_________
Truyện phiếm của Nguyên Nhung
Ông Tũn sinh quán ở đâu không rõ, gia phả mịt mờ, tổ tiên vì sinh kế phải " tha phương cầu thực" đã lâu, nhưng căn cứ theo giọng nói, người ta đoán ông sinh trưởng chỗ cái eo trên bản đồ nước Việt. Vùng đất ấy núi non hiểm trở, chuyên sản sinh ra những gương mặt cách mạng , đó là do ông Tũn nói, sau này mỗi khi nhắc về quê quán, ông nhớ mù mờ về ngôi đình làng, cây đa cao ngất từng xanh, con đường lát gạch đỏ đã phai màu dẫn vào những mái tranh, mái rạ. Chung chung là thời thơ ấu của ông chỉ có vậy, sau này ở miền Nam, lúc ăn nên làm ra, mỗi khi " trà dư tửu hậu" ông Tũn đều khoe với thiên hạ là cha mẹ ông ruộng cả ao liền, nhà ngói năm gian, vườn ngang bảy mẫu. . .
Ông Tũn học hành không bao nhiêu nhưng lại thông minh,láu cá hơn nhiều người có học, vì thế chưa chắc người có bằng cấp đã ăn đứt ông. Hồi Mỹ đưa quân qua Việt Nam, ông đi làm sở Mỹ, chỉ lãnh phần thu dọn rác rến mà tiền vô như nước. Bà Tũn cũng học sách của chồng, khi còn trẻ bà là chân phụ bếp nấu nướng cho lính Mỹ trong căn cứ, bà biết cách ăn cắp trứng gà, thịt bò sống đem ra cổng qua mặt tụi M.P. của Mỹ ào ào. Cách ăn cắp trứng của bà rất thiện nghệ, chả mấy ai biết được. Bà lấy ít vỉ trứng tốt bỏ ra ngoài tủ lạnh một, hai hôm, gặp trời nóng trứng bị vữa, bà để vào chỗ cũ, tên đầu bếp sáng ra đập vài quả trứng , thấy hư bèn đem đổ đi hết một tủ lạnh, bà chỉ việc xếp vào giỏ đem về bán rẻ cho bà con lối xóm.