Sương Khói Liêu Trai - Thơ-Nhạc Chương Hà -
Tiếng Hát Đông NguyễnThursday, October 31, 2024
Sương Khói Liêu Trai - Thơ-Nhạc Chương Hà - Tiếng Hát Đông Nguyễn
Wednesday, October 30, 2024
Tuesday, October 29, 2024
NGƯỜI TÌNH SA ĐÉC…
NGƯỜI TÌNH SA ĐÉC…
Monday, October 28, 2024
Chuyện suy gẫm : Hai hạt lúa
Có hai hạt lúa được giữ lại dể làm giống cho vụ sau, vì cả hai dều là hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy .
Một hôm chủ dịnh gieo chúng trên cánh đồng gần đó.
Hạt thứ nhất nhũ thầm ;” dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình tan nát trong đất.
Tốt nhất ta phải giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ nầy, và tìm nơi lý tưởng để trú ngụ.”
Thế là nó tim một góc khuất của bồ lúa lăn vào để ẩn trốn !
Còn hạt lúa thứ 2 ngày dêm mong được ông chủ gieo xuống đất. Nó thật sung sướng được bắt đầu cuộc
đời mới!
Thời gian trôi qua hạt lúa thứ nhất bị héo khô trọng góc hẹt vì không nhật dược nước và ánh sáng. ,
Lúc nầy chất dinh dưỡng không giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn .
Trong khi đó hạt lúa 2 dù thân nó nát tan rong đất, nhưng thân nó mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt.
Nó mang lại cho đời những hạt lúa mới.
*** Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp võ chắc chắn , để cố giữ sư nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân .
Hãy âm thầm bước đi chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ- đó là sự chọn lựa hạt giống thứ 2.
Hy vọng đó là sự lựa chọn của chúng ta trước cuộc đời bao la nầy !
23-10-2024
***ST * Hàn Thiên Lương
Thao Thức
Chìều
nay mùa thu hay mùa đông
Sao
thấy bơ vơ thấm lạnh
lòng
Đường
về quê hương mờ mịt quá
Hởi
người cô lữ có buồn không ?
Nhớ
buổi ra đi sầu mấy thuở
Từng
đêm thao thức giữa canh gà
Thoảng
nghe trong gió lời sông núi
Nhắn
gửi người đi lạc chốn xa !
“-
Chớ vội vàng say đời thương nữ
Mà
chôn thân thế giữa phồn hoa
Phấn
son thêm thẹn đời vong quốc
Non
nước nghìn thu để nhạt nhòa ! “
Sunday, October 27, 2024
BÔNG NGỌC LAN NỞ MUỘN
BÔNG NGỌC LAN NỞ MUỘN
C húng tôi phát hiện một đốm trắng trong tán lá. Đó là nụ hoa ngọc lan nở muộn.
VĂN CAO – DÒNG SUỐI MƠ KHÔNG VƠI CẠN …
VĂN CAO
– DÒNG SUỐI MƠ KHÔNG VƠI CẠN …
V ới Thi nhân, nỗi ám ảnh thời gian là điều hệ trọng. Hàn Mặc Tử đã từng viết những câu thơ nặng trĩu : “Van lạy không gian xóa những ngày”. Xuân Diệu đã viết những câu thơ hốt hoảng : “Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai – Đời trôi chảy lòng ta không vĩnh viễn”…Với Văn Cao, khi tuổi đã cao, sức đã yếu, ngẫm lại sự đời với tâm trạng :
“Kỷ niệm trong tôi
Rơi
Như tiếng sỏi
Trong lòng giếng cạn”
Saturday, October 26, 2024
Kim Phượng - Kim Trúc song ca / Tân Cổ Ru Lại Câu Hò
Tân nhạc Vũ Quốc Việt
Cổ nhạc Hoàng Song ViệtFriday, October 25, 2024
Lính mà em
Lính mà em
1967
Lý Thụy Ý
HUỲNH LIỄU NGẠN ĐỔI LÁ MÙA THU
ĐỔI LÁ MÙA THU
tay anh em cầm có chặtđể níu bóng đời về đâusợ lạc trên đồi hoang vắnglạc đôi mắt màu cánh nâu
thuở nào dòng sông cạn dấu
một hạt bụi vừa đứt bâu
bảo rằng đừng nghiêng tóc rối
sẽ rơi đi phút ban đầu
rồi em bỏ về đường cũ
đi qua con phố rộng dài
hai vai sầu chưa mở ngõ
nên lòng đóng cửa chờ ai
dẫu biết mùa thu đổi lá
như tình em đổi sang thu
đời dài nhưng mà qua vội
sao chờ chi cõi thâm u
lâu rồi anh chưa gặp lại
dễ chừng đã mấy mươi năm
biết tìm em đâu mà hỏi
từ hôm trăng đã hết rằm.
19.10.2024
Thursday, October 24, 2024
THU NÀO TA VỀ ?
Khi nắng vàng chiếc rọi trên lối đi
Để tình ta dệt mộng cuộc tình si
Và hạnh phúc lại về trên quê Mẹ...
CÀ MAU LY RƯỢU TƯƠNG PHÙNG || Hồi Ký Miền Nam VN
Tác giả : VÕ KỲ ĐIỀN
Giọng đọc : HẢI NGUYỄNWednesday, October 23, 2024
Còn Thương Nhớ Nhau Không - Nhạc Thơ Chương Hà - Tiếng Hát Đông Nguyễn
Gió hiu hắt, cái lạnh gây gây đem mùa Thu trở lại. Mùa Thu của tình yêu ấm áp , của nhung nhớ. Mời thân hữu cùng tôi trải nghiệm
Tuesday, October 22, 2024
LÝ THỤY Ý XIN ĐƯỢC CHỐI TỪ
Tôi đã Yêu và Sống một cuộc đời rất đẹp dù chiến tranh vây bủa...Như tất cả những người cùng trang lứa. Như tất cả những người dân SÀI GÒN- Miền NAM VN. Và một ngày tháng tư buồn, tôi đã mất, như nhiều người Miền Nam mất, tất cả! Tuổi trẻ, tương lai! Gia đình...và tình yêu... Lịch sử rồi sẽ có tiếng nói riêng...dù không phải hôm nay. Dù giữa những nhớ, quên. Dù thời gian xói mòn...và có quá nhiều những "Người viết sử THEO ĐƠN ĐẶT HÀNG!"...Cũng như những ngòi viết tự cong theo hai đầu gối...Nhưng tôi tin rằng, đâu đó, vẫn còn nhiều tấm lòng ngay, nhiều ngòi viết thẳng.... Và LỊCH SỬ sẽ được trả lại vẹn nguyên sự thật... Dù chuyện Thắng- Thua cũng chỉ là trò hề thời cuộc! Và, từ những thăng trầm, tôi đã viết những bài thơ! Những tiếng Bi ca hay Hoan ca về Cuộc đời. Tình yêu. Thân phận! Chung hay riêng! Cho mình và cho người... Thơ, là lời chia tay mà không biết có còn gặp lại. Thơ, là lời thủ thỉ của người về từ tuyến lửa, từ nơi gió núi mây ngàn dỗ dành người yêu nhỏ bé đang đêm ngày nhung nhớ. Thơ, là sự ngơ ngác trước quê hương đã không còn nhận ra mình dù gần nửa thế kỷ vẫn đi vào ngõ cụt! Thơ, là những năm dài nằm trong khám lạnh...Biệt giam, conex, hầm đất...với những tội danh...chung: Phản động! Sau nầy, khi bị bắt lần hai, tôi may mắn có được "tội danh...riêng :"BIỆT KÍCH CẦM BÚT!" Tôi ra khỏi nhà tù nhỏ cách đây 36 năm! Tôi gọi cuộc đời là nhà tù lớn bởi dù không còn phải...điểm danh mỗi sáng, chiều...nhưng đâu đó vẫn có lời nhắc nhở...vẫn có những cuộc viếng thăm...bất đắc dĩ!... Vẫn thỉnh thoảng gặp lại những giấc mơ thiếu gió! Vẫn nhớ lần bị đóng cửa biệt giam hai tháng vì 2 câu thơ...ngứa tay viết lên tường : "NGỒI BUỒN...TA DŨA MÓNG TAY "CHỢT NGHE THIẾU GIÓ... MỚI HAY...Ở TÙ!" Thơ, là những chối từ thỏa hiệp. Là...nhẹ nhàng phản bác :"TÔI KHÔNG PHẢN CÁCH MẠNG...VÌ TÔI CHƯA THEO CÁCH MẠNG BAO GIỜ .!!!" Chỉ vậy thôi. Một phụ nữ bình thường, giờ đang đi về cuối dốc đời...Hạnh phúc trong quý yêu của gia đình... Chẳng có gì để bận lòng người khác... Thế nên "XIN ĐƯỢC CHỐI TỪ !" ● SÀI GÒN - 18 / 10 / 2024 Ảnh ST & Xin cám ơn
Monday, October 21, 2024
Người Con Gái Duy Xuyên - Hương Thủy
Từ Blog Người Phương Nam
-thuy.html>
Tôi sinh ra và lớn lên trên dãi đất nghèo miền Trung. Thành ngữ dân gian gọi là nơi “chó ăn đá, gà ăn sỏi”, hiện thực hơn người ta thường nói đây là miền “nắng cháy da, mưa thúi đất”, báo chí thì dùng biệt danh “Vùng hỏa tuyến”. Trong nhạc của ca sĩ Duy Khánh- người đồng hương- có câu than thở “Quê hương em nghèo lắm ai ơi! Mùa Đông thiếu áo, hè thời thiếu ăn...” Đó chính là Quảng Trị.