Thursday, August 31, 2023
Wednesday, August 30, 2023
TÂM THƯ KÍNH DÂNG HIỀN MẨU
TÂM THƯ KÍNH DÂNG HIỀN MẨU
KÍnh thưa hiền Mẩu.
Thuở Mẹ sanh tiền, quê hương khói lửa
Phận làm trai con chống giữ non sông
Không được sống cận kề bên từ Mẩu
Để sớm hôm con ấp lạnh, quạt nồng
Đền đáp phần nào công ơn dưỡng dục.
Ngày bỏ quê hương tình hình thôi thúc
Con ra đi không từ giã Mẩu Thân
Vì nhớ thương con, Mẹ già trước tuổi
Tháng Năm dài không có một ngày vui.
Khi con nhận được hung tin Mẹ mất
Con đang ở xa nửa vòng trái đất
Không vuốt mắt Mẹ vào lúc lâm chung
Suốt đời con, con buồn khổ vô cùng.
Tâm thư nầy con viết bằng nước mắt
Con xin trân trọng kính gởi Mẹ hiền
Con mong được Mẹ rộng lòng tha thứ
Cho lòng con vơi bớt nỗi ưu phiền.
Hoa Đô, Mùa Vu Lan
Trần Công/Lão Mã Sơn
Mừng Lễ Vu Lan 2023
Tuesday, August 29, 2023
Tình Lỡ / Tiếng Hát Kim Oanh
Tác gia Thanh Bình
Hoài Cảm Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu
HOÀNG HẠC LÂU
Thôi Hiệu (Đời Đường)
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư hoàng hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
CẢM Ý : Lầu Xưa, Một Thưở Hạc Vàng
PKT - Mây Tần
Người xưa cỡi hạc vụt bay đi
Ở nơi này, chỉ còn trơ lại một ngôi lầu trống vắng
Hạc một lần bay đi rồi là không còn thấy trở lại nữa
Mây trắng bồng bềnh thiên cổ nổi trôi
Dưới bến Hán Dương , trời quang mây tạnh , hàng cây lung linh soi nước
Ngoài xa , trên cồn Anh Vũ , cỏ hương lê thê, rậm rạp ngút ngàn
Trời sắp tối rồi , quê nhà bây giờ nơi đâu
Sương khói trên sông khôn ngăn đuợc nỗi buồn lữ thứ
HẠC XƯA HOÀI CẢM
PKT - Mây Tần
Người xưa cỡi hạc vào hư vô ,
Bỏ lại lầu thơ đứng đợi chờ .
Mấy thuở hạc vàng bay trở lại ,
Ngàn năm mây trắng nổi ngu ngơ .
Hán Dương bến cũ còn đâu nữa ,
Anh Vũ cồn xưa đã mịt mờ .
Chiều xuống chiếc thân nơi đất khách ,
Trên sông khói sóng khóc bơ vơ.
Sunday, August 27, 2023
CHỈ LÀ...NGẠI...DỤ...NGƯỜI VỀ Chùm thơ : Đặng Xuân Xuyến
**************************************
CHỈ LÀ...
(tặng chị Nguyễn Thị Ngọc Diệp)
.
Chị ngồi để tám gió khuya
Để ve vuốt ánh trăng lòa xòa buông
Chị nào đợi vọng tiếng chuông
Chỉ mong một chút gió cuồng lạc đêm.
.
Cơi trầu chị bỏ, chả têm
Khát chi duyên hẩm, phiền thêm, báu gì...
*.
Làng Tám, trưa 03 tháng 12-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Saturday, August 26, 2023
Phố Vắng Em Rồi - Trình bày: Chương Hà.
Tình dang dở thường chất chứa nỗi đau sâu thẳm đời người Mời thân hữu chia sẻ bản nhạc hay xưa
Friday, August 25, 2023
Thursday, August 24, 2023
"TỔ TIÊN TÍCH ÂM ĐỨC, CON CHÁU HƯỞNG PHÚC VÔ TẬN"
*****************************************************************
Cổ nhân có câu: “Tổ tiên tích âm đức, con cháu hưởng phúc vô tận”
Cuộc đời là vô thường, đối với mỗi người, cái gọi là tài sản không thuộc sở hữu của mình, mà là mỗi người tạm giữ nhưng không ai lấy đi được. Tổ tiên tích phước đức thì con cháu sau này được hưởng phúc báo. Cha mẹ làm việc thiện thì con cái được sống an lành, hạnh phúc. Vậy nên tài sản lớn nhất cha mẹ để lại không phải của cải tiền bạc nhiều bao nhiêu mà là “phúc đức” dày bao nhiêu?
CÁI MỀN LÔNG VỊT (Phần 1 & Phần 2)
_______________________
CÁI MỀN LÔNG
VỊT (1)
1. AI DE
CHAI LÔNG DỊT!
Cái số tui
nó bần. Mền lông cừu Úc, mền Mỹ hai da, thậm chí là mền "quân tiếp vụ"
hồi xưa (trước 75) êm mềm xốp nhẹ tận mạng, mà tui vẫn cứ khoái đắp mền lông vịt
!
Bà con bây giờ chắc đâu ai còn đắp mền lông vịt? Mền nhung mền nỉ Tung Của đổ đống
bán lềnh khênh ngoài chợ, rẻ rề, mà coi bộ cũng “được gái” lắm, độc hại cỡ nào
miễn bàn, chớ rờ vô cũng mướt rượt, êm ấm, màu sắc tươi sáng rực rỡ hay đằm thắm
ôn nhu đều có đủ cho mọi gu người dùng.
MAUI - 'BIỂN TRỜI MAUI' Thơ Chương Hà & Nhật Thụy Vi / Nhac: Chiêu Vàng; PPS : CH & Vi
Wednesday, August 23, 2023
Thu Chợt Tới Thơ Trần Quốc Bảo
Thu Chợt Tới
Mùa Thu chợt tới, cây chưa biết…
Gió còn ngủ quên trong lá xanh.
Liễu vẫn nghiêng đầu, hong tóc biếc,
Tường vi hoa đỏ rực trên cành!
Mùa Thu chợt đến, em vô tình…
Má núm đồng tiền, cười rất xinh,
Vẫn đem nắng Hạ, cài lên tóc,
Thấy cánh phượng rơi, bỗng giật mình!
Thời gian mở cửa cho Thu tới,
Nắng vàng hổ phách, tiết Thu phân.
Trời đất vô thường, song hữu hạn,
Con người hiện hữu, nhưng phù vân.
Thu đã về, sao Hè chưa đi?
Lửa hồng thiêu đốt Hạ Uy Di!
Bao nhiêu oan thác, nào ai biết…
Lệ Thu ướt khung trời biệt ly!
Thu đã về chưa, trên Quê Hương?
Sài gòn nhung nhớ, trời một phương.
Tụ do, Công lý… còn không nữa!
Ta gửi về Thu muôn nhớ thương!
Ban-Mê-Thuột, Kontum, Pleiku!
Quanh năm giầy saut mang bụi đỏ!
Buồn-muôn-thuở,... quanh năm mùa Thu!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả: