt để dành cho nàng mặc. Mà mấy kỷ sư UCLA nầy tài thật, cái nội thất nầy nàng thứ phi mặc vào rồi thì coi như bị khóa luôn chỉ có một cái khóa duy nhất là Ceasar mang theo mới mở được. Hễ cái gì xâm nhập vùng cấm địa là cái nội thất a lê hầp "phụp" một cái là đứt lìa ngon lành. Sau khi thử quả chuối có hiệu quả 100% vua Ceasar khoan khoái lên đường không quên tặng các chàng kỷ sư UCLA tấm bằng tốt nghiệp ưu hạng và refer lên các hãng chế tạo máy móc quốc phòng của Mỹ. Sau khi dẹp xong Antonius, Ceasar trở về họp quần thần lại và khám xét. Thì hỡi ôi ! Tất cả đều bị xởn đứt khúc đầu. Quá thất vọng và tức giận vì các quần thần không trung quân ái quốc, ông ra lệnh chém đầu. Nhưng may quá có một tên còn nguyên, Ceasar quá mừng. Ít ra còn có người trung thần đại đức. Ngài kêu lại hỏi vì sao với sắc nước hương trời của nàng mà nhà ngươi vẫn cứng lòng. Vị trung thần kia ú ớ không trả lời được. Thì ra ông ta bị đứt lưỡi !!! 

            Đó là nói chuyện cái lưỡi đi làm việc khác nên mới mang họa vào thân, chứ như Tô tần ngày xưa dùng cái lưỡi mà du thuyết sáu nước hợp lại chống nhà Tần đến đổi được phong làm Lục Quốc Tể Tướng thì quả là cái lưỡi siêu việt. Sau nầy nước Mỹ cũng có Ngoại Trưởng Henry Kissinger được người ta ví như một Tô Tần của Hiệp Chủng Quốc. Ông có công đem nước Tàu xích lại gần nước Mỹ, ký được Hiệp Định Hoà Bình Paris đem hoà bình trong danh dự lại cho người Mỹ (không phải cho Việt Nam) và được lãnh giải Nobel Hoà Bình cùng với Lê Đức Thọ. Thực ra đó là một thứ hoà bình bức tử Miền Nam Việt Nam mà chính Cố Tổng Thống Nguyển Văn Thiệu đã nhìn thấy trước.

            Bệnh do khẩu nhập, hoạ do khẩu xuất. Câu nầy thật ra là tương đối như thuyết tương đối của Einstein. Bệnh do khẩu nhập nhưng hết bệnh cũng do khẩu nhập. Hoạ do khẩu xuất nhưng lộc cũng do khẩu xuất. Đương kim Tổng Thống Mỹ Obama từ trong bóng tối mà hạ gục Hillary Clinton cũng nhờ khẩu xuất tức là dùng ba tấc lưỡi để rối sau đó được người dân tín nhiệm bầu làm Tổng Thống cũng vì mấy chữ " Change, Yes We Can". Ngon nhất cũng là cái lưỡi mà dở nhất cũng là cái lưỡi !

            Không ai có miệng lưỡi khôn khéo bằng các ông (bà) Phát Ngôn Viên Bộ Ngoại Giao và cũng không ai good looking bằng các người nầy. Tuy nhiên Trung Cộng không hiểu vì sao lúc nầy lại chọn Ông Hồng Lỗi làm Phát Ngôn Viên Bộ Ngoại Giao. Nội cái tên Lỗi thôi là cũng đã thấy ông lúc nào cũng phát ngôn lỗi lầm rồi. Chuyện gây hấn rành rành mà lúc nào cũng đổ lỗi cho đối phương. Xâm phạm lãnh hải của nước khác mà đổ lỗi cho nước khác xâm phạm, thực là ăn nói ngược ngạo không ai bằng. Còn Tỉ Phú Donald Trump, ứng cử viên Tổng Thống Cộng Hoà sơ bộ, chưa chi đã phát ngôn ầm lên là dân Mễ chỉ là bọn giết người và buôn ma tuý khiến Đảng Cộng Hoà một phen khốn khổ vì như vậy là đẩy lá phiếu Latino về phía Đảng Dân Chủ.

            Nhưng có những câu nói để đời như Mạnh Tử đã từng nói "Dân Vi Quý, Xã Tắc Thứ Chi, Quân Vi Khinh", hay "Đừng Hỏi Tổ Quốc Đã Làm Gì Cho Bạn Mà Hãy Hỏi Bạn Đã Làm Gì Cho Tổ Quốc" của Tổng Thống Kennedy Huê Kỳ hoặc "Đừng Nghe Những Gì Cộng Sản Nói Mà hãy Nhìn Những Gì Cộng Sản Làm" của Cố Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu mới thấy miệng lưỡi tài tình của các ông. Còn một người mang tên Minh Triết nhưng phát ngôn chẳng minh triết chút nào :"... Việt Nam và Cu Ba thay phiên nhau canh giữ hoà bình thế giới, Việt Nam thức thì Cu Ba ngủ, Việt Nam ngủ thì Cu Ba thức...." Bây giờ Cu Bố đang ký kết lập lại bang giao với Mỹ không như nửa thế kỷ trước chơi dại mang hoả tiễn từ Nga sang để canh giữ hoà bình suýt tí nửa Cậu Bé Kennedy cho Cu Bố bình địa khiến Cáo Già Kroutchev nổi trận lôi đình đập giày trên bàn ở Liên Hiệp Quốc. 

            Bây giờ không phải Mỹ xâm lược như Đảng ta từng tuyên truyền mà Trung Cộng đang muốn gây chiến và đang nuốt dần dần Biển Đông mà Phát Ngôn Viên Hồng Lỗi vẫn đổ thừa hai nước Việt Nam và Phi Luật Tân xâm phạm đường Lưỡi Bò Chín Đoạn của họ. Cu Bố đang bắt tay với Mỹ nghĩa là Cu Bố đã ngủ, còn Cu Con thì phải ráng mà thức để canh giữ hoà bình thế giới đi nha ! Phi Luật tân dám kiện Trung Cộng ra Toà Án Quốc Tế sao Cu Con êm re hay là đang canh giữ hoà bình chờ tụi nó tới rồi chạy cho khỏi có chiến tranh ?

16 comments:

Anonymous said...

Cái lưởi của bài nói lung tung cũng không xương không kém.
Kissinger, gốc Do Thái, có công mang quân Mỹ chạy khỏi VN bỏ miền Nam (lấy tiền Nobel Hòa Bình xài chơi) và tăng giá dầu trên thế giới (làm hòa giửa Do Thái và Arab); Nguyễn văn Thiệu xin tiền Mỹ không được nhưng chở vàng qua Đài Loan mà không mua súng đạn cho người lính VNCH và ra lịnh chạy. Hay chổ nào?
Roma chinh phục Âu châu và 1 phần Trung Đông nhờ vài cách hành quân và cách tác chiến, cũng như Thành Các Tư Hãn (đế quốc rộng hơn La Mả nhiều) nhờ ngựa và tên: mỗi thời là mỗi khí giới khác nhau, không có bao nhiêu miệng lưỡi. Chỉ có ninh thần và thi sĩ là miệng lưởi mà thôi.
Obama và mùa xuân Rệp (Arab) như thế nào mà IS làm tùm lum đó: “Yes we can” trở thành “Now, we do” và ẹt.
Cái lưởi bò Trung Cộng chưa biết ngã ngũ ra sao. Nhưng đừng quên, xương bao giờ cũng bền hơn thịt và lưởi, xương còn mà thịt lưởi là cát bụi thôi. Chỉ tội cho người dân VN biết đâu phải đi tỵ nạn lần thứ ba. Tụi có tiền ở VN chạy rồi đó.
Hoc Tro NTT

Anonymous said...

Ông Thiệu xin viện trợ quân sự 300 triệu Mỹ Kim không được thì có, ông Thiệu bỏ lính bỏ dân chạy thì có, nhưng ông Thiệu chở vàng đi Đài Loan thì chưa chắc à. Nếu nói ông Thiệu chở vàng của riêng gia đình ông thì không ai thắc mắc, nhưng khi nói " Ông Thiệu chở vàng đi" thì người ta thường nghĩ ngay đến 16 tấn vàng trong ngân khố quốc gia.
Có rất nhiều nguồn tin: Nguyễn Văn Hảo đã nộp 16 tấn vàng đó cho VC. Tin xác thực không thì không biết, nhưng cũng không nên nói bừa là ông Thiệu chở vàng đi trong khi sự thật ra sao vẫn chưa ai dám nói chắc.
Khi không biết chắc thì đừng có nói, càng không nên gắn cho bất cứ một người nào đó một cái tội mà không biết họ có tội hay không.
Vậy đi nghen!
Học Trò Dốt Dốt

Anonymous said...

"Chỉ có ninh thần và thi sĩ là miệng lưởi mà thôi."
Một cách nói hết sức trẻ con và khiếm nhã.
Một bạn đọc TH

Anonymous said...

Nịnh thần thì miệng lưởi là nghế, ai phản đối đây? Thi sĩ như Xuân Diệu chắc không là miệng lưởi đâu chỉ không xương mà thôi! Thi sĩ nịnh mấy em miệng lưởi phải nhã nhặn và nhiều đường lắt léo, anh bạn đọc TH ơi anh cũng làm thơ mà.
Xin anh tìm báo ngoại quốc, đầu năm 75 để xem hình chiếc máy bay và tin Đài Loan trả vàng lại cho Bắc Việt. Có thể báo ngoại quốc nói không đúng, trường hợp đó thì tôi sai.
Hoc Tro NTT

Anonymous said...

Xin lỗi anh NTT, sao anh nói chuyện anh không biết. Sao anh biết tôi biết làm thơ? Tôi không viết văn, cũng chẳng biết làm thơ, tôi chỉ vào TH để đọc và đôi khi comment thôi.
Đừng nói những gì mình không biết.

Học Trò Dốt Dốt

vđk said...

Ông Hà Cần thuộc viện văn học Trung Quốc cho in cuốn sách "Mao chủ tịch của tôi" trong loạt bài "Những sự thật không thể chối bỏ" năm 1997, tái bản năm 2000, tại trang 322 có đoạn " Một số lượng vàng lớn của chính phủ Miền Nam đã được chính quyền của ông Lê Duẩn chuyền sang Liên Sô thời điểm những năm 1980. Nhưng Trung Hoa từ nhiều tin tức tình báo cho biết chỉ có 40% số vàng được dùng vào việc trả nợ mua vũ khí và mua lương thực từ Liên Sô và Tiệp Khắc. Số còn lại nằm trong tay gia đình ông Lê Duẫn."
Tờ Tuổi Trẻ đã từng khẳng định : "Không có chuyện 16 tấn vàng đã được đóng thùng sẵn (chờ chở đi) và lại càng không có chuyện số vàng nằm ở sân bay khi quân của tướng Văn Tiến Dũng tràn vào Tân Sơn Nhất. 16 tấn vàng vẫn nằm nguyên vẹn dưới tầng hầm tại kho dự trữ vàng quốc gia số 17 Bến Chương Dương, Sài Gòn.
Người tường thuật chi tiết về vụ 16 tấn vàng là Hoàng Minh Duyệt, chỉ huy phó đơn vị cộng quân tiếp quản ngân hàng nói " Tôi chỉ biết tầng hầm chứa vàng khi tham gia nhóm kiểm kê, nhóm lúc đó có tôi, anh Lân và anh em trong đơn vị. Về phía ngân hang Quốc Gia có hai anh viên chức cũ là Huỳnh Bửu Sơn và Lê Minh Kiêm."
Nguồn tài lieu : Báo Thời Mới số 675.
Đổ cho ông Thiệu chở 16 tấn vàng đi là "Vừa ăn cướp vừa la làng.

Lanh Nguyễn said...

Tui học dốt lại phải lo lu bu ba cái vụ cơm áo gạo tiền nên không có theo giỏi chuyện 16 tấn vàng hay là 16 chữ vàng. Nhưng học trò NTT đem thi sĩ đặt ngang hàng với nịnh thần để làm một sự so sánh thiệt là quá đáng.
Mấy nhà thơ với lòng yêu nước mà học trò dốt học rồi quên như Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến... Nguyễn gì gì đó có người còn làm hịch Cần Vương vân..vân và vân vân tui nhớ hỏng hết.
Đem mấy nhà ghép chữ để lảnh tiền công như Xuân Diệu hay Chế Lan Viên mà đặt ngang với những người làm thơ ở hải ngoại thì thật không công bằng.
Tui nghĩ sao viết vậy anh học trò NTT thấy có đúng không?
Học Trò Dốt

Anonymous said...

Xin lỗi anh NTT, sao anh nói chuyện anh không biết. Sao anh biết tôi biết làm thơ? Tôi không viết văn, cũng chẳng biết làm thơ, tôi chỉ vào TH để đọc và đôi khi comment thôi.
Đừng nói những gì mình không biết.

Học Trò Dốt Dốt

Nếu đọc lại các comment trên thì tui thấy Học Trò NTT NÓI"anh bạn đọc TH ơi anh cũng làm thơ mà."
Vậy sao Học trò Dốt Dốt lại bảo nói mình
Thì ra Bạn Đọc TH = hỌC TRÒ dốt dốt

Thám tử TH

Anonymous said...

Tôi là HTDD đây,
Tôi cũng đã thấy tôi đọc không kỷ, sau khi gởi commen đi rồi mới thấy HT NTT không nói với tôi.
Tôi xin lỗi HTNTT.
Mặc dù tôi không phải là Bạn Đọc TH, nhưng tôi hoàn toàn đồng ý với nhận xét của anh ( chị ) ấy, và tôi cũng đồng ý với nhận xét của anh LN. Cái gì cũng có cái lý và chừng mực của nó.
Học Trò Dốt Dốt

Anonymous said...

Trong Mục comment nầy đa số không ai lấy tên thật hoac một cái nick nhất định, co\ thể một người mà mang biết bao nhiêu cái nick và biết đâu Bạn đọc TH là Học trò dốt dốt nên mới tự nhiên trả lời như vậy
Nếu bạn không là Bạn đọc TH thì đâu cớ gì bạn phải giật mình lên tiếng :Sao anh biết tôi biết làm thơ


Thám tử TH

Anonymous said...

Thiệt là nhức cả cái đầu !

Anonymous said...

TH là chỗ chia sẽ niềm vui.
Sao trở thành đấu trường
Xin đừng hơn thua, chẳng lợi lạc gì
Hãy uống nước trà đường cho hạ hỏa.
Chuyện một chút xíu xé ra to chi cho mất vui.

Đừng như thế chúng tôi không còn chỗ để vui các bạn ạ
Tui từng bỏ đi khi thấy chỗ nào có chiến tranh.
Có phải khi nào thế giới chỉ còn một người mới hết ĐỐI KHÁNG!
Người HIẾU HÒA

Lanh Nguyễn said...

Tui thì hỏng phải hơn thua
Chỉ là hỏng muốn a dua nịnh thần
Cho nên bị đặt lại gần
Mấy tay nịnh thần tui mới nói thôi
Vậy tôi xin có đôi lời
Vĩ hòa Vi quý cho đời đáng yêu

Xin lỗi tất cả bạn đọc TH và các comments sĩ nếu tui có viết những lời không đúng hoặc gây mầm chiến tranh
LN

rachgia said...

cùng các anh chị em thân mến

Quán Hoàng Trúc Vũ mới mở mà hôm qua đã náo loạn cả lên
Theo cá nhân tôi thì chuyện lịch sử để cho lịch sử phán xét, chuyện vẫn còn chưa pha^n mình kết thúc thì chúng ta có lạm bàn cùng thế thôi
Đoc qua các comment trong bài nầy tôi nhận thấy sự thương yêu vô cùng của Lanh Nguyễn dành cho trang Blog nầy, thật cảm động và cám ơn em vô cùng song có comment là có tranh luận song chúng ta đừng đi đến chỗ mất thân tình và hòa khí là đủ
Theo tôi có lẽ Học trò NTT oán ghét những tên bồi bút như TH, XD, CLV nên mới phán xét rằng Thi Sĩ là nịnh thần và có thể đọc các bài thơ tán gái một cách nham nhở mà bạn nói như thế chăng?
Bao nhiêu nhà thơ đã để lại các tác phẩm giá trị cho đời như Nguyền Du, Nguyễn Công Trứ, Tản Đà nguyễn Khắc HiếuKiên Giang Hà Huy Hà vv và vv
Bạn Học Trò NTT NHỚ cái không đẹp của các nhà thơ bồi bút đó mà quên đi cái đẹp và cái tuyệt vời của bao nhà thơ giá trị khác để lại cho đời
Tôi cùng là người yêu thơ vô cùng và từng viết thơ mà
Mong rằng chuyện đà qua, đừng ai bận lòng mà mất đi tình hòa khí của trang Blog
Lâu lâu cùng có chút mây mù bay qua vườn thế thôi cho đời đáng yêu thêm mà LN, và toi nghi Tha Hương mãi mãi vẫn còn dó như một nơi côn các bạn đến và tìm cho mình chút thanh thản nào cho tâm hồn

HTTL

Anonymous said...

Cảm ơn quý Bạn đã vào comment tranh luận. Đây là sự thật về 16 tấn vàng mà Báo Tuổi Trẻ trong nước đã đăng.
Trích": Sáng 1-5, theo phân công, đơn vị chúng tôi đến Trụ sở Ngân Hàng Quốc Gia số 17 Bến Chương Dương. Trước cửa Trụ sở lúc đó ngổn ngang súng ống, quần áo, đồ đạc nhà binh. Chúng tôi tiến vào bên trong Ngân Hàng. Các nhân viên bảo vệ Ngân Hàng vẫn còn đó, kể cả viên Thiếu tá Cảnh sát Ngụy.
Chúng tôi cho họ về nhà và triển khai đội hình bảo vệ tòa nhà. Lúc ấy, thú thật là chúng tôi không biết trong đó có 16 tấn vàng, chỉ biết đây là mục tiêu cần bảo vệ nghiêm ngặt trong những ngày đầu giải phóng. Tôi cũng không biết ông Nguyễn Văn Hảo là ai, nhưng chúng tôi được lệnh của cấp trên là phải cử hai chiến sĩ đi bảo vệ ông Hảo. Vào thời gian ấy, tôi thấy ông Hảo có đến Ngân Hàng làm việc gì đó.
Tôi chỉ được biết tầng hầm chứa vàng ở đây khi tham gia nhóm kiểm kê. Nhóm kiểm kê lúc đó có tôi, anh Lân và anh em trong đơn vị; về phía Ban Kinh Tài có anh Huỳnh Kỳ Thanh, cô Tiếp… Về phía Ngân Hàng Quốc Gia có hai anh viên chức cũ ở đây là anh Huỳnh Bửu Sơn và anh Lê Minh Kiêm.
Tầng hầm chứa vàng sáng choang, khá rộng, rộng đến mức có thể… đá bóng được. Tiền và vàng được cất giữ trong những tủ sắt đặt trong các hầm. Mỗi cửa hầm đều có ổ khóa riêng, sau lớp cửa đó là cửa hầm tự động với khóa bằng mã số. Lần đầu tiên tôi thấy vàng nhiều đến như thế, thấy được những thoi vàng lớn như thế.
Tôi thò tay định cầm thử một thoi vàng lên, anh Huỳnh Bửu Sơn thấy vậy phì cười, anh nói: “Không lấy thế đứng thì khó mà nhấc lên được”. Quả thật, một thoi vàng coi nhỏ vậy mà nặng khoảng 13kg. Tôi lại thấy nhiều loại đồng tiền vàng rất đẹp, rất lạ và nghe nói rất quí, cả những cúc áo bằng vàng thật độc đáo.
Ngưng trích.
Vậy là Quý Bạn đã rõ rồi nhen.
Chúc tất cả vui vẻ.
Hoàng Trúc Vũ

Anonymous said...

Theo tôi :trước khi comment hãy viết thử ra nháp ,đọc đi đọc lại ,đó là cách uốn lưỡi 7 lần trước khi nói"
Một người khách quan.