Sunday, July 20, 2025

Saturday, July 19, 2025

NHỮNG NGƯỜI LÍNH QUÈN

 


(Hai Hùng SG)
***
Thông thường khi nói về quân ngũ ngày xưa, các tác giả hay ca ngợi những vị sỹ quan tài ba và gan dạ đã đành, bên cạnh đó người ta cũng ca ngợi những anh lính tác chiến trực tiếp khi họ lập được chiến công oanh liệt ở mặt trận, nhưng có những người lính quèn trong các đơn vị, tuy họ không trực tiếp ra chiến trường, nhưng họ đã âm thầm góp sức vào những chiến tích kia một cách thầm lặng, mà xưa nay hiếm khi họ được phóng viên chiến trường, hay báo chí ở hậu phương đề cập đến.

Nay tui kể ra các việc các anh lính quèn trong đơn vị tui ngày xưa, để coi như an ủi tinh thần phần nào cho họ nhé .

Chiếc GMC của ban quân xa chuyên lo việc chuyên chở hàng hóa cho ban Hỏa Đầu vụ của Liên Đoàn 6 Biệt Động Quân tụi tui nó trở chứng mấy ngày qua, anh Hạ sỹ nhất Lập và anh Binh nhì Võ Thành Quế cùng tài xế Hạ Sỹ Nghé " Vật lộn" với nó đến nay vẫn chưa xong.

Tuesday, July 15, 2025

NHỮNG MÓN NỢ KHÓ TRẢ

 


to
HUY PHƯƠNG


Theo phong tục Việt Nam cứ cuối năm người ta tính toán sổ sách, xem lại các mục chi tiêu, có nợ nần ai thì phải trả, mà phải trả cho xong trước tối Ba Mươi Tết, để đầu năm, nhất là sáng Mồng Một có người đến đòi nợ thì nhất định sẽ bị xui suốt năm. Chúng ta vẫn thường thấy cái cảnh đi đòi nợ ở thôn quê, chủ nợ đến đứng trước cửa nhà la hét, xỉa xói, chửi bới trong khi con nợ thì xấu hổ, khép nép, van xin, khổ đau biết ngần nào! Tôi nghĩ người ta trên đời thế nào cũng có nợ ai đó, không nhiều thì ít, nợ cái gì đó, vật chất hay tinh thần, nhưng vì có những món nợ không ai đòi nên mình vẫn nghĩ rằng mình chưa hề nợ ai.
Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh trong một lần được phỏng vấn về chương trình cứu giúp thương binh VNCH ở quê nhà, bà đã thẳng thắn nói rằng, chúng ta đã mang món nợ lớn từ những người này, món nợ mà người chủ nợ không bao giờ đòi.

NHƯ TỪ TRONG MƠ | Hồi Ký Miền Nam VN

 

Phân Ưu cùng gia đình Chị Châu ngọc Ánh

Saturday, July 12, 2025

Hiu Hắt Buồn


 

Nắng Bên Kia Sông - Trần Thị Trúc Hạ













Buổi chiều nắng ngăn dòng sông làm hai phần khác biệt, một nửa bên này nắng đã tắt lịm và một nửa bên kia nắng vẫn lóng lánh một sắc vàng nhợt nhạt trong tiếc nuối. Ngày trước bên kia sông là cuộc sống khốn khó, lam lũ của những người làm nghề chài lưới. Bên này sông là cuộc sống nhộn nhịp rực rỡ hào quang của phố xá đô thị. Người bên này ăn trắng mặc trơn, người kia làn da đen sạm vì nắng gió nên người ta thường thậm xưng: “Con gái quận ba bằng bà già quận nhất.” Nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, khi những cây cầu bắc qua sông thay thế cho chiếc sà lan ì ạch lúc nào cũng đầy người chen lấn, vùng đất bên kia sông như vươn mình thức dậy sau một giấc ngủ dài. Những resort, biệt thự, khách sạn thi nhau mọc lên biến một bãi biển với rừng dương liễu đẹp như thơ trở thành thành phố du lịch hiện đại.

Thursday, July 10, 2025

TƯỞNG NIỆM NGÀY GIỖ ĐẦU THẦY PHẠM KHẮC TRÍ NGAO DU TRÊN ÁNG MÂY TẦN

 


PHẠM KHẮC TRÍ: Tưởng niệm Giỗ đầu GS Phạm Khắc Trí

Latest Update, as of Jul 10 @ 10AM:

Dáng Xưa Mộng Cũ

 

Hoài Hương



 


DẤU CHẤM TÌNH YÊU

 

Inline image

DẤU CHẤM TÌNH YÊU
 

Thơ em viết ...ngưng chi bằng dấu chấm
Nghe thoáng buồn in đậm nét vu vơ
Rồi trách sao tình ấy mãi hững hờ
Lòng tự hỏi sao hoài như gió thoảng
 
Dấu chấm kia phải chăng lời đã cạn
Để tình mình đôi ngã cách chia xa
Giọt lệ rơi trên vai áo nhạt nhòa
Pha giọt nhớ thêm vào lòng cay đắng
 
Viết cho anh ... tình thơ bằng dấu chấm
Vấn vương buồn giọt lệ đắng bờ môi
Bởi tim yêu đậm sâu hình bóng người
Nên dấu chấm xót xa lời tình cuối
 
Anh nào hiểu tình chia tay quá vội
Để đêm về thao thức suốt canh thâu
Nắng Hè sang thêm héo úa giọt sầu
Đừng vội xóa thương yêu bằng dấu chấm

Trời tháng H
 mưa ngâu về quá ngắn
Phố xá buồn hiu quạnh bước chân ai
Giòng thời gian mòn mõi mãi kéo dài
Người yêu hỡi!  Ta mơ lần khờ dại
 
Nguyễn Vạn Thắng

--

Một Đất Nước Hai Tâm Hồn - Đỗ Duy Ngọc




 
Đỗ Duy Ngọc
















Một người miền Bắc lần đầu vào Sài Gòn có thể thấy người ta nói năng bỗ bã, ăn mặc thoải mái, sống nhẹ như mưa bụi. Một người Nam ra Hà Nội, bối rối với những “dạ – vâng – anh – chị – em – cháu – cô – chú – bác – thưa – gửi” lắt léo như mê cung. Họ đều ở Việt Nam. Nhưng có lúc, họ không nghĩ vậy.

Wednesday, July 9, 2025

Mùa Phượng Cũ


 

ĐỌC BÀI THƠ HƯƠNG DƯƠNG CẦM CỦA NGUYỄN THANH LÂM

 KÝ ỨC ĐÊM... Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến

*

HƯƠNG DƯƠNG CẦM

.

Mưa vừa đủ cho hàng cây nhỏ giọt

Như giọt cafe trắng trong

Gió vừa đủ cho mưa rơi nghiêng

Hòa tiếng dương cầm ru trong đêm

.

Hà Nội đêm

Tiếng dương cầm lan xa hương

Thơm thơm mùi nhớ

Vương vương dặm tình

Nghìn mắt lá, nghìn ánh đèn đọng mưa chơm chớp

Tiếng dương cầm loang loáng ướt

Ngập ngừng rơi

.

Bên kia sông Hồng mưa có rơi

Tiếng dương cầm có cùng hạt mưa thấm vào lòng đất

Phia bên này năm cưa ô thao thức

Hay đang mơ giấc nhạc dương cầm

.

Hà Nội đêm tỏa hương dương cầm

Hương vừa đủ cho đời tự cho là đủ

Hương lan xa đến đâu tự mình thấu tỏ

Trong thế giới bao la riêng một hương mình.

*.

NGUYỄN THANH LÂM

Tuesday, July 8, 2025

Chiều Trên Sông Nile

 Tùy bút

               Chiều Trên Sông Nile


Để nhớ Tuấn
Nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được hơi nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ. Tôi lơ đễnh nhìn theo vòi nước khi người tưới cỏ vừa tưới vừa bước dọc theo con đường thoai thoải cạnh hồ bơi. Khi đến bên một gốc cây, người ấy dừng lại, tay nâng ống nhựa để vòi nước chảy quanh gốc cây. Từ gốc cây, ánh mắt tôi hướng dần theo thân cây và tôi nhận ra đó là cây phượng – có nơi gọi là cây điệp. Mấy mươi năm kể từ ngày xa quê hương, đây là lần đầu tiên tôi thấy lại loại cây mà trước đây tôi cứ ngỡ chỉ có quê tôi mới có.

 Nhìn cây phượng sum sê, lá xanh biếc và cuối mỗi cành là một chùm hoa đỏ rực, tôi không liên tưởng đến những ngày tháng đáng yêu của tuổi học trò mà tôi lại bùi ngùi nhớ đến em tôi – Nguyễn Anh Tuấn.

Diep My Linh | Half Century Journey (1975 - 2025) | Kim Nhung Show

 

Đọc NỬA HỒN XUÂN LỘC của Nguyễn Phúc Sông Hương. Lý Thụy Ý

 

Lý Thụy Ý



Hôm nay 
đọc “NỬA HỒN XUÂN LỘC”
Nước mắt từ lâu tưởng cạn rồi
Ta khóc
Như chưa từng được khóc
Như nhìn chiến trận mới đây thôi

Mây Xuân Lộc đỏ như màu lửa
Đã dịu trong màn nước mắt rơi
Người đi không nở câu chia biệt
“Em giữ dùm ta nửa cuộc đời!”
“Cổ lai chinh chiến!..Ừ! Ta biết…
Lính trận…thì ai cũng vậy thôi!”

Cắn răng bỏ lại hồn Xuân Lộc
Ghìm súng
Trông theo bốn hướng trời
“Lỡ mai…ta có không về được
Em hãy quên…từng mơ lứa đôi!”
                            *
Hôm nay gặp lại trời Xuân Lộc
Một nửa trăm năm
vẫn có người
Nhớ màu áo chiến
mùi sương gió
Ký ức vẹn nguyên của một thời
SÀI GÒN chết điếng
nhìn Xuân Lộc
Nghẹn ngào…
đành phải phụ em thôi!
                            *
Bao năm gặp lại hồn Xuân Lộc
Nghe nhịp tim xưa lạc mấy lần
Nghe gió SÀI GÒN như tức tưởi
Thương đời kiêu bạc 
nhớ chinh nhân.
Một nửa trăm năm 
đầu bạc trắng
Nhắc thời binh lửa vẫn còn đau!
Nhiều đêm
mơ thấy về Xuân Lộc.
Pháo sáng chia đường…
lạc mất nhau…
                            *
Người ơi! 
có nhớ về Xuân Lộc
Nhớ màu mây lửa đốt quê hương
Đốt tim người Lính đi ngày ấy
Gởi hẹn thề 
trong khúc đoạn trường…
Người ơi!
có nhớ về Xuân Lộc
Trận đánh đầu tiên
đến cuối cùng.
Rút quân!
chỉ muốn quay đầu súng
Máu nóng tuôn trào…
muốn vỡ tung…!
                           *
Hôm nay đọc 
“NỬA HỒN XUÂN LỘC.
Người Lính năm xưa biết có còn?
Đã nghe Người hận 
vì buông súng
“Lẽ ra phải chết giữa Sài Gòn!”
Người mang theo
nửa hồn Xuân Lộc
Trên bước ly hương cuối dốc đời
Còn ta
giữ nửa hồn Xuân Lộc
Trong trái tim
từng mơ lứa đôi…

LÝ THỤY Ý

Thuyền Không Bến


 

Monday, July 7, 2025

Diễn Hành Ngày Lễ Độc Lập Hoa Kỳ lẩn thứ 249 tại DC

 

Đoản Khúc Cho em


______________
Thương tặng Hương giang và các cháu
TL



Trời buổi sáng gây gây lạnh. Mới có 6 giờ thôi. Dạo nầy Mây hay thức sớm như thế. Một mình thức giấc, trong khi cả nhà còn say sưa trong giấc điệp. Định bật máy coffee và làm cho mình một tách cà phê Starbuck, thì chợt thấy bên cạnh máy ly cà phê của ai pha còn âm ấp. Nàng đọc mẫu giấy nhỏ được dằn trên tách:
"Mẹ hâm Microwave uống cà phê nha. Con để Mẹ ngủ không đánh thức Mẹ dậy. Con ra Airpport ngay bây giờ đây. Con sẽ gọi Mẹ khi con đến nơi.
 Bye Mẹ.
 I love you”.