Friday, June 28, 2024

NGƯỜI TÌNH CỦA BIỂN

 



NGƯỜI TÌNH CỦA BIỂN



“Thương kính tặng người lính biển’’


DTDB


Người bảo rằng: “...Có một loài chim biển

Cánh trắng bay, vẫy loang loáng nắng hồng

Lượn theo tàu trên biển cả mênh mông...

Dó có phải là loài chim viễn xứ...?


Người còn kể có một loài ngư nữ

Bơi lội trong vùng Hắc Hải xa xăm

Khi đại dương nổi cuồng nộ thét gằm

Ngư nữ sẽ đưa tàu xa nguy hiểm...


Người ca tụng những oai hùng của biển

Sấm chớp đùng đùng, sóng cuộn dâng cao!

Gió tung hoành, mưa xối xả thét gào!

Là Thần Biển ngoài khơi đang mở hội...


Bình minh tới, sương giăng mờ khắp lối

Vầng hồng lên sau giấc ngủ bình yên.

Ôi! Biển dễ thương, thơ mộng dịu hiền

Trong nước biếc in mây trời bãng lãng...


Người đã kể biển lóe muôn sao sáng

Bầu trời trong, xoãi cánh hải âu bay

Mặt nước lăn tăn trải sóng lụa dài...

Biển dào dạt trổi mênh mông điệu nhạc...”


“...Dù người kể biển u huyền bát ngát...

Nhưng trong tôi không mầu nhiệm tuyệt vời!

Nếu đoàn tàu chưa tách bến ra khơi...

Và biển thiếu người tình là Thủy Thủ...”


DƯ THỊ DIỄM BUỒN


Email: dtdbuon@hotmail.com





Đọc Thơ Tâm Nguyên - Mặt biển buồn như biết nhớ người

 


--------------------------------------             

HỌA SĨ NGUYỄN VĂN NHỚ

Tôi tâm tình về thơ và gần gũi với anh Tâm Nguyên từ nhiều năm nay. Anh là người chân phương, hiền hậu như thơ anh. Anh làm thơ âm thầm như chỉ để riêng cho anh, để tự giải tỏa lòng mình nên thơ chân thành, lặng lẽ, nhưng lại thiết thân như hơi thở của chính anh.



Thi phẩm “Giữ thơm hương gió biển” của Tâm Nguyên, gồm trên bảy mươi bài thơ về biển. Tôi đọc tới đọc lui thi phẩm đó nhiều lần. Sau một thời gian lắng nghe, lặng yên để cảm nhận và tưởng nhớ liên tục. Tôi bắt đầu thuộc và ngâm nga một số thơ anh. Thơ anh thành thật, giản dị nhưng đầy truyền cảm nên dễ nhớ.

Thursday, June 27, 2024

Con Sáo Ngày Xưa


Anh HTL thân,

 đọc bài thơ Sáo Đã Sang Sông của anh sao nghe ngậm ngùi, sao nghe chừng như trong mỗi chúng ta đều có một "con sáo" giữa đời này.
Và đây gửi anh con sáo của tôi:



 

Monday, June 24, 2024

MƯA THÁNG SÁU


 

MƯA THÁNG SÁU
 
 
Nắng đã lên, cơn mưa chiều đã tạnh
Hàng cây già còn đọng hạt mưa rơi
Gió vi vu thổi lạnh cuối chân đồi
Mưa tháng Sáu, gợi niềm thương dĩ vãng
 
Anh nào biết, tình mang nhiều trái đắng
Để mưa về gieo nỗi nhớ miên man
Vắng xa em, nên tha thiết được gần
Dù năm tháng đợi chờ trong vô vọng
 
Em đừng hỏi, sao mưa về gió lộng ?
Gợi thêm buồn lưu luyến tình thương vay
Để tim ta, đau xót với tháng ngày
Sầu hiu quạnh chuỗi đợi chờ thương nhớ
 
Anh nào biết, tình ta giờ dang dở ?
Để giọt buồn rơi ướt suốt đêm thâu
Chuyện tình ta, ngày tháng nhạt phai mầu
Tình đã muộn, xin còn nhau kỷ niệm

Tình có phải xa nhau tim tắt lịm
Đã hết rồi buổi hò hẹn ngày xưa
Phút bên em lưu luyến những ngày mưa
Giờ xa vắng tiếng vui đùa xót lại
 
Nguyễn Vạn Thắng 

Sunday, June 23, 2024

Thơ Nhạc Giao Duyên Kỷ Niệm Ngày Quân Lực 19/06

 

Hạ Sầu






QUÁN CỐC BÊN ĐƯỜNG

 





QUÁN CỐC BÊN ĐƯỜNG


              

DTDB


Bao nhiêu năm xứ người đời dung tạm

Là bấy nhiêu năm xao xác cõi lòng...

Là nỗi niềm thương nhớ lẫn chờ mong

Bởi cố hương có quá nhiều hồi ức...


Đường tráng nhựa thênh thang dài hun hút

Buổi trưa hè trời đổ nắng chang chang

Xuống xe ngã ba lộ tẻ đầu làng

Bên lề quán cóc sơ sài nằm xéo


Trên dãy kệ có đôi ba thứ kẹo...

Quấn giấy màu, lổng chổng đựng trong keo

Những thùng thiếc để cốm, bánh, thèo lèo 

Tủ kiếng đựng giấy, thuốc rê, thuốc điếu


Mấy chai nước ngọt còn in nhãn hiệu

Mỏ nát, sô đa, xá xị, bạc hà...

Bình lạnh tanh không còn giọt nước trà

Chiếc bàn gỗ tạp, kê vài ghế đẩu


Mâm bọc giấy kiếng mía ghim, dưa hấu

Chén muối ớt cạnh rổ mận hồng đào 

Rau răm, vịt lộn vùi trấu trong thau... 

Xề đựng khoai lang, khoai từ, chuối nấu


Treo mấy chùm bánh dừa, bánh tét đậu

Trán rịn mồ hôi, ly nước đá bào

Chế si rô vàng xanh đỏ... đủ màu

Tránh nắng nghỉ chân, mát lòng từng ngụm







Mặt đìa xanh lá, tím hoa bông súng

Đôi bướm vàng chớp cánh mỏng lượn qua

Bầu trời trong, điểm mây trắng kiêu sa

Cỏ cây im lìm không làn gió động


Trên mặt lộ bốc hơi hừng hực nóng

Bà chủ than: "...Sao nay ế quá chời!..."

Chú xe-lam chép miệng lắc đầu cười:

"...Bán đắc nữa... chị sẽ xây nhà gạch..."


Xe đò dừng lại, xuống lên hành khách

Kẻ ở, người  đi... hấp tấp chào nhau

Bạn hàng gánh cam, chuối, mít, dừa, cau

Đổi mua trong xóm, sáng mai bán chợ


Ngồi quán cóc chờ xe về lại phố

Hai cô gái trẻ thủ thỉ, thì thào

Mấy bà xồn xồn kể chuyện tào lao

Chủ quán, bác xe tàu mo, phụ họa...


Cô nữ sinh chờ xe, đầu nón lá

Che nắng hanh, tà áo trắng tung bay

Anh nam sinh áo thắt nịch, quầng dài

Tuổi học trò tương lai tươi đẹp quá!


Đây chốn cũ, ngã ba  đường vào xã

Tôi kiếm tìm những dấu tích ngày xưa

Lùm cỏ nghiêng theo từng đợt gió đùa

Nay vắng, lạ... theo dòng đời hưng phế


DƯ THỊ DIỄM BUỒN


Friday, June 21, 2024

NỒI CANH CHUA CỦA MÁ

 ĐỖ CƯỜNG

NỒI CANH CHUA CỦA MÁ

Được chuyển đến từ anh Trần Bang Thạch, 

cám ơn anh

TH

 

 

Ngày xưa nhà tôi nghèo lắm, đến bữa ăn gia đình thường quây quần bên mâm cơm đạm bạc, không có người ăn trước người ăn sau, bởi nếu như vậy thức ăn sẽ không đủ cả cho gia đình mười người con.