Sunday, December 31, 2023
94 Tự Tình
94 Tự Tình
Trời cho chín bốn (94) tuổi rồi, (*)
Bao ngày thơ thẩn với đời nữa đây?
Kể mình, như chuối chín cây.
Gió lay chuối rụng, biết ngày nào đâu!
Cửu tuần cũng chẳng dài lâu,
Âm dương thoắt cái… ngõ hầu giấc mơ!
Hồi nào, xanh tóc tuổi thơ,
Mà nay, thôi đã bạc phơ mái đầu!
Dập vùi bao cuộc bể dâu!
Bốn phương lạc cánh hải âu vô thường.
Đã từng cạn chén đau thương!
Kinh qua thành bại, máu xương trận tiền.
Núi sông, vẫn nặng ưu phiền!
Thẹn mình, chưa trọn lời nguyền sắt son!
Thôi thì… cung nguyệt đã tròn,
Con đường xuống núi, chẳng còn bao xa.
Cao tay nâng chén quan hà,
Tạ lòng tri kỷ, bạn xa bạn gần!
Một mai ở chốn phù vân,
Nhớ nhau, tìm lại đôi vần thơ xưa.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
(*) Ngày kỷ niệm sinh nhật thứ 94 của TQB: 1/1/2024
MÙA ĐÔNG
MÙA ĐÔNG
Đã có gió se lòng và mây xám xuống đầu ngọn cây
Đã thấp thoáng chiếc khăn quàng bay đầy trong tranh của một thời trôi mất
Đưa tay che để thắp lên ánh lửa mồi thêm điếu thuốc nữa
Ở xứ này không có lá vàng rụng nhiều
Và cũng chẳng có dáng người co ro trốn gió
Tự nhiên nhớ những lằn roi của Ba thời tuổi nhỏ
Nhớ món ruốc xào thịt của Mạ
Bỗng dưng nhớ mùi của Tết
Bỗng dưng nhớ khuôn mặt cô bạn cùng trường thuở mới tập yêu
Bỗng dưng nhớ chén cơm nguội đỏ rực ớt cay xè nước mắt
Bỗng dưng toàn nhớ chuyện tào lao xưa lắc lơ
Và những ngày lang bạt của một thời khốn khó
Không phải tại gió
Cũng chẳng phải vì mây
Cũng không phải vì mùa đông đã tới
Mà vì chợt thấy sợi tóc bạc rơi trên bàn cà phê trưa nay
Tuổi già rồi như mùa đông
Đầy nỗi nhớ.
Saigon.13.12.2014
DODUYNGOC
See translation
All reactions:
406406Saturday, December 30, 2023
NGÀY CUỐI MỘT NĂM
NGÀY CUỐI MỘT NĂM
Chiều đã cũ rồi chiều rất cũ
Vạt nắng cuối ngày màu phôi pha
Ngồi trong sân lắng nghe tiếng lá
Tuổi đã mòn trôi giạt cuối sông
Chẳng còn ai để có chờ mong
Chiều cuối năm già không còn mộng
Lọ cô đơn cắm một bông hồng
Suốt một năm giờ còn một ngày
Ta không uống rượu nên chẳng say
Vẫn cảm đất trời đang nghiêng ngửa
Mấy đám mây cuồng vẫn tiếp bay
Chiều đã cũ rồi chiều rất cũ
Nắng băn khoăn một lát lùi đi
Chim lười biếng giấu đầu ủ rũ
Ta buồn tênh chẳng biết làm gì
Đốt cối thuốc thấy mình tồn tại
Lòng hoang mang theo khói lượn lờ
Thôi cứ chọn làm người thất bại
Để đêm nằm nuôi lại cơn mơ
Nhìn thiên hạ xôn xao giữa phố
Tết cận rồi ta vẫn dửng dưng
Không có pháo sao đầy tiếng nổ
Cứ râm ran trong ngực chẳng dừng
Chiều đã cũ rồi chiều quá cũ
Đang trôi dần về phía hoàng hôn
Nắng cũng nhạt, phai trên vành mũ
Tiếng chim kêu nghe bỗng hoảng hồn
23.01.2020
DODUYNGOC
See translation
All reactions:
Friday, December 29, 2023
bảy mươi chưa phải là lành…
*******************************
Hầu như người Việt nào cũng biết câu, “nhân sinh thất thập cổ lai hy”. Tuổi thọ ngày xưa thật đúng là khó có người sống qua bảy mươi tuổi vì điều kiện sống, chế độ dinh dưỡng, chăm sóc y tế còn hạn chế, là chưa nói tới tâm lý người lớn tuổi được sống vui với con cháu, xóm làng, hay tuổi già neo đơn vì hoàn cảnh cũng tác động nhiều đến tuổi thọ. Ngày xưa, người sáu mươi tuổi đã được con cháu mừng thọ dịp sinh nhật thứ sáu mươi. Ai tới bảy mươi là con cháu mừng ông (bà) đại thọ. Hiếm hoi có người sống tới tám mươi thì con cháu mừng thượng thọ. Qua tám mươi cũng có nhưng rất hiếm vì bảy mươi đã được coi là hiếm hoi - cổ lai hy. Nhưng nay đời sống sung túc hơn, hiện đại hơn, và y học tiến bộ hơn nên những lão ông, lão bà bảy mươi bây giờ còn khoẻ re vì họ còn có thể vui chơi, du lịch, tham gia sinh hoạt xã hội, cộng đồng… bệnh tật của họ có bác sĩ chăm sóc với y khoa hiện đại. Đời sống tinh thần vui hay không cũng tùy người, tùy suy nghĩ cá nhân vì người thấy nhà vắng con cháu thì buồn, trong khi người khác thích yên tịnh. Dù sao thì người bảy mươi tuổi bây giờ sức khoẻ và ngoại hình của họ không đến nỗi già khú để chỉ có thể ở nhà như vài thập niên trước.
RƯỢU ĐÊM NAY
RƯỢU ĐÊM NAY
- với M.Q -
.
Người ở lại bên ta ngồi châm tửu
Dìu ta say quên bớt oái oăm đời
Quên "cười ruồi - mắt đĩ - và cơn đau"
Cả nham nhở niềm tin vừa vá vội.
.
Chén rượu đấy, rót rồi, cứ uống
Nước mắt đan đốt tê dại đêm cuồng
Đắp nụ cười nghẹn đắng lằn môi
Nuốt lấy nhau gán niềm tin tráo đổi.
.
Ta vẫn biết đêm cuồng xô sóng dội
Người vì ta dạn dĩ chốn quần hồng
Xác thân phàm bầm dập những bỉ bôi
Phận lá liễu tả tơi vì gánh tội.
.
Ta sẽ dám trọn đêm nay chồng vợ
Cho mồ hôi rịn chặt với mồ hôi
Cho hơi thở mơn man dìu hơi thở
Cho bỏng đêm cuộn từng cột sóng trào.
*.
Làng Đá, đêm 28 tháng 12/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Subscribe to:
Posts (Atom)