Tuesday, October 27, 2020

Dịch Một Bài Thơ Hay

 ___________________________________________

Lê Tiên Long – Đại Việt Cổ Phong


 

Có bài thơ tình yêu rất nổi tiếng, tương truyền là của nhà văn, nhà viết kịch vĩ đại nhất nước Anh, đó là William Shakespeare. Một số nguồn khác lại nói bài thơ này của Bob Marley, thông tin khác thì nói rằng đó là của một nhà thơ người Thổ Nhĩ Kỳ tên là Qyazzirah Syeikh Ariffin. Bài thơ như sau:

 

You say that you love rain,

But you open your umbrella when it rains.

You say that you love the sun,

But you find a shadow spot when the sun shines.

 

You say that you love the wind,

But you close your windows when wind blows.

This is why I am afraid,

You say that you love me too.

  


DỊCH THƠ:

 

Em nói em yêu mưa,

Nhưng em li m ô khi tri mưa.

Em nói em yêu mt tri,

Nhưng em lđi tìm bóng râm khi mt tri ta nng.

 

Em nói em yêu gió,

Nhưng em lđóng ca s khi gió lùa.

Đó là lý do tôi s,

Em nói là em cũng yêu tôi.

 

 

 

Trên group facebook Đại Việt cổ phong, tác giả Lê Tiên Long dịch theo phong cách thơ của những tác giả nổi tiếng như sau:

 

1. Dch theo phong cách H Xuân Hương

 

Chém cha mđa thích tri mưa

Mưa xung che ô, chng chu va

Năm ln by lượt mê tri nng

Li núp bóng vườn lúc gia trưa

 

Thích có gió lên, hiu hiu thi

Nhưng ri khép ca, chng khe thưa

Thân này ai nói yêu thương nh

Chng biết tht không, khéo li la!

 

(Dịch theo phong cách của bài thơ “Lấy Chồng Chung” của nữ sĩ Hồ Xuân Hương)

 

 

 

2. Dch theo phong cách Bà Huyn Thanh Quan:

 

Ai ước tri mưa ht bóng tà

Mưa v xung ch, m ô ra

Bâng khuâng khách trú, mong tri nng

Nng sáng tri trong, núp bóng nhà

 

Nh gió chưa v đưa chút chút

Then cài b mc gió xa xa

Dng thơ ngm li li non nước

Biết có thật không, người với ta?

 

(Dch theo phong cách ca bài thơ Qua Đèo Ngang ca Bà Huyn Thanh Quan)

 

 

3. Dịch theo phong cách Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du:

 

Trăm năm trong cõi người ta

Yêu mưa yêu nng khéo là d quên

Núp tán dâu lúc nng lên

Che ô mưa xung mà thê thm lòng

 

L gì k thích gió đông

Nhng là quen thói gió lng cài then

Thơ tình ln gi trướđèn

Liu chàng còn nh th nguyn ngày xưa?

 

(Dch theo phong cách ca Truyn Kiu)

 

 

4. Dịch theo phong cách của nhà thơ Xuân Diệu:

 

Có mt do, em thèm cơn mưa quá,

Ht rơi là, em vi lô sang

“Em nhng mong, có mt chút nng vàng!

Vng dương lên, em du dàng np bóng

 

Em th thƯớc gì… con gió lng…”

Cơn mùa v, bên cđóng, xoa tay

Anh mm cười, nhưng bng thy lo ngay

Vì anh s, li yêu em cũng thế

 

(Dch theo phong cách ca bài thơ Xa Cách  Xuân Diu)

 

5. Dịch theo phong cách của nhà thơ Hàn Mặc Tử (bản dịch của Nguyễn Văn Thực):

 

Sao em không còn yêu mưa na?

Mà vi xoè ô đi nng lên?

Nng lên gt quá, em không chu

Núp bóng râm che, mt ch đin

 

Em thích nhng ngày mây gió lên

Sao đóng ca ri then cài then?

Li ai ong bướm sao ngon ngt

Yêu mến tht lòng được my phen?

 

(Dch theo phong cách ca bài thơ “Đây Thôn V D  Hàn Mc T)

 

6. Dch theo phong cách ca nhà thơ Nguyn Bính:

 

Nng mưa là chuyn ca tri,

Thế mà nàng c hết li yêu thương.

Thôn Đoài mượn chút mưa vương,

Thôn Đông đi nón trêđường che vai.

 

Hàng cau gi chút nng mai,

Giàn giu tay níu tay cài nc thang.

Du rng cách tr đò giang,

Gió lên bếđi, đò càng ph ai.

 

Thôn Đông nói nh thôĐoài,

Tương tư này li thc hoài bao đêm.

 

(Theo phong cách ca bài thơ Tương Tư  Nguyn Bính)

 

 

7. Dịch theo phong cách của nhà thơ Trương Hán Siêu:

 

Khách thường nói:

Mưa rơi là ht ngc tri,

Nng thi soi t lòng người yêđương...

Gió kia du mát càng thương,

Mang theo mùi c ngát hương khp tri.

 

Khách đi:

Che ht ngc tri, che nghiêng bóng mát, trn ngày nng to.

Thường khi đóng ca tránh cho,

Ngày gió thđến, ngày lo gió nhiu.

 

Khách v:

Đng nói thương yêu,

Khuê phòng dù lnh lòng không mun chào.

 

(Dịch theo phong cách của bài thơ “Bạch Đằng Giang Phú” – Trương Hán Siêu)

 

8

. Dịch theo phong cách của nhà thơ Nguyễn Trãi:



Rồi hóng mưa thuở ngày trường,

Lọng tía đùn đùn tán rợp trương.

Vọng nhật lâu còn tràn thức đỏ,



Hoàng đàn hiên đã tịn ánh dương.

Lao xao gió hát thương trong dạ

Vội vã rèm buông tránh tà phong.

Lẽ có ái nương cầu một tiếng,

Thê thiếp đủ khắp đòi phương.



(Dịch theo phong cách của “Bảo kính cảnh giới bài 43” – Nguyễn Trãi)

 

9Vi ngườđang biên tp li nhng câu viết này, cũng xin nhi li bài thơ ni tiếng ca thi sĩ H Dzếnh, theo phong cách ca 6 câđu trong bài thơ Ngp Ngng:

 

Em tâm s: yêu mưa và nng, gió

Nhưng khi mưa li li vi vào hiên

Nng kia lên, em té chy vào nhà

Khi có gió, đóng lin khung ca nh

 

Tôi c s, khi nghe li em t

“Em yêu anh”, là có phi tht không?

 

 


 

10. Thơ em trả lời

 

Em thật sự yêu mưa và nắng, gió

Mưa quá nhiều, áo mỏng dính vào da

Anh ngắm nhìn xoi mói tự đằng xa

Em ngài ngại vào nhà khép hí cửa

(Nhưng vẫn biết mắt anh còn nẩy lửa)

 

Nắng Sài Gòn, Nguyên Sa từng than thở

Em giữ gìn, tay em trắng nỏn nà

Ôm cổ anh lúc nào mình thiết tha

Anh ngộp thở giữa kho tàng vô giá

 

Gió quyến rủ em không yên trong dạ

Gió thật to em biết nói sao đây

Áo mà bay em sợ chết, mẹ rầy

Mẹ không biết anh làm em rách áo

 

Sao anh vẫn nghi ngờ khách sáo

“Em yêu vậy” không thật nghĩa là sao?

 

Hì hì

 

SƯU TẦM

2 comments:

Ledinh chontam said...

Tôi thích bài sộ 10, em trả lời, của Hí Hí

vk said...

Khéo chèo, khéo lái dịch bài thơ,
Bút pháp đọc lên thật khó ngờ.